Giọng nói của cô bình tĩnh không mang theo chút cảm xúc nào.
Không phải coi rẻ, cũng không phải lấy lòng.
Mà cô càng như vậy lại làm nhà làm phim họ Phương càng thêm tức giận.
Ông già làm phim họ Phương kia tức giận vỗ bàn nói: "Tôi nói cho cô biết, Tô Yên, nếu cô không uống hết ba ly rượu này, cô cho rằng tôi sẽ cho cô đi ra khỏi căn phòng này chắc?"Ông già này tháo tháo cà vạt nổi giận đùng đùng.
Ông ta không tin hôm nay ông ta không dạy dỗ được cô.
Tô Yên nghĩ ông ta làm thế nào để nhốt mình trong căn phòng này nhở?Dùng sức mạnh ép cô à?Nhưng tất cả người trong căn phòng lại cộng lại cũng không đánh lại cô.
Kevin bên cạnh đã sớm muốn ngất xỉu vì bị Tô Yên làm cho tức giận.
Hắn ta đứng lên vừa nhận lỗi với ông gia làm phim vừa kéo cánh tay túm Tô Yên, cao giọng quát lớn, "Tô Yên! Còn không xin lỗi nhanh lên?!"Tô Yên mím môi, vứt cánh tay của Kevin xuống, "Anh thật phiền.
"Bộ dáng không chịu quản giáo của cô rơi vào trong mắt ông già làm phim họ Phương, ông ta cười lạnh một tiếng, "Kevin, người của mình mà không biết dạy dỗ thì là lỗi của ai?"Kevin giơ tay hoa lan chỉ, lắc mông, liếc mắt đưa tình với ông già làm phim họ Phương, "Ai da, anh cũng đừng so đo với cô ấy.
"Người kia cầm một trong ba ly rượu kia lên, cười, sau đó bỗng nhiên há mồm, nhổ nước bọt vào trong ly rượu đó, "Được thôi, có thể không so đo, uống hết ly rượu này đi.
"Sắc mặt Kevin cứng đờ đang định nói thêm gì ông già kia nhìn về phía Tô Yên nói: "Cô uống.
"La Nguyên Kiệt ngồi bên cạnh đốt một điếu thuốc cong môi cười.
Đây là kết quả của người đối nghịch với gã.
Tô Yên, tôi muốn nhìn xem lúc này cô sẽ làm gìÔng già kia vẫn chưa nói hết, cầm ly rượu lên đung đưa, "Bộ phim này là bộ phim được nhiều người mong chờ, nếu cô không uống, thì nhân vật của cô vẫn có rất nhiều người muốn.
Nếu còn có người