Vẫn như thường lệ Cao Phong bước vào phòng học.
Chả biết hắn có cố tình không nhưng chưa bao giờ hắn muộn hay trễ 1 phút, thời gian hắn bước vào là vừa tròn chịa không trễ hay muộn một phút.
Những cử chỉ gần như nhỏ nhặt ấy lại khiến cho đám học sinh phần nào hiểu thêm lão sư của mình.
Rất đúng giờ và rất kĩ luật!
Học sinh lớp hắn mà đi muộn hay đứng dậy chào hắn muộn là y như rằng bị quăng ra cửa sổ.
Và ở ngoài đấy mà thông thả mặc giáp sắt mà chạy như tên điên giữa trưa nắng.
Cao Phong đáng sợ một thì Huyền Long cũng phải xếp thứ hai, điển hình như tên vừa mới bị quăng xuống dưới tầng.
Lớp đôi khi lại có cảm giác hai kẻ này lại giống nhau từ đó lại có lời đồn rằng hai kẻ này là cha con gì hai kẻ bình thường thì như cây đứng gió chứ đụng chuyện lại như bão tố cuồng phong.
Tất nhiên ai cũng đã thấy Cao Phong nổi điên thế nào khi Huyền Long bị lão sư khác bắt ép điển hình là Trần Gia Kiệt, việc này càng củng cố thêm lòng tin của học sinh lớp S và Cao Phong.
Dù tính tình lạnh lùng băng lãnh nhưng Cao Phong lại là một giáo viên tốt hầu hết tiết của Cao Phong học sinh của hắn rất thích đơn giản gì lời giản của hắn rất ứng dụng thật tế, dễ hiểu không cầu kì.
"Được rồi tiết hôm nay dừng ở đây.
Còn ít thời gian ta có chút chuyện muốn nói với các ngươi.
Đầu tiên, tháng tới có đợt kiểm tra về Hồn Hoàn và Khả năng chiến đấu với Hồn Thú hy vọng các ngươi không đứng chót.
Mà...Đứng chót thì liệu hồn mà nâng bài tập đầu giờ gấp hai đi là vừa.
Thứ hai, hai tháng sau cách đợt kiểm tra Hồn Hoàn 1 tháng là đợt tuyển chọn Thập Tú ta muốn lớp ta ít nhất 2 người phải được xếp vào Top 10.
Gì các ngươi là tân sinh nên ta sẽ giới thiệu các ngươi về mục đích của đợt tuyển chọn Thập Tú.
Thập Tú chính xác là 10 kẻ mạnh nhất Thần Phong học viện tuy nhiên chỉ có 4 năm người năm hai được chọn và 6 người năm nhất.
Mục đích là chọn ra những người mạnh nhất để thi đấu Học Viện Chiến và đối thủ của Thập Tú là những học viện có tên tuổi khác trên Đấu La Đại Lục, học viện thắng tất cả những học viện còn lại sẽ là học viện mạnh nhất đồng thời 10 kẻ của học viện tham dự sẽ được phong là Thập Kiệt."
Lượng thông tin dù rất nhiều nhưng cũng rất nhanh được đám học sinh tiêu thụ bọn chúng nhanh chóng hào hứng, tất nhiên ai cũng muốn có thành tựu được các Lão Sư ưu ai đào tạo.
"Lão Sư! Học Viện chúng ta năm ngoái hạng bao nhiêu?"
Người hỏi là Đường Tiểu Ngạo.
Cả lớp cũng im lặng chuyển ánh nhìn về phía Cao Phong, có thể thấy ánh nhìn của đám nhóc này rất trông chờ đồn thời cũng mang sự lo sợ, bởi nếu chẳng mai học viện chúng là học viện yếu nhất thì chả phải rất thất vọng sao?.
Tuy nhiên câu trả lời của Cao Phong không khiến chúng vui cũng không khiến chúng buồn.
"Hạng Ba toàn Đại lục..."
Ngắn gọn, và tất nhiên không chứa bao nhiêu cảm xúc nó đích thị là câu trả lời vô cảm.
Tất nhiên dù không như mong đợi nhưng đám học sinh biết hạng ba cũng khá là cao bởi ba đế quốc thì bao nhiêu học viện mà học viện của bọn chúng hạng ba thì chả phải đã mạnh lắm sao.
