Cao Lãnh bỏ đi binh sĩ hoàng gia cũng rút lui, cuộc chiến giờ chỉ còn lại Vương Minh cùng giáo hội.
Từ phía trên nhìn xuống giáo hoàng bất chợt nhìn thấy nụ cười của Vương Minh khiến hắn vô cùng khó chịu, kế hoạch là do một tay hắn vạch ra tưởng rằng hoàn hảo nhưng không, nó không đi theo những gì hắn đã đoán.
"Cái khí chất khó chịu đó là sao? Tại sao ngay cả khi hắn bị Kết giới ảnh hưởng, hắn vẫn bộ dáng cười đùa như vậy."
Giáo Hoàng càng nhìn Vương Minh càng khó chịu, hắn lặng im Vương Minh cũng không nói bầu không khí lại rơi vào im lặng.
Mặt khác Vương Minh hắn không có việc gì phải lo ngại, Kết Giới này vốn không thể giữ được lâu sinh mệnh con người không phải vô tận.
Chuyện kết giới tan biến chỉ là chuyện sớm muộn, hoặc là tự biến mất hoặc là bị Tiểu Nguyệt phân tích hắn vốn chả có việc gì phải gấp 1 hai skill dạng phá hủy không thể giết được hắn cho dù chỉ số có bị giảm 50% đi nửa.
"Ngươi nhìn đủ chưa?"
Vương Minh ngước nhìn Giáo Hoàng quăng cho hắn ánh mắt lạnh như băng nói.
"Vương Minh, ta cho ngươi cơ hội cuối. Gia nhập bọn ta quyền lực, danh vọng, phụ nữ,... Ngươi sẽ chả thiếu thứ gì."
Giáo Hoàng dần bộc lộ bản chất thật, hắn nở nụ cười méo mó xấu xí mặc cho khuôn mặt kia vô cùng tuấn tú.
"Kẻ yếu là kẻ nói nhiều, ta chả phải giờ trong tay ngươi sao? Đến đây mà kiếm ăn... Mà---- Ngươi có thể dừng mấy việc vô nghĩa lại không? Ngươi nói quá nhiều mà điều ngươi nói ta lại chả hiểu câu nào."
Giáo hoàng nghe lời nói Vương Minh gân xanh nổi đầy trán hắn cắn răng kêu cót két, giận chưa thể xé xác Vương Minh.
"Vương Minh là ngươi cố chấp, đừng mong ta tha mạng!"
Giáo Hoàng đưa ngọn thương lên trời ngay lập tức 4 vòng tròn Ma pháp hiện lên trước mặt hắn.
Đỏ, lam, Lục, Xám tứ bốn vòng tròn bốn tinh linh nguyên tố xuất hiện lửa, nước, gió, đất.
Tinh Linh đất có hình dạng một con Golem cầm khiên và kiếm, Lửa thì lại giống một Man nhân tay cầm hai chiếc rìu chiến với ngọn lửa bao phủ toàn thân, Nước và Gió lại có hình dạng giống một thiếu nữ.
Nước đầu có đeo vương miện tay cầm cây đinh ba và tất nhiên bao phủ toàn thân bởi nước.
Gió thì có hình dạng gần giống với nhận loại, với nước da trắng, mắt một màu xanh lục không đồng tử, tai dài giống tộc Eft, phía sau lương là đôi cánh giống cánh chuồn chuồn.
"Giết Hắn!"
Giáo hoàng đưa ngọn thương hướng về phía Vương Minh ra lệnh ngay lập tức bốn tinh linh nguyên tố tấn công.
Từ trên đầu tinh linh thổ nguyên tố xuất hiện vô số tảng đá có đầu sắc nhọn bắn về phía Vương Minh.
-----Đạn đá!
Hỏa tinh linh thì từ miệng phun ra ngọn lửa đỏ rực cực nóng đủ làm mặt đất biến thành nhung nham hướng đến chỗ Vương Minh.
-----Ngọn lửa Hỏa Tinh Linh!
Thủy tinh linh đưa ngọn đinh ba về hướng Vương Minh, một cột nước hình dáng một con giao long bắn tới.
-----Thủy Long Hống!
Phong tinh linh thì đưa ngón tay vô số đợt gió hình lưỡi đao bán Nguyệt bắn về phía Vương Minh.
------Phong Đao!
Bốn đòn tấn công mang sực mạnh lớn thi nhau tiến về phía Vương Minh, hắn ta vẫn chưa đứng dậy vẫn giữ nguyên tư thế ngồi hắn không định tránh đòn tấn công, thay gì khuôn mặt căng thẳng hắn lúc này lại rất chi thoải mái.
Thấy được cảnh này Giáo Hoàng tức càng tức.
"Ta xem ngươi kiêu ngạo đến bao giờ!!"
Ầm!!!
Bốn đợt tấn công nhanh như điện đỗ xuống đầu Vương Minh khiến một vùng đất quanh nơi hắn ngồi biến mất nhưng nơi hắn đang ngồi vẫn nguyên vẹn và hắn cũng chả có chút thương tích nào.
Một làng khí màu đen đã tạo nên một lá chắn bảo vệ hắn lúc bốn đòn tấn công kịp gây thương cho Vương Minh.
Vương Minh cười nhẹn đứng dậy hắn vung thang kiếm chém ngang từ phải sang trái, ngay lập tức một tia sáng màu đen từ đầu thanh kiếm bắn ra và kéo dài chém đôi 4 tinh linh cách đó 20m.
Bốn tinh linh bị cắt đôi nhanh tan biến, bên khác Vương Minh để thanh kiếm lên vai tay cầm bao kiếm thì đưa lên bẻ bẻ cái cổ.
"Đừng nói với ta là ngươi có vậy thôi đấy! Ta hơi đau cổ rồi nếu được ngươi xuống đây được không nhìn lên đau cổ qué."
Giáo Hoàng bị Vương Minh khiêu khích không tức giận ngược lại hắn nở nụ cười.
Trong lúc Vương Minh bận chơi với bốn con tinh linh mà hắn triệu hồi thì hắn đã tích đủ năng lượng