Theo bí pháp này giới thiệu cương khí ngưng tụ ra còn có thể so vơi đột phá nhất lưu lúc càng mạnh mẽ hơn, tất cả dựa vào linh dược tốt xấu thế nào sao?
Đây đúng là một cái bất ngờ ngoài ý muốn a.
Cương khí mạnh yếu thế nào còn phải xem công pháp tu luyện tốt xấu như thế nào, nếu như theo trong bí pháp giới thiệu đây chẳng lẽ là một môn hỗ trợ công pháp?
Triệu Vô Cực nhớ tới, hắn Ngũ Quỷ mật tịch chính là hỗ trợ công pháp, không hề có tác dụng thực chiến chiến đấu, nhưng kết hợp với Thủy Thượng Phiêu lại phát huy ra được sức mạnh kinh người.
Hỗ trợ công pháp a, trên giang hồ cực kì hiếm có, mỗi môn công pháp bí pháp như thế này đều là giá trị liên thành, không thể dùng lẽ thường đi đo đếm.
Nếu Triệu Vô Cực có được hỗ trợ công pháp, cho dù cho hắn ngàn vạn lượng hoàng kim hắn cũng không đem ra bán.
Nhưng hắn chợt nhớ ra, dựa theo trên này nói, dùng càng lâu năm linh dược thì mới đúc ra càng tốt cương khí. Nhưng là phàm nhân nếu muốn sử dụng ngàn năm linh dược thậm chí vạn năm linh dược, đối với thân thể cùng kinh mạch độ kiên cố là một khảo sát vô cùng to lớn a, nếu không chịu nổi dược lực ở trong cơ thể bành trướng, có thể bất cứ lúc nào bạo thể mà chết!
Có thể tổng kết lại chính là ngươi muốn luyện bí pháp cần thân thể cường đại, kinh mạch vững chắc nội lực tinh thuần, muốn dùng linh dược cũng cần thân thể cường đại, kinh mạch vững chắc, tiêu hóa lực tốt, có thể chịu nổi linh dược đại phát thần uy.
Thảo nào Hùng gia không có mấy người luyện thành bí pháp này, yêu cầu thân thể tố chất quả thật rất nhiều a. Như Hùng Bá một cái toàn thân cơ bắp như là hắc hùng như thế mới may ra luyện thành bí pháp này.
Đừng quên, thân thể tố chất tốt dễ luyện, nhưng kinh mạch vững chắc thì không phải có thể luyện là ra, nó còn cần rất nhiều cơ duyên nữa.
Có người phục nhầm linh dược linh quả kinh mạch liền trở nên vô cùng vững chắc dẻo dai rồi, có người lại trời sinh như thế, nhưng những người này số lượng lại vô cùng ít.
Công pháp tăng cường độ dẻo dai kinh mạch, đến giờ Triệu Vô Cực cũng không gặp qua cái nào, ngoại trừ hắn Tử Hà Bất Diệt thần công có một chút tu bổ kinh mạch tác dụng.
Kinh mạch vững chắc đã khó, giang hồ võ giả ở trong chiến đấu còn đang không ngừng phá hư kinh mạch, tiêu hao tự thân tiềm năng, có thể nói là càng đi càng xa rời cái này yêu cầu.
Chưa nói còn đủ loại trường hợp cùng luyện công đều có thể tổn thương kinh mạch a.
Triệu Vô Cực chỉ nghĩ sơ qua liền cảm giác cái này yêu cầu cũng thật là khó.
May mắn hắn tu luyện chính là Tử Hà Bất Diệt thần công, có thể chữa trị nội thương cùng kinh mạch tổn thương vô cùng tốt, lúc trước hắn khai mạch cũng là hành động trôi chảy một đường khoan tới mà không phải đang khiến cho kinh mạch bị hư hao, bởi vậy hắn kinh mạch rất vững chắc.
Nhìn một chút bản thân hình giọt nước thân hình, cơ bắp ở dưới lớp áo hơi nhỏ nhô lên, Triệu Vô Cực cảm thấy hắn đối với cái này bí pháp đã thỏa mãn yêu cầu tu luyện a.
