"Ahhh! Thả tao ra... Ahhhh! Thằng chó tao nhất định giết mày!"
"Ahhh! Tay.. Móng tay... Tao.."
Mạc Phong hóa Ác Ma, tay một kềm từ từ rút từng móng tay Bảo Minh. Hắn rút thật chậm thật chậm để kẻ bị rút cảm nhận được sự đau đớn từ việc da thịt bị rách, mau lách tách rơi xuống mặt đất. Tiếng hét thảm như không bao giờ ngớt.
Tách!
Mạc Phong đứng dậy bẻ ngón tay kêu thành tiếng, hắn một tay vỗ vỗ tai trái của mình nghiêng cái đầu nhìn kẻ dưới chiếc ghế đang run run vì đau đớn cố dùng vẩy thoát ra nhưng tay chân bị xích khóa chặt, mắt bị bịt cơn đau không biết bao giờ ập đến khiến hắn run rẩy trong đau đớn và sợ hãi tinh thần và thể xác bị tra tấn một cách thê thảm.
Tiếng hét của tên này nhanh chóng kéo đám thây ma tới nhưng nhanh chóng bị Tố Tố, Sang Sang và Lý Thu dọn dẹp họ chỉ có một suy nghĩ lúc này.
Tốt nhất đừng làm phiền Mạc Phong.
Mạc Phong rất tàn bạo nhưng hắn không xấu ít ra hắn đối tốt với các cô, chỉ nhiêu đó đủ để ba cô bán mạng vì hắn, hy sinh cho hắn.
Bên khác Hạ Na chỉ đứng nhìn cô không cản Mạc Phong vì Bảo Minh đáng chết, tựa hồ khuôn mặt cô nở nụ cười lạnh.
Lâm Tài thì ngay khi sảy ra chuyện hắn đã ngay chạy về báo tin cho anh trai của Bảo Minh, hắn cũng sẽ nhanh chóng tới giải cứu cho em trai của mình.
Nhưng ở đây không ai hay biết kẻ hóa thân như Ác Ma kia đang nghĩ vì, hắn đang nghĩ sẽ có bao nhiêu kẻ kéo đến làm điểm kinh nghiệm để hắn tăng cấp.
Vừa nghĩ đến hắn liền nở nụ cười hắc ám cứ như hắn đang tận hưởng niềm vui tra tấn một kẻ vô danh tiểu tốt rác của rác rưởi.
"Ha ha ha! Vui, vui quá! Hét nữa đi! Hét lớn lên nào! Ha ha ha!"
Thấy cả này ba cô gái chỉ biết thở dài, lắc đầu ở chung với hắn riết rồi quen bởi kẻ này vốn không tầm thường và cũng bình thường.
"Ahhhhhhhhhhh!"
Mạc Phong một kềm xé đi một mãng thịt bắp chân của Bảo Minh khiên hắn đau đớn vùng vẫy trên ghế máu bắn tung té một ít văng lên mặt Mạc Phong khiến hắn một tay nhẹn lao đi vết máu khiến nó lem ra trên khuôn mặt.
Đúng lúc này...
"Thả em trai tao ra!!!"
Một đám người hơn 30 một ít tất cả cầm súng AK và rìu, 6 tên cầm súng nhắm mỗi kẻ tìm một tòa nhà cao từ trên nhắm ngay đầu Mạc Phong, bắt cứ lúc nào cũng có thể bóp cò.
Những kẻ này nhanh chóng bao vây 4 người Mạc Phong, từ trong đám người một tên mặc áo vest đeo kính đi ra đứng trước mặt Mạc Phong, tay kẻ này tựa hồ phát ra vòng điện tạo ra những tiếng tách tách.
Kế bên hắn là một tên tóc ngắn vuốt ngược lên, đôi mắt hung tợn dáng người lực lưỡng, quấn quanh cổ là một cái khăn màu xanh lục, hắn mặc quân phục nhưng áo thung ngắn, lộ ra đôi tay cơ bắp.
Kẻ này đứng kế bên tên đeo kính, tay hắn cũng dần hóa thành những chiếc rễ cây.
"Thả Bảo Minh ra tao cho mày cái chết đàng hoàng."
