Edit: Tagoon
"Đương xuyên qua gặp trọng sinh, là ai cứu rỗi ai?"
Bạch Húc chậm rãi mở to mắt, đôi mắt bởi vì đột nhiên bị ánh sáng mạnh chiếu vào mà nheo lại theo phản xạ, muốn nâng cánh tay lên lại phát hiện cả người đau nhức, thật giống như bị người ta đem từng khúc xương ra mà hung hăng nghiền nát, làm hắn nhịn không được kêu đau một tiếng.
Lúc này, bên tai đột nhiên truyền đến một giọng nữ đầy kinh hỉ, "Đại sư huynh tỉnh rồi! Sư thúc mau đến xem, Đại sư huynh tỉnh!" Tiếng la bén nhọn khiến cho màng nhĩ của hắn phát đau.
Cùng với tiếng thét chói tai chính là một vật thể ấm áp mang theo làn gió thơm lập tức nhào vào trong lòng hắn, Bạch Húc rõ ràng mà nghe thấy những khớp xương của mình như phát ra tiếng khóc than, đau đớn kịch liệt làm mặt hắn lập tức trắng bệch.
Thẳng đến khi một giọng nam ôn hoà khác truyền đến, hắn mới được giải cứu, "Linh nhi, mau xuống dưới, Đại sư huynh của ngươi bây giờ không chịu nổi ngươi lăn lộn như vậy."
Bạch Húc nhìn theo hướng thanh âm phát ra, lọt vào trong tầm mắt chính là một mỹ nữ chung linh dục tú*, làn da trắng nõn bởi vì kích động mà phiếm lên màu hồng nhạt, một đôi mắt đẹp trong vắt như nước hồ mùa thu đang phiếm lệ, nhìn thấy mà thương, cái miệng hồng nhỏ nhắn hơi chu ra như là đang muốn nói điều gì đó, nhưng giờ phút này Bạch Húc lại không có tâm tư đi phân biệt, trong đầu một mảnh hỗn độn, khó có thể tập trung tinh thần.
*Chung linh dục tú: thành ngữ Hán ngữ, hình dung từ, ý chỉ nhân vật ưu tú do linh khí ngưng tụ trong trời đất dựng dục lên. (Theo baidu)
Đứng phía sau nàng là một vị lão giả, hạc phát đồng nhan*, một thân khí tức bức người, hơi có chút bộ dáng của thế ngoại cao nhân, đang nhìn hắn với vẻ mặt từ ái.
*Hạc phát đồng nhan: thành ngữ Hán ngữ, ý nghĩa: đầu tóc trắng muốt như tuyết, như lông chim hạc, sắc mặt hồng nhuận như trẻ nhỏ. Hình dung người ra khí sắc tốt. (Theo baidu)
Bạch Húc ngẩn người, không rõ tình huống hiện tại là tình huống như thế nào, nhưng thực hiển nhiên tất cả mọi thứ đang diễn ra đều không bình thường.
Hắn chưa từng gặp hai người kia, càng chưa thấy qua những trang bị như vậy, hơn nữa hắn cũng không có bạn bè, nên sẽ không có chuyện đây là bạn bè giả bộ để đùa dai với hắn, với cả cô bé kia vừa mới nói cái gì? Đại sư huynh?
Bộ mặt than nhiều năm đã cứu vớt hắn, cho nên mặc dù trong lòng rối như tơ vò, trên mặt hắn vẫn không hiện ra bất cứ điều gì khác thường, tình huống hiện tại chưa rõ ràng, chính mình đang ở vị trí bất lợi tuyệt đối, nói nhiều sai nhiều, cho nên hắn chỉ có thể tận lực bảo trì trầm mặc, hy vọng sẽ không lộ ra sơ hở gì.
Lão nhân đó bước tới bắt lấy cổ tay của hắn, sau đó Bạch Húc liền cảm thấy một dòng nước ấm từ cổ tay truyền đến rồi lan toả ra khắp cơ thể, khiến cả người có một loại thoải mái không nói nên lời. Lão giả kia nhẹ nhàng thở ra, ngữ khí cũng nhẹ hẳn xuống, "Húc Nhi còn chỗ nào không thoải mái không?"