Tiếp theo chính là đọc lên cái này bí pháp vận công lộ tuyến, Triệu Vô Cực lông mày nhíu chặt lại, hắn cảm giác có chút không đúng.
Bên trên ghi lại nội công vận hành lộ tuyến có chút xa rời thực tế, Triệu Vô Cực dùng kinh nghiệm tu luyện của bản thân mình đi suy đoán, có một chút tẩu hỏa nhập ma nguy hiểm.
Tuy nói hỗ trợ công pháp là cực kì hiếm thấy, khác với chính quy công pháp nhưng cũng không thể xa rời lí luận tu luyện thực tế được.
Hắn cảm giác trong này có chút mờ ám.
Lại nghĩ tới vị trí đoạt được bí tịch, Triệu Vô Cực cảm thấy đây là một âm mưu.
Có thể Hùng Chiến biết sẽ có người tới Hùng gia trộm bí pháp, nên mới để ra một bản giả bí tịch ở ngay dưới chăn để cho đối phương tìm được sao?
Đây là dĩ giả loạn chân a!
Người kia tìm được bí pháp chỉ sợ sẽ mừng như điên trở về tu luyện, sau đó chính là tẩu hỏa nhập ma mà chết!
Đúng là đủ âm hiểm!
Triệu Vô Cực dựa theo trên này ghi chép nội dung, hắn cảm giác nếu không phải bản thân cường văn bác kí, hiểu biết rộng rãi không chừng cũng không nhìn ra trong đó có chút yêu.
Mà người hứng thú với công pháp này đa số lại là nhị lưu cảnh giới, đám người này giang hồ kinh nghiệm thiếu, cực kì dễ dàng bị mắc lừa a!
Ánh mắt híp lại có chút nguy hiểm, Triệu Vô Cực thả lại bí pháp về chỗ cũ, hắn nói:
“ tỉ tỉ, quyển bí tịch này là giả, trong phòng hắn không chừng có cửa ngầm chúng ta vây quanh tường tìm xem”!
Yên Vũ đối với Triệu Vô Cực quyết định không chút nghi ngờ, nàng rất tin tưởng Triệu Vô Cực khả năng phán đoán, hắn cũng sẽ không đi lừa nàng.
Hai người ở trong phòng bắt đầu tìm kiếm lên, Yên Vũ đối với tìm cửa ngầm hoặc ám ngăn vô cùng có kinh nghiệm, hai người chia ra bắt đầu bốn phía lục soát.
Cách tìm đơn giản nhất chính là gõ tường, xem ở bên trong âm thanh phản hồi liền biết tường trong là đục hay là rỗng.
Âm
thanh phản hồi thanh thúy chính là rỗng, chắc chắn có cửa ngầm!
Triệu Vô Cực cùng Yên Vũ tìm một lúc, hắn lập tức ở một bức tường phía sau thư phòng tìm ra một chỗ khe ẩn.
Độ rộng của nó chỉ rộng hai viên gạch dài hai viên gạch khoảng cách, không có bao nhiêu lớn, Triệu Vô Cực gọi lên Yên Vũ tới tìm cách mở cửa.
Yên Vũ cười hì hì nói:
“ đệ đệ, ngươi thật thông minh, đã thế lại còn may mắn nữa”!
Triệu Vô Cực cười nói:
“ một chút kinh nghiệm mà thôi, tỉ tỉ quá khen”!
Hai người không muốn cường công phá hủy, Triệu Vô Cực chỉ có thể ở xung quanh tìm xem có cái gì bất thường địa phương có thể dùng làm mở ra ám khe chìa khóa hay không.
Hắn nhìn quanh, ở trên giá sách bày đặt rất nhiều thư tịch, còn có một cái bình hoa cổ lão nữa.
Ánh mắt hắn liếc nhìn cái này, lập tức hướng chỗ này mò tới.
Ở trên giá sách lại bày một cái bình, đủ thấy bất thường a, không chắc đây chính là cơ quan mở ra ám khe đây.
Hắn sờ vào bên trong bình, không có gì!