Kẻ đeo kính nói, hắn tất nhiên là anh trai tên Bảo Minh, hắn tên Bảo Tiểu Quân.
Kẻ kế bên là cánh tay đắc lực của hắn Lý Mộc.
"Được... "
Mạc Phong nói, hắn từ từ đi lại ghế Bảo Minh và...
Rắc!
Cái đầu tên Bảo Minh lúc này đã như không xương chỉ có da thịt khiến nó còn dính với thân.
"Thằng CHÓ!!!!"
Bảo Quân hét lên giận dữ khi thấy em trai mình bị giết trước mặt hai mắt đỏ ngầu giận dữ cực độ.
"Súc sinh nạp mạng đây!"
Tên đàn em hắn ngay lập tức một quyền đánh ra, vố số rễ cây lao tới chỗ Mạc Phong.
Xoẹt!
Bất ngờ, Tố Tố xuất hiện trước mặt Mạc Phong một đao cắt tất cả những rễ cây, đôi mắt băng lãnh.
"Đừng có mà động vào... Anh Mạc Phong!"
Đúng lúc này từ trên trời vô số kẻ rơi xuống, bọn này như quả cà chua từ trên trời rơi xuống đập thân trên mặt đường máu bắn tung té.
"A ra ra, đừng có chỉa họng súng vào chồng chị chứ!"
Lý Thu từ sau lưng Mạc Phong thò đầu ra một tay che miệng mị mị cười.
"Ah"
"Ah"
"Ah"
"Ah"
...
...
...
...
Bất ngờ vô số tiếng hét thảm, khi tất cả nhìn lại một nửa đám người bị Sang Sang hạ sát máu chảy linh láng, đỏ cả mặt đường.
Cô mỗi tay cầm một con dao Phượt, lao đi vết máu cô đứng cạnh Mạc Phong.
Bảo Quân nhíu chặt mày cau có khó chịu vô cùng, chớp mắt quân hắn bị diệt hơn nữa và tất cả những tên cầm súng nhắm lại từ trên trời rơi xuống hắn lúc này chợt nhận ra bốn kẻ trước mắt quá nguy hiểm.
"BẮN!!"
Bảo Quân một câu vô số tiếng AK nổ ra.
Tuy nhiên trước khi nhưng viên đạn chạm tới bốn người, một hố đen xuất hiện những viên đạn tất cả bị nó nuốt chửng.
"Chị nói là đừng chỉa súng vào chồng chị mà... Mấy cưng lì thế?"
Lý Thu đóng cái hố cô lại mở một cái hố khác từ phía trong vô số viện đạn bay ra.
Bảo Quân và Lý Mộc xanh mặt.
"Mau tránh!!"
Hắn một câu, cả hai nhanh chóng tránh đi nhưng mấy tên kia thì không thể bởi họ chỉ là người thường. Vậy là vô số sinh mạng lại ngã xuống.
[Thăng cấp!]
[Thăng cấp!]
Ngay lập tức trên cuộc chiến chỉ còn 8 người.
4 người Mạc Phong và 4 người Quân Bảo bao gồm. Hắn, Lý Mộc, Hạ Na và Lâm Tài.
"Hai người các ngươi còn đợi gì nữa mau giết hắn!!!"
Bảo Quân gần nổi đầy trán hét lớn.
Hạ Na là người lên trước cô từ bước đi lên đôi mắt có chút cam chịu.
"Mạc Phong xin lỗi... Nhưng tôi nợ ân tình người phải giúp người."
Lúc này Lâm Tài cũng bước lên lên.
"Mạc đại ca... Xin lỗi!"
Hạ Na rút kiếm, Lâm Tài tay cầm một cái rìu cả hai đồng loạt xông tới.
Bên này Tố Tố kẻ gần như xem Hạ Na là đứa em gái, nuốt lấy nổi buồn cô một đao bay tới chặn đứng Hạ Na. Cả hai mắt đối mắt.
Tố Tố hất văng Hạ Na rồi xông lên tung vô số đường đao, Hạ Na cũng liên tục đáp trả.
Bên khác Sang Sang phân thành hai xông lên liên tục đẩy lùi