Triệu Vô Cực cười nhạt nói:
“ bỏ qua cho ta? Đó là chuyện không thể nào! Hắc Lang Bang chắc chắn sẽ tìm cách diệt trừ ta đầu tiên.
Dù sao Từ gia ở Thiên Vân Thành đã thâm căn cố đế từ lâu, bọn hắn muốn diệt đi Từ gia không phải là chuyện ngày một ngày hai.
Ngược lại ta tứ cố vô thân vô cùng dễ tiêu diệt, sẽ là mục tiêu ngắm tới đầu tiên của bọn hắn.
Hắc Lang Bang từ trước đến nay vốn là theo hướng hắc đạo làm việc, bọn hắn cũng không có thói quen ăn thua thiệt. Lần này ở Huyễn Dạ Lâm bị chúng ta phá hoại việc tốt, nhất định sẽ nhanh chóng ngóc đầu lại phản công.
Nhưng muốn giết ta cũng không dễ như vậy, bọn hắn ít nhất phải dùng tới hai ba người nhất lưu trung kì cảnh giới vây công mới có thể hoàn mĩ ngăn chặn đường rút lui của ta, nếu phái ra nhất lưu hậu kì sợ rằng Hắc Lang Bang cũng không muốn bỏ ra giá lớn như vậy.
Dù sao thời gian tới Thiên Vân Thành cũng rất loạn lạc bọn hắn nhất định phải luôn giữ vững lực lượng để đối phó với tình hình loạn lạc.
Hơn nữa Từ gia cũng sẽ không để yên cho bọn hắn phát triển như vậy, nhất định cũng sẽ gây không ít khó khăn.
Có thể nói Hắc Lang Bang thời gian tới đúng là phân thân không xuể, muốn đối với ta ra tay cũng là rất cố sức.
Nhưng tất nhiên không thể loại trừ trường hợp bọn hắn giở trò gì, tốt nhất chúng ta vẫn là giấu kín hành tung tìm thời cơ thích hợp ta sẽ giúp ngươi tìm hiểu thông tin hoàn thành nhiệm vụ này!”
Triệu Vô Cực nói xong Tiếu Mị Mị ánh mắt hơi lưu chuyển một chút lập tức gật đầu đồng ý.
Nàng không hề sợ Hắc Lang Bang, cũng không sợ phiền phức.
Đối với nàng hoàn thành nhiệm vụ của sư phó giao cho mới là quan trọng nhất, những thứ còn lại đều là tiểu tiết không quá quan trọng.
Ở gần Triệu Vô Cực cũng được, nhưng đừng hòng nghĩ tới cái gì hương diễm tràng cảnh, hai người tất nhiên là thuê phòng riêng, mỗi người tự mình tu luyện.
Nếu có kẻ địch, dựa vào nàng cùng Triệu Vô Cực giao tình, nàng cũng sẵn sàng ra tay giúp hắn, nhưng sau khi chiến đấu xong đương nhiên là muốn Triệu Vô Cực phải nợ nàng ân tình.
Đối với Triệu Vô Cực, Tiếu Mị Mị vẫn là muốn hắn mắc nợ nàng ân tình hoặc một thứ gì đó, như thế nàng mới có thể can thiệp vào hắn sự tình nhiều hơn, mối quan hệ của hai người càng trở nên gắn kết.
Trên giang hồ người lừa ta gạt chém chém giết giết, không phải tự nhiên mà sẽ được một cái vô cùng thông minh lại tài hoa nữ nhân tin tưởng ngươi, trước tiên hai người phải có những mối quan hệ cùng liên kết khiến cả hai có thể yên tâm, sau đó mới có thể từ từ phát triển lên được.
Đối với Triệu Vô Cực, Tiếu Mị Mị hiểu rõ hắn tuy vô sỉ nhưng chỉ cần thiếu nợ người khác cái gì hoặc đã hứa cái gì chắc chắn sẽ cố hết sức trả lại.
Bởi vậy nếu nàng có thể khiến Triệu Vô Cực nợ nàng ân tình, như vậy càng có thể yên tâm Triệu Vô Cực sẽ không ở thời khắc quyết định phản bội nàng.
Ngược lại nàng được hắn giúp đỡ làm nhiệm vụ cũng là nợ hắn ân tình.
Hai người nợ ân tình của nhau, sau đó tin tưởng nhau, cuối cùng đi tới có thể vì nhau hành động mà không hề vụ lợi như thế mới là thứ nàng mong muốn.
Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch quân tử chi giao tuy không trải qua bước này mà có thể dễ dàng tin tưởng xem nhau như bằng hữu cũng là vì Từ Tiểu Bạch trước giờ chưa hề trải qua cuộc sống tranh đấu khắc nghiệt như Tiếu Mị Mị khiến hắn thiếu niên nhiệt huyết vô cùng hào sảng.
Triệu Vô Cực cũng là bị hắn lây nhiễm nên hai người mới nhanh chóng thân lên như vậy.
Mà Tiếu Mị Mị ở môi trường Cực Nhạc Ma Tông trưởng thành đương nhiên đối với người khác không thể nào dám giao toàn bộ sự tin tưởng của mình cho đối phương, muốn có được sự tin tưởng của nàng đương nhiên phải trải qua rất nhiều thử thách cùng thời gian chứng minh.
