Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Vân gia bại !


trước sau

Vân Cảnh một kiếm trảm xuống như là từ thượng thiên đổ xuống vĩ đại sóng lớn trùng trùng điệp điệp khiến người ta cảm thấy bản thân thật bé nhỏ ở giữa thiên địa chi tai, một lớp sóng cả đổ xuống cuốn trôi tất cả, 

Nhà cửa ruộng vườn, gia súc gia cầm mọi thứ đều không nằm ngoài danh sách tàn phá của nó. Thiên tai chính là như vậy ác liệt vô tình.

Có thể ngươi cố gắng cả đời mới có được cơ nghiệp, ở trước mặt thiên tai cũng đều là hư vô, nó sẽ không ngần ngại mà tràn qua, càn quét tất cả mọi thứ của ngươi, nhân tiện nuốt chửng luôn cả ngươi.

Mọi người ở bên ngoài đứng xem đều cảm giác được trầm trọng vô cùng, nhất lưu cảnh khí thế kéo lên không phải là cái gì nhẹ nhàng ý tứ, xung quanh không khí cũng giống như đọng lại, là trước bão tố im lặng. 

Mọi người ở ngoài đều khó thở thì ở giữa trung tâm sóng gió lại bị nhằm thẳng vào Huyết Sát lại như thế nào.

Hắn lúc này một kiếm đánh lùi ra Vân gia trưởng lão, ngẩng đầu nhìn Vân Cảnh một kiếm mang theo đại thế mà tới.

Hắn ha ha cười nói:

“ như thế mới phải chứ, ta còn tưởng rằng hai ngươi không có chiêu thức gì ra trò đây!”

Hắn mũi kiếm chỉ đất, trên thân đại kiếm lóe lên cực kì chói lọi ánh sáng, Huyết Sát cười to cực kì sảng khoái nói:

“ để ta cho các ngươi thấy, lưu tin kiếm pháp của ta!”

Lưu tinh kiếm pháp - lưu tinh bạo!

rống to một tiếng, Huyết Sát khí thế nhanh chóng kéo lên, nội lực cũng bị hắn vận chuyển tới một cái đỉnh cao.

Hắn từ dưới mặt đất phi thân nhảy lên, trên thân kiếm sáng láng kiếm quang ở giữa không trung để lại một đường đuôi dài như lưu tinh.

Nếu Vân Cảnh là sóng lớn ngập trời đổ ập xuống, Huyết Sát chính là một cái bay ngược mà tới lưu tinh, tốc độ nhanh chóng, lực lượng trầm nặng, sức phá hoại to lớn vô cùng.

Hai người trong nháy mắt liền tới trước mặt nhau, hai kiếm lập tức chém.

Keng!

Một tiếng to lớn kim thiết giao thoa truyền tới, Vân Cảnh cũng Huyết Sát trong lúc nhất thời ở giữa không trung lơ lửng đối chọi, bọn hắn sức mạnh tạm thời ngang bằng trở nên giằng co.

Vân Cảnh mượn thế từ trên bổ xuống mà đánh vào Huyết Sát, hắn có lợi chính là ở chỗ này. nhưng Huyết Sát một kiếm lại nhanh chóng chặn lại hắn, Vân Cảnh lợi thế cũng nhanh chóng biến mất.

Lợi thế mất đi, Vân Cảnh có thể là đối thủ của Huyết Sát sao? câu trả lời đương nhiên là không!

Vân Cảnh đại điệp lãng đổ ập xuống, khí thế tuy vô cùng hạo đại, uy lực kinh khủng, nhưng cũng bởi vì sóng lớn của hắn trải quá rộng, sức mạnh không cô đọng bởi vậy nhanh chóng bị Huyết Sát một kiếm đánh tan.

Giữa màn nước, một cái mang theo đuôi sáng chói lưu tinh đâm thẳng mà qua để lại một cái lỗ hổng.

Lần này, lưu tinh đã chiến thắng.

Rắc!

Kiếm của Vân Cảnh cũng ngay lúc này bị Huyết Sát chém gãy làm đôi, hắn một thanh đại kiếm hướng Vân Cảnh đập mạnh mà tới.

