3 Ngày sau.
Mộc Phong ngồi dưới tán cây bất động ba ngày liền, hắn vô tình thu hút được một số ánh nhìn kỳ lạ hướng vào mình.
Mộc Phong mở mắt ngước mặt lên bầu trời thở ra một hơi hắc khí, rồi hắn đưa mắt nhìn thân thể đã có chút biến đổi... Nhưng thân thể hắn lúc này lại bám một chất dịch màu đen hôi thúi.
Trúc cơ sơ kỳ...
Mộc Phong không để ý một số ánh mắt đang nhìn hắn, trực tiếp ngâm mình xuống dòng sông để trôi hết dịch bẩn. Xong xuôi, hắn trồi lên đi mất tâm để lại bao ánh nhìn.
....
[Thông số]
Tên: Mộc Phong
Chủng tộc: Nhân loại
Cấp N/A: 0
Thiên phú: Rác Rưởi
Thể Lực: 11.5/100
Chịu đựng: 11.5/100
Sức Mạnh: 11.5/100
Linh hoạt: 11.5/100
...
Nhìn bản thông số Mộc Phong chợt thở dài, sau ba ngày thì chỉ cải thiện một ít, nói sau cùng thì Linh Khí ở đây cũng không nhiều.
Mộc Phong hướng về phía trung tâm thành phố D nơi hắn đang ở, thầm nghĩ mình cũng không phải đi bụi mãi được...
Ting!
Đang đi, hắn chợt khựng lại bởi vòng tay hắn đeo phát lên tiếng kêu rồi hiện lên một bản thông báo nhỏ.
[Tài khoản vừa được cộng 1000 Zen]
Mộc Phong xoa xoa cầm cố gắng lục lọi lại một ít kí ức của thân thể này...
"Tiền trợ cấp..."
Mộc Phong thốt lên một lời rồi hắn chợt nhớ ra một việc rất quan trọng với Dũng Dã N/A.
"VR-R.... "
VR-R là hệ thống thực tế ảo chiến đấu của Dũng Dã N/A, thông qua việc đấu với nhau mà người chơi có thể đặt cược Zen... Ngoài ra còn một việc cực kỳ quan trọng là VR-R phản ánh hoàn toàn mọi chỉ số của người chơi, ngoài ra thông qua những trận chiến họ có thể gia tăng chỉ số bản thân ngoài đời thật.
Mộc Phong lần nữa xoa cần suy nghĩ, thứ này đúng là thứ hắn đang cần... Tuy nhiên, nếu muốn về nhà thì hắn sẽ phải giải quyết một số trở ngại.
Nở nụ cười lạnh hắn hướng về phía Trung Tâm Thành Phố D. Trong lúc hướng về ngôi nhà của mình Mộc Phong lần nữa chìm vào thế giới của hắn, một lần nữa hắn lục lọi những thứ hắn đã bỏ quên.
Đây rồi... Tam Sát!
Mộc Phong mở mắt, đôi mắt chợt hiện lên tia sáng rồi nhang biến mất.
Tam Sát là công pháp được xếp hạng SSS của tổ chức hắn từng đóng quân,
Tam Sát không có gì cầu kỳ chỉ đơn giản ba chiêu:
Nhất Thức - Quỷ Ảnh Bộ
Nhị Thức - Bóng Đêm Ngự Trị
Tam Thức - Nhất Kích
.
.
Không mất quá lâu để Mộc Phong trở về ngôi nhà của mình, tuy nhiên sự yên bình bao trùm một khu vực. Trước cửa nhà hắn bất thình lình xuất hiện năm thân ảnh mặc áo học viện với huy hiệu Alpha trên ngực.
"Kukuku! Đợi mãi không biết mày có về không, xem ra mày không thông minh như tụi ta nghĩ."
Một kẻ thân thể cường tráng với cái đầu hói cười nói.
"....."
Mộc Phong không trả lời hắn chỉ đơn giản nhìn và nhìn, hắn trước này rất ít khi nói nhiều với kẻ sắp chết.
"Anh Minh! Coi bộ hắn sợ sắp tè ra quần rồi, cả nói cũng không thể! Ha ha ha!"
"Ha ha ha..."
"Đúng vậy! Đúng vậy!"
"Ha ha ha..."
"Được rồi, nếu hắn đã nhận mệnh thì tiễn-"
Bụp!
Kẻ được gọi Anh Minh chưa hết câu hắn chợt thấy không gian đảo lộn, từ xa xa hắn thân một thân hình rất quen rất quen...
Mộc Phong sau khi nghe xong những lời trăn trói vô nghĩa hắn quyết định tiễn tên đầu đàn về với đất, bất thình lình xuất hiện một quyền đánh bay đầu kẻ này.
"Suỵt! Các ngươi không cần phải hét đâu, bởi các ngươi cũng sắp được giống hắn đấy!"
Mộc Phong ngón trỏ đặt lên môi, tạo ra hành động im lặng trước những cái đầu như búp bê từ từ xoay sang nhìn hắn, lời nói nhỏ nhẹn của hắn chợt hóa thành lời thì thầm của Tử Thần, trước những khuôn mặt chưa kịp tái xanh sợ hãi thì những tiếng hét ai oán vang lên.
"Kuaaaa!"
"A..."
"Ahhhh... "
"Akkkk!"
Mộc Phong hóa thành ba đợt ảo ảnh, khi hắn xuất hiện trên tay đã cầm 4 cái đầu với đôi mắt trợn trừng, lúc này bốn cái thân mất đầu máu phun tung tóe rồi ngã ầm xuống.
Mộc Phong cầm bốn cái đầu đưa lên nhìn nở nụ cười đáng sợ.
"Tưởng các ngươi mạnh lắm chớ? Nếu biết các ngươi yếu thế này thì ta đã vui đùa với các ngươi ít lâu rồi, như vậy thì nhẹn nhàng cho các ngươi quá... Kuffufufuuuuu!!!!!"
Mộc Phong cười lớn.
.
.
.
Sau khi dọn dẹp tất cả, từ những cái xác đến những chiếc camera khu vực. Tất nhiên Mộc Phong cũng tiễn thêm vài kẻ được nhận tiền để im lặng, kết thúc hắn gom được hơn 50 cái xác chết vào Túi Hệ Thống.
Trở lại ngôi nhà, Mộc Phong thay cho mình một bộ đồ khác... Lúc này hắn chợt chú ý đến tấm ảnh được để đầu giường.
"Mẹ..."
Mộc Phong vô tình thốt lên lời nói, rồi một cơn giận dữ ập tới sát khí bao trùm cả căn phòng ngủ vô tình khiến vài tấm kính bị vỡ nát.
Phải mất một lúc để loại thứ trở lại bình thường, Mộc Phong nằm dài trên giường nhìn trần nhà đôi mắt vô