Bạch Húc trầm mặc một chút, loại tình huống quỷ dị này làm hắn không thể phản ứng kịp trong một khoảng thời gian ngắn, căn bản không biết nên lấy thái độ gì, danh xưng gì để trả lời, cho nên chỉ đơn giản lắc lắc đầu.
May là lão giả kia cho rằng hắn vẫn trầm mặc như thói quen, không những không có chút bất mãn nào, ngược lại trong mắt lộ ra vẻ quan tâm, "Về sau đừng đi theo Linh Nhi hồ nháo, nàng không hiểu chuyện, ngươi ngàn vạn đừng nhân nhượng nàng, lần này may mắn vi sư đang ở gần đây, nếu không......"
Nghe lão giả nói xong hắn vẫn không hiểu chuyện gì, Bạch Húc chỉ có thể tiếp tục dùng sự trầm mặc chống đỡ, lão giả kia tựa hồ nhìn ra hắn không muốn nói chuyện, cũng không lải nhải thêm nữa, trực tiếp đem nữ tử kia xách đi.
Bạch Húc nhìn hang động đột nhiên yên tĩnh lại, ngẩn ngơ trong phút chốc, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Hắn nhớ rõ ràng hắn chỉ là ở nhà ngủ một giấc, sao tỉnh lại liền thay đổi vị trí rồi?
Cái này không phải quá quỷ dị sao!
Bạch Húc là một tên trạch nam hết thuốc chữa, bốn năm trước cha mẹ đều mất do tai nạn xe cộ, sau đó hắn liền lẻ loi một mình, cầm tiền lương của một viên chức nhỏ bé, dựa vào tiền an ủi tai nạn xe cộ cộng thêm ông bà ngoại thường xuyên coi sóc, cuộc sống cũng không đến nỗi khó khăn.
Chỉ là hắn vốn dĩ đã tương đối kiệm lời, lại không biết giao tiếp, ngay cả với ông bà ngoại cũng không thể nào thân thiết. Cho nên từ sau khi cha mẹ qua đời, hắn liền hoàn toàn trở thành một tên trạch nam, thường ngày thích nhất là đọc tiểu thuyết, cúng bái các lộ đại thần, tìm kiếm ký thác tinh thần từ trong những ngôn từ hoa mỹ của họ.
Gần đây Bạch Húc say mê một vị đại thần, bút danh gọi là Thỏ Lưu Manh. Lúc hắn nhìn thấy cái ID này thì thấy rất thú vị, liền click vào xem, kết quả ngay lập tức bị lối hành văn cùng câu từ của đại thần hấp dẫn, trở thành fan trung thành của đại thần, mỗi ngày đều đúng giờ chờ ở trên mạng cầu đổi mới.
Gần đây đại thần đào một cái hố mới gọi là《 Tiên Đồ Lộ Dao Dao 》, là một quyển ngựa giống tu chân thăng cấp lưu sảng văn hàng thật giá thật, vốn dĩ Bạch Húc không có sự yêu thích đối với thể loại truyện này nên sẽ không nhảy hố. Nhưng sau đó hắn phát hiện trong truyện thế mà lại có một nam phụ cùng tên với mình, liền ôm hứng thú mà nhảy xuống.
Vai chính tên là Mặc Cô Thành, căn cứ vào định luật nghịch tập*, chính là từ một tiểu khất cái, phế sài** Ngũ Linh Căn, một đường vượt mọi chông gai, các loại bàn tay vàng, các loại nghịch tập, người mang kỳ ngộ, cùng hơn 3000 hậu cung một đường phi thăng chuyện xưa.