Vân Cảnh ánh mắt trợn to không dám tin tưởng, hắn một chiêu đại điệp lãng lại như thế đơn giản bị phá hủy, không những thế kiếm cũng bị đánh gãy.

Đối thủ của hắn có còn là người không a? hắn rốt cục mạnh tới mức nào? Thần Điện rốt cục là thế lực mạnh ra sao mà co thể bồi dưỡng ra bực này cao thủ?

Trong lòng hoảng hốt sợ hãi nhưng tính mạng lâm nguy Vân Cảnh cũng không dám chậm trễ, hắn dùng chuôi kiếm còn lại đưa về thủ thế, trong cơ thể điên cuồng vận chuyển nội lực gia trì cương khí.

Trong nhất thời hắn cương khí hộ thân đại thịnh, sẵn sáng va chạm cùng Huyết Sát một kiếm.

Ầm!

Một kiếm đánh trúng, tuy không đem Vân Cảnh bổ làm đôi bởi vì có tàn kiếm bảo vệ nhưng lực lượng cự đại đập trúng khiến hắn như một cái diều đứt dây bay ngược mà ra,từ giữa trời cao rơi xuống đất, cuốn lên một đống bụi mù to lớn.

“ Vân Cảnh!”

Tên trưởng lão kia lo lắng kêu to, hắn lập tức chạy tới chỗ Vân Cảnh xem xét tình hình, Vân gia bây giờ không thể thiếu Vân Cảnh được.

Hỏa Vân Thành thế lực biến động nhanh chóng, gió liên tục đổi chiều, Vân gia không những phải đề phòng thế lực bên ngoài mà còn phải dẹp đi nội hoạn của mình.

Bọn hắn cũng không giống như bên ngoài bình yên như thế mà đang không ngừng minh tranh ám đấu.

Dù sao ở đâu có người liền có giang hồ, tranh đấu chắc chắn là có.

Vân Cảnh một chết, Vân gia chỉ sợ sẽ tranh nhau chia sẻ quyền lực, làm không tốt sẽ còn đánh nhau mà đại loạn.

Như thế Vân gia chỉ có thể tự tàn, nhanh chóng suy bại mà thôi.

Đến giờ Vân gia vẫn còn có thể đứng vững đại gia tộc thứ hai của Hỏa Vân Thành đều là nhờ công lao Vân Cảnh, hắn không thể chết ngay lúc này.

Trưởng lão kia lo lắng mà chạy tới muốn kiểm tra tình huống của Vân Cảnh, nhìn thấy hắn còn sống mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Vân Cảnh nằm trong hố đất, hắn bị đánh rơi xuống lõm ra một cái hố.

Xương sườn bị đánh gãy mấy cây, miệng cũng không ngừng thổ huyết, đầu tóc rối tung, có thể nói là vô cùng chật vật.

Vân Cảnh đã mất đi sức chiến đấu,hắn đã bại.

Một mình trưởng lão này ở đây cũng không thể ngăn cản được Huyết Sát lấy đi bảo kiếm, Vân gia lần này thua thiệt lớn.

Nhưng chỉ cần Vân Cảnh còn chưa chết đều không sao, trước giờ Vân gia cực ít sử dụng
tới bảo kiếm này, mất đi chỉ là mặt mũi mà thôi, sẽ không ảnh hưởng quá lớn tới lợi ích gia tộc.

Trong lòng hắn thở phào nhẹ nhõm, lấy ra chữa thương đan dược đưa vào cho Vân Cảnh nuốt vào giúp hắn vận công chữa thương.

Huyết Sát đứng tại đó, cười lạnh nói:

“ thế nào, các ngươi còn muốn nói gì không?”

Sắc mặt Vân Cảnh đã khá lên một chút, có lại một tí huyết sắc, Vân gia trưởng lão thu tay lại nói:

“ các hạ võ công cao cường chúng ta Vân gia không bằng, hôm nay tài nghệ không bằng người vô cùng hổ thẹn!”

“ hừ!”

Huyết Sát hừ lạnh một tiếng, hôm nay bảo kiếm hắn muốn, nhất định phải có được, ai cản giết ai.

Bên ngoài đám kia vây xem quần chúng bây giờ điên cuồng thảo luận lên:

“ ông trời của ta, tên kia là ai mà Vân gia gia chủ cũng có thể như thế nhẹ nhõm đánh bại a!”

