Từ cửa sổ chỗ nàng ngồi, Ngu Ý nhìn ra, quả nhiên nhìn thấy trên đất trống phái sau tửu lầu có hai thất ngựa đen đang đứng.
Hai thất ngựa đen kia cao lớn, chắc nịch, gân cốt cứng rắng, cả người đầy linh khí lưu chuyển.
Ngu Ý vừa nhìn thấy đã biết hai thất ngựa này được nuôi nấng bằng linh thảo, linh đan.
Hai thất ngựa này khác hoàn toàn với những thất ngựa hình dáng bình thường khác.Trên mảnh đất trống đó, ngoài hai thất ngựa đen kia còn có hai xe hàng hoá lớn.
Trên xe hàng hoá có những rương gỗ lớn được đóng kín bằng sơn đỏ.“Tốt nhất là càng nhanh càng tốt, chúng ta này đó làm buôn bán nhỏ, chính là muốn thừa dịp nhiều người náo nhiệt có thể kiếm thêm vài nét bút mua bán.
Nếu đến muộn quá đã có thể không đuổi kịp thời gian tốt nhất.”“Đó là đó là, ta đã biết.” Người nói chuyện là chủ của hai thất linh ngựa kia, hắn ta dựa vào việc cho thuê linh ngựa kéo hàng hoá kiếm thu nhập.
Hắn ta mở một bàn tay to ra nói, “ Ngayf đại hôn của Bùi đạo quân cùng Dục Tú tiên tử còn có năm ngày, khi chúng ta tới thành Ly Sơn thì người đến xem náo nhiệt cũng không sai biệt lắm đều đã tới rồi.
Xe hàng này của ngài bán hai ngày không lo bán không ra.”“Muốn ta nói, một việc trọng đại lớn như vậy, tu sĩ ở tứ hải cửu châu chắc chắn đều sẽ đến thành Ly Sơn.
Ngài lúc này mới kéo đi hai xe hàng hoá ta còn xem như ít.”Kẻ buôn bán nói: “Ngươi là không biết có bao nhiêu kẻ buôn bán nhỏ cũng đang chạy tới nơi đó, ai cũng muốn chia một bát canh.
Những kẻ làm buôn bán nhỏ như chúng ta đều chỉ dám nhặt của hời ở kẽ ngón tay của Tiết thị mà thôi.
Nếu quá tham lam, hàng hoá nện ở trong tay, vậy thì mất nhiều hơn được.”Tay của Ngu Ý đang cầm ly nước đã bắt đầu run lên, sự hưng phấn làm cho hô hấp của nàng cũng trở nên thô nặng.Nàng nghe được cái gì? Lễ đại hôn của Bùi đạo quân cùng Dục Tú tiên tử?Dục Tú tiên tử còn không phải là nữ phụ độc ác trong