【 hệ thống: Đinh —— hiện tại kích phát nhiệm vụ công lược lâm thời, thỉnh ký chủ chú ý, đối tượng công lược lúc chơi nước đã làm cho quần áo bị ướt.
Thỉnh ký chủ nắm chắc cơ hội, nửa quỳ trước người nàng, ôn nhu nâng lên làn váy của nàng, vì nàng hong khô váy áo.】Tiết Trầm Cảnh nghe được thanh âm của hệ thống, đuôi mắt quyét tới Ngu Ý, quả nhiên nhìn thấy váy áo của nàng bị ướt một nửa.
Làn váy màu xanh nhạt dính trên đùi nàng, phác hoạ ra đôi chân dài nhỏ nhắn thẳng tắp của nàng.Hắn đưa lưng về phía Ngu Ý, khóe miệng hung tợn nhếch lên một chút, rồi nhanh chóng xoay người đi về phía nàng.
Hắn làm theo đúng chỉ thị của hệ thống, nửa ngồi xổm xuống, đôi tay hợp lại vắt đi nước thấm trên làn váy của nàng, rồi dùng linh lực hong khổ vải dệt ướt đẫm.Ngu Ý cúi đầu nhìn người thiếu niên nửa quỳ ở trước mặt mình, duỗi tay sờ sờ phát đỉnh của hắn, cười ngọt ngào nói: “A Tưu, ngươi đối xử với ta thật tốt, ta rất thích ngươi nha.”Tiết Trầm Cảnh ngẩng đầu lên, tròng mắt trầm trầm nhìn nàng thẳng tắp, hỏi nàng : “Đúng không? Nàng thích ta bao nhiêu?”“Thực thích thực thích, ở trên đời này, ta thích nhất ngươi.” Ngu Ý cười khanh khách nói, ngón tay thuận thế trượt xuống mặt hắn, nhẹ nhàng vuốt ve đuôi mắt hắn.Làn da của thiếu niên hơi lạnh, lông mày đen nhánh, giống như mực bút tạo thành.
Phía đuôi mắt còn dư lại một phần đỏ ửng chưa hết.
Hắn hình như đã khóc, làm cho khi ngẩng đầu nhìn lên nàng, lộ ra một chút nhu nhược đáng thương, hết sức chọc