Khi hai người trở về thế giới của mình, hệ thống có cho Phong Liên Trúc xem điểm của cả hai, cậu làm xong nhiệm vụ và đạt được 1000 điểm, cậu lại thành lập một chế độ đơn giản ở Sao Nguyên Thủy nên được thêm 4000 điểm, tổng cộng là 5000.
Phong Liên Trúc chỉ tạo nên quy tắc đổi vật phẩm khá đơn giản cho người phản tổ dựa vào quá trình NPC giúp đỡ người chơi đổi lấy vàng và kinh nghiệm trong game từ công việc đánh đấm thôi, nhưng phần thưởng còn nhiều hơn so với khi hoàn thành nhiệm vụ nữa, những điều này chắc chắc có thâm ý, tiếc là với chỉ số thông minh cũng như năng lực suy nghĩ hiện giờ của Phong Liên Trúc, cậu lại không thể đoán được lý do.
Còn về phần rồng béo, hình như anh cũng lấy lại được không ít điểm nhờ vào việc giúp game xây lại bản đồ, sau khi đè xuống tính nết mà sắm vai Si Tình Liên thì đổi thêm được chút nữa, cuối cùng điểm tổng lúc trao đổi là -7600.
Cái vụ bộ nhớ không giới hạn với hệ thống lưu trữ đám mây mà rồng béo có nói đó, Phong Liên Trúc đã kiểm tra rất lâu trong hệ thống mua sắm rồi, cậu đã xác nhận mình thấy mặt hàng tên là "đại não cộng hưởng" này mấy lần, muốn đổi thì phải có mười nghìn điểm. Nó căn bản không phải là hệ thống lưu trữ đám mây, cũng không phải là bộ nhớ không giới hạn gì hết mà chỉ là một kiểu năng lực có thể đưa bộ nhớ trong bộ phận đại não của mình cho người khác sử dụng thông qua cùng một hệ thống lưu trữ đám mây thôi, người mua thì có thể quyết định mua bao nhiêu.
Người mua đổi lấy "đại não cộng hưởng" trong hệ thống mua sắm sẽ thấy được giới hạn tích trữ cũng như cho mượn cao nhất. Người nọ sẽ đặt ra trị số bộ nhớ cho mượn trong phạm vi giới hạn cao nhất, bộ phận "đại não cộng hưởng" này sẽ được tải vào trong hệ thống, hệ thống sẽ kết nối bộ nhớ này vô đầu của một người khác và mở rộng năng lực suy nghĩ của đối phương.
Nếu rồng béo có thể nói ra là bộ nhớ không giới hạn thì có nghĩa là anh đã đặt trị số cho mượn là "không giới hạn". "Không giới hạn" có nghĩa là anh đã mở cả không gian não của mình ra cho Phong Liên Trúc rồi.
Điều này không phải là suy nghĩ của Phong Liên Trúc sẽ tiến vào trong đại não của Pang Kirates mà là cậu có thể làm ra những hoạt động tâm lý cao cấp ví dụ như suy nghĩ và tưởng tượng bằng đại não của rồng béo, nhưng tri thức nhận được chỉ thuộc về Phong Liên Trúc thôi. Rõ ràng đó là đại não của rồng béo nhưng anh lại không có quyền sử dụng bộ phận mà Phong Liên Trúc đã chiếm lấy này.
Năng lực "đại não cộng hưởng" này khá là trừu tượng. Với cách nghĩ hiện thực thì nó cũng tương đương với căn nhà bự chảng đó của Pang Kirates. Anh đưa chìa khóa nhà cho Phong Liên Trúc, Phong Liên Trúc có thể hoạt động trong nhà, nhưng căn phòng bị Phong Liên Trúc sử dụng sẽ bị khóa lại, Pang Kirates sẽ mất đi quyền khống chế căn phòng và không thể đi vào nó. Tương tự thì nếu Pang Kirates dọn đống vàng vào trong phòng, Phong Liên Trúc cũng không thể tới gần bộ phận không gian này.
Rõ ràng là hai người nhưng lại xài chung đại não của một người.
Bên dưới mặt hàng còn có một lời ghi chú, từng có kí chủ thành công sử dụng năng lực này để cứu chữa cho một người bạn bị chết não, cái giá phải trả sẽ là sau này họ chỉ có thể xài chung một đại não.