Nhưng niềm vui mới nhen nhóm thì...
"Từ dưới lên."
Cao Phong lại nói, mặt không chứa mấy cảm xúc nhưng lại mang ý cười.
Bọn nhóc chưa kịp cười thì đã bị cho gáo nước lạnh có nhiều đứa xém chút té ghế.
Vị Lão Sư này chắc chắn cố tình là suy nghĩ của đám nhóc lúc này đây chính xác là tra tấn tinh thần.
"Hể??? Không phải chứuuuuu!!!"
Cả lớp đồng thanh nói, tuy nhiên ngoại trừ tên ngồi góc cuối bộ dáng vẫn đang không quan tâm nhìn ra cửa sổ.
"Được rồi, hôm này kết thúc tại đây."
Nói xong Cao Phong liền rời đi.
Bỏ lại khuôn mặt không thể tin nổi của đám nhóc, lần đầu tiên bị hố mà còn chính người băng lãnh như không biết đùa là gì.
Nhưng rốt cuộc thì bọn nhóc cũng không hiểu được tại sao Cao Phong lại có ý cười, ánh mắt của vị Lão Sư này lúc đó như đang chế nhiễu cái gì đó lớp cũng ít người nhận ra điều này.
Mặt trời cũng dần lặng lớp học cũng tan, đám học sinh lại bắt đầu thi nhau quay về kí túc xá đám thì đi.
Tuy nhiên, hôm nay đã có kẻ đợi sẵn Huyền Long ở cửa lớp.
Kẻ này cao to, cơ bắp phát triển, nhìn sơ tuổi tầm 20, tóc xám, mắt đen nhìn qua đồng phục thì là năm hai, từ hồn lực rò rỉ thì chắc cũng chả phải dạng vừa Huyền Long thu tất cả những điều này vào tầm mắt chỉ qua cái liếc nhìn tất nhiên hắn cũng chả phải dạng não để trưng cũng thừa biết nguyên nhân từ đâu.
Chính từ cái tên bị hắn đánh lúc sáng mà ra, chưa chết nhỉ chỉ băng tay băng đầu mặt bầm dập mà thôi nhìn qua cũng chưa đến nỗi phế.
"Ngươi là Huyền Long?"
"Đúng."
"Là ngươi đánh Em ta?"
"Em ngươi? Tên quái nào thế?"
Huyền Long vô tư trả lời tất nhiên lớp S lúc này cũng đông đủ, một số học sinh lớp khác cũng hiếu kì đến xem náo nhiệt.
"Thằng chó! Mày định chối...Khi làm lão tử ra thế này? Anh phế hắn cho em."
Tất nhiên kẻ bị Huyền Long đánh cảm thấy bị sỉ nhục vì kẻ đánh hắn chả điếm xỉa đến, thậm chí còn chả để tâm đây nhất định là sự sỉ nhục.
Hắn là ai? Hoàn Trấn là kẻ xếp thứ 24 bản chiến lực năm hai...Vậy mà hôm nay bị một tên nhóc năm nhất đánh cho không ra con người thậm chí còn chả thèm nhớ đến hắn xem hắn là ngọn cỏ bên đường sao?.
Hoàn Trấn càng nghĩ càng tức máu lại vồn lên não, gân xanh nổi đầy trán hắn lúc này thật sự...Thật sự muốn đem Huyền Long đánh cho tàn phế.
Tuy nhiên khác với Hoàn Trấn, anh hắn có vẻ điềm tĩnh cho dù tính cách đó đi ngược với hình dáng.
Thấy Hoàn Trấn hét lớn buông lời khó nghe hắn nhíu mày khó chịu.
Thằng này...Gây chuyện bắt tao giải quyết, lại trước mặt bao người ăn nói...Thật mất mặt xem về tao dạy mày ra sao? Dù vậy nó vẫn là em tao chỉ tao mới có quyền dạy bảo nó...
Anh Hoàn Trấn nhìn Huyền Long đôi mắt hiện lên tia lửa giận.
"Em Ta, là hắn."
Nói xong hắn nhìn về phía Hoàn Trấn.
Huyền Long nét cười cười hắn nào không nhận ra chỉ là đùa cho vui, ngồi học làm hắn chán gần chết đây. Vốn dĩ định kiếm tên nào đó