Xung quanh bình, cũng không có gì!
Nhấc lên, không được! quả nhiên là cơ quan.
Triệu Vô Cực xoay cái bình, phía kia lập tức vang lên một tiếng cơ quan hoạt động răng rắc âm thanh.
Hắn cùng Yên Vũ mắt đồng thời sáng lên vui mừng nhìn chỗ này, bọn hắn cuối cùng cũng tìm được cơ quan, thật may mắn.
Triệu Vô Cực nhìn bên trong, hắn lập tức lấy ra một ít đồ vật gì đó.
Đầu tiên nhiều nhất chính là ngân phiếu, có trăm vạn lượng hoàng kim.
Triệu Vô Cực không để ý thứ này lắm nói:
“ người gặp có phần”!
Hắn đem một nửa chia cho Yên Vũ, Yên Vũ cũng vui vẻ nhận lấy, xem như là ngoài ngạch thu hoạch!
Tiếp theo chính là một cái ngọc bội, Triệu Vô Cực dựa theo kiến thức của mình tìm kiếm một chút, cái này ngọc bội cũng không phải cái gì quý giá vật phẩm.
Thiết kế của nó lại giống như là của nữ nhân sử dụng, chắc là vật kỉ niệm.
Lật ra một bên, hắn lờ mờ thấy được một hàng chữ nhỏ: “ái thê Tú Lệ”
Triệu Vô Cực gật đầu, quả nhiên là đồ dùng kỉ niệm a, hắn thả lại chỗ cũ.
Tiếp theo chính là một quyển sách cùng bản đồ, Triệu Vô Cực lấy ra xem.
Bản đồ là Túy Mộng Thành tổng thể bản đồ, vẽ vô cùng chi tiết, Triệu Vô Cực còn thấy được ở bên trên đánh dấu không ít mật đạo con đường, hắn lặng yên thu lại, trở về cho tỉ tỉ sao chép một phần.
Một quyển sách này chính là nhị lưu vô địch ngưng cương bí pháp, Triệu Vô Cực cười thầm, quả nhiên là như thế.
Hắn mở ra xem, bên trong nội dung phía trước không khác gì, nhưng phần nội công vận chuyển lộ tuyến lại khác hẳn với quyển sách lúc trước Triệu Vô Cực tìm được, quả nhiên quyển bí tịch kia là đồ giả a!
Triệu Vô Cực vui vẻ đọc một lần, trong nháy mắt hắn nhớ kĩ bí tịch, sau đó đưa cho Yên Vũ.
Yên Vũ vui vẻ tiếp lấy bí tịch, nàng hỏi:
“ đệ đệ ngươi không cần sao”?
Triệu Vô Cực cười nói:
“ Ta đã nhớ kĩ rồi, tỉ tỉ cứ cầm đi”!
Yên Vũ đối với hắn sức ghi nhớ lại một lần nữa đổi mới, Triệu Vô Cực quả nhiên làm nàng nhạc nhiên không dứt a!
Triệu Vô Cực nói:
“bây giờ chúng ta tới phòng Hùng Bá tìm một chút”!
Yên Vũ gật đầu, hai người nhanh chóng bí mật di chuyển tới phòng Hùng Bá, đáng tiếc bỏ công tìm kiếm lại không tìm được bất kì thứ gì.
Triệu Vô Cực nói:
“ để đảm bảo chắc chắn công pháp này là thật, ta nghĩ vẫn nên đi qua Tàng thư các xem một chút”!
Yên Vũ gật đầu nói:
“ Đệ đệ thật cẩn thận a, chúng ta đi thôi”!
nàng làm sát thủ, làm việc cẩn thận chính là thói quen, Triệu Vô Cực lại càng so với nàng suy nghĩ chu toàn,hành động cẩn thận.
Hai người cực kì nhanh chóng đi tới Tàng thư các của Hùng gia, ẩn nấp vào trong bóng tối, Yên Vũ nói:
“ tàng thư các bình thường đều có một vị nhất lưu trưởng lão trông coi, đệ đệ không nên lỗ mãng”!