Sau khi xem kỹ lời giới thiệu của mặt hàng này, thanh máu trên đầu Phong Liên Trúc lập tức rớt mất một nửa, rõ ràng là không bị bất cứ ai tấn công nhưng chẳng hiểu sao lại bị thương nặng thế này nữa.
Lúc này đây, ngọn lửa quỷ quái từng ra đời vì con rồng béo kia đã gây rắc rối, dẫn đến chuyện kỹ năng mạnh nhất của cậu bị xóa mất mà cậu luôn đè chặt dưới đáy lòng cuối cùng cũng không giữ được nữa, nó từ ngực xông thẳng lên đỉnh đầu, từ trái tim chạy ào lên đại não, trực tiếp đốt cháy đến nỗi tỉ lệ chiếm dụng bộ nhớ vượt qua 90% luôn.
[Ngài sắp cách thức hóa, có muốn kết nối với hệ thống lưu trữ đám mây hay không?]
"Không kết nối!" Giọng nói lành lạnh của Phong Liên Trúc khó mà không nhiễm phải một chút lửa giận, "Có phải hắn ngốc rồi không vậy! Cơ thể da tóc nhận được từ cha mẹ, sao có thể tùy ý phá hoại như vậy được chứ!"
Nói xong lời này, Phong Liên Trúc tự thấy mắc cười vì cái sự giận của mình luôn, anh chỉ là một bé rồng Kirates còn nhỏ thôi chứ không phải bị ngốc đâu, sao mà anh hiểu được những thứ này đây.
"Có thể bắt Pang Kirates trả lại "đại não cộng hưởng" không?" Phong Liên Trúc hỏi.
[Một khi mặt hàng của hệ thống mua sắm đã được bắn ra thì không được trả lại.]
"Vậy có thể sửa chút cài đặt không vậy? Không cần xài chung "không giới hạn" đâu." Phong Liên Trúc lại hỏi.
[Đã cài đặt xong, không thể sửa được.]
Nghe thấy không sửa được, Phong Liên Trúc tức đến nỗi huyệt thái dương đau đớn như bị kim đâm, chương trình game được thiết kế trong cơ thể còn đang không ngừng nhắc cậu "tự động cách thức hóa sau 60 giây",
Điều khiến người ta dở khóc dở cười là con rồng béo ngốc này lại không chờ Phong Liên Trúc đồng ý mà trực tiếp mở quyền hạn "đại não cộng hưởng" ra với Phong Liên Trúc rồi, căn bản không nghĩ tới là Phong Liên Trúc vẫn có thể từ chối yêu cầu trao đổi nhiệm vụ của anh sau khi nhận được nó, thiệt là ngốc quá trời luôn.
Nhắc nhở "tự động cách thức hóa sau 10 giây bắt đầu đếm ngược, mười, chín, tám......
Nếu bị game cách thức hóa thật, cậu sẽ quên đi chuyện này, quên đi cơn tức lúc này và cũng quên đi luôn cảm giác dở khóc dở cười này nữa.
Trước một giây đếm ngược cuối cùng, Phong Liên Trúc cam chịu mà nhắm mắt lại nói với hệ thống: "Kết nối với "đại não cộng hưởng"."
Một đường dây vô hình trong óc đi thẳng vào mi tâm của Phong Liên Trúc, cậu ý thức được mình bị một đám sương mù xám xịt vô biên vây lấy. Phong Liên Trúc từng cho rằng hang ổ 450,000 km vuông của Pang Kirates đó là đã lớn lắm rồi, nhưng dù sao cậu cũng sờ được điểm giới hạn của nó, còn đám sương mù này dường như chẳng có giới hạn gì hết, lúc người ở trong đó, cậu thậm chí còn không tìm ra được đường trở ra nữa mà.
Có vẻ như là một khoảng thời gian rất lâu nhưng cũng tựa như chỉ là một cái chớp măt, Phong Liên Trúc đang sờ soạng trong không gian vô hình này bằng ý thức thì chợt nghe được một tiếng ngáy.
Giọng điệu này như một tọa độ, Phong Liên Trúc đi theo âm thanh đó và nhìn thấy một vật thể màu đen to đùng, đó là một con rồng Kirates.
Anh cuộn thân thể đen như mực lại như một ngọn núi, vảy rồng trên người lóe lên từng tia sáng lung linh, những tia sáng này trông rất sinh động.