*Nghịch tập: từ ngừ thường dùng trong Game online, ý chỉ ở trong nghịch cảnh phản kích thành công. Nghịch tập biểu đạt một loại không ngừng vươn lên, lấy yếu thắng mạnh, tràn ngập năng lượng tinh thần. (Theo baidu)
**Phế sài: tiếng Quảng Đông, thường dùng để mắng chửi người, hiện giờ đã trở nên thông dụng với ngôn ngữ mạng tiếng phổ thông. Đại đa số chỉ người vô dụng, ít chỉ vật. (Theo baidu)
Nhưng khiến cho Bạch Húc cảm thấy hứng thú lại không phải vai chính mà là vai ác đại nhân, thậm chí có thể nói là vì hắn cảm thấy đau lòng.
Vì làm nổi bật vai chính ngưu bức cùng nghịch tập đối lập mãnh liệt, Thỏ Lưu Manh đặc biệt vì vai chính mà an bài một túc địch* đại vai ác gần như hoàn mỹ.
*Túc địch: trường kỳ địch nhân, trời sinh đối thủ, mệnh trung chú định người cạnh tranh. Là địch thủ dây dưa nhiều năm, thậm chí cả đời.
Cái gọi là túc địch, chính là người vẫn luôn làm bạn với vai chính từ đầu đến cuối truyện, đưa kỳ ngộ đưa tiểu đệ đưa muội tử, làm vai chính cường đại lên, cuối cùng còn bị vai chính dùng một chiêu K.O khổ bức tồn tại.
Thỏ Lưu Manh đích xác tặng cho vai ác đại nhân một thân thiên tư cực cao giúp đảm đương thân phận túc địch. Dạ Vô Thương, biến dị lôi linh căn, ở toàn bộ Tam Thiên Giới cũng là thiên tư độc nhất vô nhị, chỉ tiếc là con riêng, phải đến tận khi thiên phú yêu nghiệt như thế bị phát hiện người ta mới đặt y vào mắt, sau đó được đưa vào đại môn phái đệ nhất tu chân giới Thiên Hoa Tông tu luyện.
Trong khi tất cả mọi người đang vì vai chính phất cờ hò reo thì Bạch Húc lại yên lặng vì vai ác đại nhân mà bất bình.
Vai chính có ánh hào quang của nhân vật chính, được Thiên Đạo tương trợ, các loại bàn tay vàng, các muội tử người trước ngã xuống, người sau tiến lên vì hắn mà cống hiến, nhưng vai ác đại nhân thì cái gì cũng không có, cuối cùng lại vì trả giá một mảnh chân thành mà trải qua các loại phản bội gọi là "Bỏ gian tà theo chính nghĩa".
Có lẽ có người sẽ nói, bởi vì y là vai ác, vai ác là xấu xa, nên bị đả đảo, vì vai chính lót đường. Nhưng Bạch Húc lại cho rằng, vai ác không phải sinh ra đã xấu xa, hoặc ít nhất Dạ Vô Thương không phải như vậy.
Dạ Vô Thương là con riêng không được công khai, cuộc sống từ nhỏ cũng không tốt hơn so với vai chính làm khất cái là bao. Mẹ cả ngược đãi, huynh trưởng khinh nhục đều không khiến cho y lập tức trở nên hận đời, ngược lại y còn giữ được một viên xích tử chi tâm*, sau khi tiến vào môn phái thường xuyên giúp đỡ người khác, yên lặng trả giá không ít.
*Xích tử chi tâm: Tính bản thiện. Xích tử chi tâm, chính là chỉ có trái tim giống trẻ con, thuần khiết không tì vết. (Theo baidu)
Nhưng đổi lại được gì?
Bị sư huynh thân thiết đâm một nhát kiếm sau lưng, bị sư muội thân yêu phản bội, lừa y vào ma địa, kích phát huyết thống Ma tộc trên người y, sau đó xoay người liền nhào vào lòng vai chính, cuối cùng còn phải bị người bạn chơi cùng từ nhỏ - vai chính đại nhân nhất kiếm xuyên tâm, mỹ kỳ danh là "Trừ ma vệ đạo".
Bạch Húc cảm thấy thực đau lòng, kẻ mà thà ta phụ người trong thiên hạ, còn hơn để người trong thiên hạ phụ ta, kẻ giết người không chớp mắt, tàn sát sạch sẽ Tam Thiên Giới, kẻ đó chẳng phải là bị bức tới đường cùng mới