“giang hồ này rốt cuộc là làm sao? càng ngày càng có nhiều thế lực không rõ đầu đuôi ở đâu mọc lên, người nào người nấy đều vô cùng hung hãn như vậy, chẳng lẽ giang hồ sắp đại biến sao?” 

“ Thần Điện này rốt cục là thần thánh phương nào a? sao có thể đào tạo ra người mạnh mẽ như vậy, ta cũng muốn bái môn học nghệ a!”

“ngươi không nghe Vân gia gia chủ nói đối phương là tà phái sao? chả lẽ muốn chính phái đuổi giết ngươi mới hài lòng?”

“ hừ một thân bản lĩnh đâu dễ có được, nếu có thực lực sợ gì người đuổi giết!”

“Ta nghe nói Triệu Vô Cực ở Thiên giang thành cũng từng đánh bại qua một tên đến từ Thần Điện a, không ngờ đối phương lần này lại tới người lợi hại hơn, bọn hắn rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ?”

“ ta xem ra lần này Vân gia sợ rằng phải mất đi trấn gia chi kiếm, không biết Từ Tiểu Bạch thiếu niên kia sẽ thế nào?”

Từ Tiểu Bạch cầm trong tay cũng là Từ gia bảo kiếm, Huyết Sát thế lớn vô cùng, hắn hoàn toàn có khả năng đánh cướp bảo kiếm.

Nhưng Triệu Vô Cực thân là bằng hữu, không thể để chuyện này xảy ra được.

Bằng hữu đã ngất đi mất ý thức, hắn phải có trách nhiệm bảo vệ băng hữu.

Triệu Vô Cực lo lắng suy nghĩ đối sách, Huyết Sát thì lại xỉ nhục một phen Vân gia:

“ ta còn tưởng Vân gia các ngươi có bao nhiêu ghê gớm, hóa ra lấy nhiều đánh ít cũng chỉ có thể tới mức đó mà thôi, ta vô cùng thất vọng a!”

Vân gia trưởng lão trong lòng hận hắn muốn chết. đã đả thương người, cướp đồ vật còn mở miệng lăng mạ, tên này đúng là không để cho Vân gia chút mặt mũi nào.

Nếu ở đây là Vân gia, hắn nhất định dốc toàn tộc chi lực đem tên này trảm sát.

Đáng tiếc đây là Thiên gia địa bàn, Vân gia hắn còn quá xa.

Hắn tức giận mặt đỏ chót nói:

“ các hạ đã chiến thắng, đồ vật cũng đã đoạt được còn cần phải như thế sao?”

Huyết Sát xì một tiếng xem thường, hướng Triệu Vô Cực nói:

“ thanh kiếm kia ta cũng muốn, ngươi tự mình đi mang nó tới đây ta sẽ tha cho ngươi một mạng, lúc nãy ngươi cùng Thiết Sát chuyện ta cũng lười quản!”

Thiết Sát lúc này không cam lòng đứng ra nói:

“ Huyết Sát đại nhân, cầu ngươi báo thù cho thuộc hạ!”

Huyết Sát hừ lạnh nói:

“ một cái nhị lưu cảnh giới cũng đánh không lại, ngươi còn dám xưng Thần Điện võ sĩ? trở về tu luyện tự mà báo thù, ta không phải trực tiếp thượng cấp của ngươi, không có trách nhiệm giúp ngươi báo thù.”

Hắn nói vô cùng lạnh lùng, ánh mắt sắc bén nghiêm nghị, Thiết Sát không thể không cúi đầu ủ rũ.

Triệu Vô Cực cảm giác rõ ràng đối phương thực lực, hắn không hề là đối thủ.

Cho dù hắn giở hết thủ đoạn ra, ở trước thực lực tuyệt đối của đối phương đều là vô dụng 

Trừ khi hắn sơ nhập nhất lưu ngưng tụ cương khí, lúc đó hai người chênh lệch không lớn, thủ đoạn nhỏ mới có thể phát huy ra sức mạnh thần kì.

Nhưng muốn hắn giao ra kiếm của Từ Tiểu Bạch, đó là không thể nào!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện