Sau đó lại nghe thấy giọng nói của Quyền Từ truyền đến, "Em nói, em đã thích tôi từ rất lâu..."Tô Yên túm góc áo.Người nọ hơi dùng sức, trực tiếp bế Tô Yên lên, đi về phía bàn ăn trong phòng khách.Rồi để Tô Yên ngồi trên đùi.Anh dùng một tay ôm lấy eo Tô Yên, tay còn lại bắt đầu cởi quần áo Tô Yên ra.Đôi mắt đào hoa đen nhánh của anh hơi nheo lại, cực kì mê hoặc.Giọng nói mê người, "Muốn không?"Tô Yên không trả lời, theo bản năng nuốt nước bọt, "Tôi không..."Chữ còn lại chưa kịp thoát ra khỏi miệng, người nào đó đã hôn lên môi cô lần nữa, không cho cô nói tiếp.Lần này, Tô Yên hoàn toàn bị đẩy lên trên bàn.Nụ hôn của hai người cực kì kịch liệt, quần áo trên người Tô Yên cũng bị nhàu nát, nhăn nheo.Mắt Quyền Từ lúc sáng lúc tối, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hồng hào và ánh mắt ngập nước của Tô Yên một lúc lâu.Đại khái anh cũng không nghĩ tới gối ôm nhỏ có thể có sức hấp dẫn lớn với mình như vậy.Hấp dẫn đến mức, không thể kháng cự nổi.Chỉ qua vài giây.Anh đã âm thầm quyết định ở trong lòng.
Ôm cô đi về phía phòng ngủ trên lầu hai.
Không thể kháng cự?Vậy thì ăn luôn, ăn cho đến khi không còn một mẩu xương là được.Chỉ trong chốc lát, Tô Yên đã bị cởi hết đồ áo, trần trụi với thiên nhiên và hoa cỏ.Tiểu Hoa vừa núp trong khuyên tai vừa run như cầy sấy.
Mới có một xíu mà đã..., ừm, xấu hổ quá đi ~~Trong phòng nhanh chóng truyền đến từng tiếng thở dốc đầy ái muội.Trăng lên tới đỉnh, đêm nay còn rất dài.Ngày hôm sau, khi Tô Yên tỉnh dậy.Đã là 12 giờ trưa.Bụng cô réo lên, chống người ngồi dậy, vị trí bên cạnh đã trống không.Bước xuống giường, chân run lên, suýt nữa là ngã xuống đất.Trên người, cổ tay, và cả bên hồng đều rải rác những dấu gì đó màu xanh tím.Sức lực của anh quá lớn, hơn nữa, tối hôm qua anh giống như đang lên cơn điên, không thể khống chế được sức lực, khiến cho những dấu vết này trở nên cực kì rõ ràng.Tô Yên ngồi ở mép giường, trên người khoác một chiếc khăn trải giường nhăn nhúm.Đại khái là mọi chuyện