Phong Liên Trúc tới gần con rồng bự màu đen này, chỉ thấy mũi anh khẽ phun ra một hơi, mí mắt hơi nhúc nhích, đôi mắt màu xanh biển mở ra, thâm thúy như biển rộng, xa xăm như bầu trời, chúng cứ lẳng lặng nhìn Phong Liên Trúc như vậy.
Cả người Phong Liên Trúc cũng không lớn bằng con mắt này, cậu nhìn thấy bóng dáng của
mình dần in lên con mắt đó.
[Kết nối thành công.]
Lời nhắn được hệ thống bắn ra đột ngột khiến Phong Liên Trúc phải thu lại suy nghĩ của mình. Mối nguy bị cách thức hóa đã được giải quyết xong, Phong Liên Trúc hoàn hồn, thấy mình vẫn còn ở trong U Trúc Cốc, xung quanh cũng không có sương mù, thời gian cũng dừng lại vào một giây đồng hồ khi kết nối với "đại não cộng hưởng" đó.
Chuyện vừa rồi là gì vậy? Phong Liên Trúc cố gắng hồi tưởng nhưng chỉ nhớ được đôi mắt xanh biển cùng với cảm xúc suy nghĩ được mở rộng đến mức không giới hạn đó, không có bất cứ trói buộc nào, cũng chẳng có bất kỳ hạn chế nào cả.
[Kí chủ có thể để lại lời nhắn trước mỗi lần trao đổi nhiệm vụ ạ.]
Khung chữ bắn ra chẳng phân biệt thời gian địa điểm của hệ thống lại cắt đứt dòng suy nghĩ của Phong Liên Trúc lần nữa, cậu vội thu lại đống suy tư và nghĩ mình nên để lại lời nhắn gì cho rồng béo đây.
Lời nhắn có thể thu bằng giọng nói, Phong Liên Trúc châm chước tìm từ rồi bảo: "Anh Pang ơi, xin anh đừng biến về nguyên hình nhé. Tôi biết anh không muốn bị trói buộc, nhưng bản thể của anh Pang quá lớn, khôi phục nguyên hình thì sẽ phá hư mọi bản đồ mất, còn sẽ bị hệ thống trừ điểm nữa cơ. Anh Pang đã thiếu nhiều điểm lắm rồi, không được để bị trừ thêm nữa đâu. Tôi sẽ chuyển 5000 điểm trong tay cho anh thông qua hệ thống, sau này điểm tôi nhận được cũng sẽ cho anh hết, anh với tôi đã là bạn tốt bị trói chặt để hỗ trợ cho nhau rồi, còn nợ bao nhiêu điểm thì chúng ta còn nhau trả lại nhé."
"Mặt khác, nơi này là game, mọi vật phẩm trong game đều là hư cấu hết, đồng vàng mà anh Pang đã giấu trước đó sẽ bị công ty game lấy lại rồi. Lần sau có nhìn thấy người chơi thì đừng có làm cái trò lột áo cướp kho bạc nữa nhé. Chúng ta không thể nhặt vật phẩm của người chơi đâu, có cướp được thì cũng chẳng xài được. Mấy người chơi trong game xem anh là Boss mà tấn công thì đã là quy định của game rồi, thật ra họ cũng chẳng có ý xấu gì đâu, anh Pang giết họ thì được nhưng đừng đuổi theo tới chủ thành nha."
"Còn nữa, ngoài những người chơi ra thì mấy nhân vật khác trong game toàn là mấy con rối hư cấu, giả và không có suy nghĩ hết á. Anh đừng có túm vảy rồi rút gân rồng gì đó của chúng ra nhé."
Sau khi dặn dò xong, suy nghĩ cũng trống đi rất nhiều nên Phong Liên Trúc mới thở dài một tiếng, đồng ý lời mời nhờ giúp đỡ của Pang Kirates.
Trước khi rời đi, thân là cốc chủ của U Trúc Cốc, Phong Liên Trúc mơ hồ cảm nhận được có nhiều người chơi với trang bị hoàn mỹ và cấp bậc cực cao tiến vào trong cốc.
Mong anh Pang đối xử tử tế với họ nhé.
-
Đổi chỗ xong, Phong Liên Trúc lại xuất hiện trong hang ổ của rồng béo, bên cạnh là đống đồng vàng trông như một ngọn núi nhỏ.
