"Ồ, cô tỉnh rồi à?"
Người quản gia già nở nụ cười hiền hòa trong khi tay vẫn lái chiếc xe bay lơ lửng trong không trung.
"Ngài là...?"
"Tôi là quản gia của ngài K."
"Tại sao lại cứu tôi, kẻ thất bại trong tổ chức vốn không được sống..."
"Ô hô hô! Người trẻ suy nghĩ thật nông cạn, thật ra thì cậu chủ đã tiện tay cứu cô."
"Tiện tay?"
"Ừ, tiện tay thôi."
13444 đôi mắt nghi hoặc nhìn người quản gia, bầu không khí trong cũng trở nên yên lặng.
.
.
.
Mộc Phong thân mang đầy thương tích đi trên đường phố thú hút bao sự chú ý, bởi thân hình chuẩn cơ bắp của mình lộ ra qua từng mảnh vải lách te tua trên cái áo.
Hắn hiện đang ở trong một shop quần áo để mua sắm cho mình thêm dài bộ, tính ra thì đây có lẽ cũng là bộ thứ ba của hắn bị phá nát.
Tuy nhiên, bởi sự trở ngại của chiều cao 2m, mái tóc đen dài, khuôn mặt lạnh nhạt và đôi mắt đen vô hồn không đồng tử của mình mà Mộc Phong có chút cân nhắc tới việc chon trang phục, nói trắng ra có rất ý thứ hợp với hắn hiện tại.
Người phụ nữ giới thiệu quần áo của Mộc Phong có vẻ đang si mê thân hình của hắn, đôi mắt hiện lên hình trái tim, cái miệng hiện đang bĩu môi bởi thân hình 8 múi của Mộc Phong. Shop quần áo có rất nhiều nhân viên, tuy nhiên bởi sự kinh mạt khi thấy Mộc Phong thân te tua không mảnh áo đàn hoàn mà nhiều kẻ rất không muốn tiếp đón Mộc Phong, một số ít đã gọi bảo vệ mà đuổi Mộc Phong đi, nhưng tất cả gần như thay đôi sắc mặt khi thấy tài khoản của hắn.
Mộc Phong đôi mắt lạnh nhạt không ngại ngùn mà đuổi tất cả đi chỉ để lại người nhân viên nữ này, cô được ở lại bởi, cô lúc đó đang chú tâm mà nghe tin tức trên cái vòng tay không để ý lắm tới Mộc Phong.
Ít lâu sau Mộc Phong trở lại, hắn chọn cho mình mộc cái áo khoác có mũ trùm, một cái quần màu đen và cái áo thung màu trắng. Xong hắn cũng mua thêm dài bộ dự phòng, nếu hắn muốn hắn có thể đến những cửa tiệm bán vải SB dành cho dũng gia, tuy nhiên hắn thích thì hắn mua đồ bình thường thôi ai cản được hắn.
(∆: Cái áo khoác Mộc Phong mặc, và... Hình ảnh mang tính chất minh họa cao, trích lời nhỏ viết!)
...
"Gói lại đi."
Mộc Phong nhìn cô gái đang nhìn mình chăm chăm với đôi mắt thèm thuồng, sự yêu cầu của Mộc Phong nhanh chóng lôi người này từ tầng mây xanh trở xuống.
"Hả!? À, ờ... Tôi sẽ làm ngay!"
Cô gái vẻ bối rối nhanh chóng đi làm nghĩa vụ của mình.
[Nhìn cái rắm! Chụy móc mắt giờ!?]
Giật cả mình, ngươi tới tháng à? Tự dưng hét lớn.
[Chủ nhân, ngươi vốn dĩ có thể đến những nơi sang trọng hơn thế này mà. Tại sao lại đến nơi của những kẻ mắt để dưới đất thế kia, nhìn thấy mà bực hà!]
Mộc Phong đôi mắt ngó nghiêng rồi bỏ qua lời nói của Tiểu Nguyệt, nhìn sơ là biết hắn đang cố tình.
Một lúc sau người phụ nữ quay trở lại, Mộc Phong thanh toán rồi nhanh quay lưng bỏ đi.
"À này... Trời, người gì mà lạnh nhạt thấy ớn."
Cô gái đôi mắt tiếc nuối nhìn bóng lưng Mộc Phong rời đi, cô thật ra muốn xin số ID để liện lạc nhưng xem ra rất xa vời.
.
.
.
Bùm!
Mộc Phong thân hiện không biết đi đâu về đâu thì một tiếng nổ vang khiến hắn chú ý, nhìn lên nơi đám lửa bốc lên nghi ngút thì là hướng Bắc.
Mộc Phong đôi mắt có chút nhíu, hướng Bắc là hướng Thiên Gia cư ngụ, nói trắng ra 30% diện tích TP-D là của Thiên Gia, đặc biệt hơn là đa phần nằm ở hướng Bắc.
Mộc Phong thân nhẹn nhảy cao, hắn lả lướt trên những nóc tòa nhà, việc này tất nhiên sẽ không khiến cho những cảnh vệ công nghệ chú ý nhưng hôm nay đặc biệt, đây đã là vụ thứ ba rồi cảnh vệ công nghệ từ lâu đã phân chia ra mà điều tra dọn dẹp, không còn bao nhiêu kẻ để ý tới Mộc Phong đang phá quy định mà bay nhảy trên không.
Không quá lâu để Mộc Phong đến được nơi vụ nổ xảy ra, và hắn nhíu một lần nữa nhíu mày. Rất nhiều, rất nhiều bộ thi thể bị hút khô máu thân chỉ như cái cây khô. Mộc Phong nhìn liền nhận ra, rất nhiều kẻ là người của Thiên Gia một ít là cảnh vệ công nghệ.
Tất cả thành phố điều có quy định, việc tranh chấp của những thế gia chính phủ sẽ không nhúng tay, tuy nhiên việc xuất hiện của những cảnh vệ công nghệ có nghĩa là đây là một vụ khủng bố.
Thân ảnh của Mộc Phong một lần nữa nhanh biến mất, hắn nhanh chóng xuất hiện ở một