Không biết có phải là ảo giác của cậu hay không nhưng dường như đồng vàng trước mắt đã tăng lên rất nhiều, mới có bảy ngày thôi mà, thỏa thuận tiền chuộc giữa cậu và hải tặc tinh tế cùng quân phản loạn cũng là vật liệu chứ đâu phải đồng vàng, đồng vàng không nên tăng lên mới đúng chứ.
Sau khi cộng hưởng đại não với rồng béo, tốc độ tự hỏi của Phong Liên Trúc nhanh lên rất nhiều, trong đầu cậu nảy lên một suy nghĩ, Pang Kirates sẽ không......
Đè suy nghĩ này xuống, Phong Liên Trúc nói với hệ thống: "Nhiệm vụ của Pang Kirates là gì vậy?"
Lúc này, hệ thống không phát hình ảnh thực tế ảo mà lại bắn ra một đoạn chữ:
[Giàu về vật chất là yêu cầu cơ bản nhất, ngoài việc giàu vật chất ra thì còn phải giàu có về mặt tinh thần nữa. Người phản tổ chỉ được học chương trình giáo dục bắt buộc cơ bản nhất thôi chứ chưa được tiếp xúc với trình độ giáo dục bậc cao và thiếu mất nền tảng lý luận để phát triển mình hơn nữa. Kí chủ là đối tượng mà người phản tổ tôn trọng và sùng kính, trình độ tri thức tuyệt đối không thể thấp hơn họ, xin ngài hãy tham gia lớp học trên mạng tinh tế cùng với người phản tổ. Người phản tổ có thể bồi dưỡng thêm kiến thức dựa trên nhu cầu của mình, kí chủ Pang Kirates cần phải thi đậu và lấy được bằng tốt nghiệp đại học trên mạng.]
Phong Liên Trúc: "......"
Cậu hiểu vì sao rồng béo thà nợ thêm mười nghìn điểm nữa cũng phải bắt cậu tới hỗ trợ hoàn thành nhiệm vụ rồi, nhiệm vụ học tập này thật sự khủng bố quá đi.
Bên dưới nhiệm vụ còn có một dòng ghi chú: Khoảng thời gian dành cho nhiệm vụ này rất dài, không ảnh hưởng đến quá trình tuyên bố thêm những nhiệm vụ khác, có thể xếp chồng lên nhau mà hoàn thành.
"Vậy tôi bị đổi tới nơi này thì phải làm gì đây?" Phong Liên Trúc hỏi.
Nhiệm vụ này yêu cầu ít nhất bốn đến năm năm học tập, chẳng lẽ cậu không thể trở lại thế giới game suốt 4-5 năm này luôn hả? Vậy công ty game sẽ bị Pang Kirates quậy điên luôn á!
[Nhiệm vụ chia ra thành bốn giai đoạn là tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông và đại học. Đại học lại chia ra thành năm giai đoạn là một, hai, ba, bốn và năm, học xong mỗi giai đoạn sẽ được tính là một lần hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn và sẽ được thưởng cho kỳ nghỉ đông và hè. Thời gian học tập trên mạng cũng khá tự do nên kí chủ học xong càng nhanh thì thời gian nghỉ sẽ càng dài.]
Xem ra cậu phải nỗ lực học tập để tranh thủ nhanh chóng lấy được bằng tốt nghiệp tiểu học rồi.
Pang Kirates có để lại một lời nhắn, Phong Liên Trúc mở hộp thử ra, quen tay mà tắt tiếng ba giây đầu rồi mới nghe được con rồng kiêu ngạo đó bảo: "Ta đã tóm được thiết bị học trên mạng rồi, cụ thể xài như thế nào thì ngươi có thể đi hỏi mấy tên hải tặc tinh tế kia, học hành cho đàng hoàng vào gào!"
Phong Liên Trúc: "......"
Hải tặc tinh tế? Chẳng phải bọn họ nên giao xong tiền chuộc và trở về tinh cầu của mình rồi hả? Rồng béo lại lấy thiết bị học trên mạng từ trong tay người nào vậy?
Nhìn đống vàng rõ ràng đã cao thêm một chút, Phong Liên Trúc hiểu ra ngay lập tức.
Tác giả có lời muốn nói: Rồng béo: Ta vừa mơ thấy một giấc mộng, mơ thấy một người nhỏ bé trông dáng dấp rất đẹp mắt, nhưng ta vừa đưa móng ra để bắt em ấy lại thì ta đã tỉnh mộng rồi, hổng vui gì hết á  ̄へ ̄