Triệu Vô Cực truy cầu nàng, ba lần tặng kiếm mới chỉ có thể để nàng mở lòng với Triệu Vô Cực, cho hắn cơ hội tiếp tục truy cầu mà thôi. Nó không đồng nghĩa với nàng xem hắn là người có thể hoàn toàn tin tưởng.
Nếu sau này hai người có thể đi tới một bước kia, nàng mới thật sự toàn tâm toàn ý yêu thích Triệu Vô Cực, yên tâm tin tưởng hắn bằng cả tính mạng mình.
Tuy đối với việc này có chút thiếu nữ đối với tình yêu ngây thơ, nhưng Tiếu Mị Mị cho rằng nên là như thế.
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đứng dậy, Triệu Vô Cực mang lên áo choàng cùng khăn che mặt, Tiếu Mị Mị thì chỉ mang lên mạng che mặt mà thôi, hai người bắt đầu tìm một cái nhà trọ cách đó không xa thuê phòng chờ đợi Thiên Vân Thành biến hóa.
.........
Trong lúc Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị gặp nhau, ở Hắc Lang Bang cũng đang tổ chức một cuộc họp lớn.
Hắc Lang Bang lần này ra tay thất bại không những không được chỗ tốt gì ngược lại chọc cho bản thân một cái đại địch khiến cho Điền Võ rất đau đầu.
Bây giờ cuộc họp quy tụ đầy đủ các đường chủ của Hắc Lang Bang, có thể nói là một cuộc họp vô cùng quan trọng.
Ngồi ở chính vị không ai khác chính là bang chủ Điền Võ nhất lưu hậu kì cao thủ, được mọi người gọi là Thiết quyền Điền Võ.
Bên dưới một cái mang trên tay hai cái trảo sắt dài nhọn như hai cái hổ trảo, hắn là một trong các vị đường chủ của Hắc Lang Bang, thân hình gầy gò một đôi răng chuột vô cùng xấu xí lại thêm khuôn mặt dài dài vừa nhìn liền khiến người ta không lên nổi cái gì hảo cảm.
Nhưng ngoại hình xấu xí không đại biểu cho hắn thực lực thấp kém, đối phương chính là nhất lưu trung kì đỉnh phong cao thủ, một trong lục đại đường chủ của Hắc Lang Bang Thiết trảo Ảnh Tử.
Hắn sử dụng chính là một đôi thiết trảo vô cùng dài sắc bén, mỗi lần công kích chính xác đều có thể ở trên người đối phương kéo ra ba đạo huyết tuyến vô cùng kinh khủng, đôi lúc chính là một trảo xé xác người thủ đoạn vô cùng máu tanh tàn nhẫn, ở Thiên Vân Thành vô cùng nổi tiếng.
Lúc này Ảnh Tử đột nhiên lên tiếng cười nhạo nói:
“ Viêm Mân a Viêm Mân, ngươi bị một cái tân tấn nhất lưu tiểu tử đánh cho thảm như vậy đúng là làm cho Hắc Lang Bang chúng ta mất mặt a. Ngươi còn có mặt mũi ngồi ở chỗ này sao? Nếu ta là ngươi đã sớm xấu hổ chết rồi!”
( chỗ này sửa lại ở chương 302 một chút, là Viêm Mân bị thương k phải Khưu Quyết)
Tên này nói chuyện không hề nể nang gì, đơn giản chính là hắn miệng tiện lại vốn cũng Khưu Quyết bất hòa nên mới tranh thủ thời cơ đả kích Viêm Mân một chút mà thôi.
Tên Viêm Mân này thường tự cho rằng hắn là Hắc Lang Bang quân sư người, thường dựa vào bản thân trí tuệ có chút tiểu thông mình mà đối với bọn hắn vênh mặt hất hàm khiến Ảnh Tử đối với hắn khó chịu đã lâu.
Viêm Mân cũng không phải cái gì đơn
giản hạng người, dù sao hắn ở Hắc Lang Bang có thể làm đường chủ cũng là nhờ vào võ công cùng nhất lưu trung kì cảnh giới.
Không ngờ lần này ra tay vậy mà lại bị một cái nhất lưu sơ kì tiểu tử đả thương nặng, kém chút thì hắn cũng mất mạng rồi, may mắn có cương khí hộ thể bảo vệ giữ lại được một cái mạng.
Nếu không phải trở về Điền Võ cho hắn ăn không ít đan dược chữa thương chỉ sợ lúc này hắn vẫn còn nằm dài trên giường một tháng nửa tháng mới có thể xuống được.
Còn cái kia Thuận Văn không được cái gì qua tốt đan dược, đến bây giờ vẫn còn nằm ở trên giường dưỡng thương.
Tuy bản thân Viêm Mân thương thế đã khỏi hết bộ phận nặng nhất nhưng tiểu thương vẫn còn, trong lòng cũng không thuận khí như vậy, lại bị Ảnh Tử trêu chọc lúc này liền nổi giận đùng đùng nhìn về đối phương.
Ảnh Tử cũng không phải là sợ hàng, lập tức cao giọng trêu ghẹo:
“ thế nào, còn không phục. Không phục tới đánh ta a! nhìn ngươi thương thế này chỉ sợ động một cái còn khó khăn chứ đừng nói gì ra tay!”
“ngươi...!”
Viêm Mân mặt đỏ tới mang tai, sau đó là phát tím.
Hắn trước đây vốn vô cùng điềm tĩnh, nhưng thất bại đã làm cho hắn nóng mặt, lại bị đối phương không ngừng trêu chọc nhắc đi nhắc lại như là chà muối lên nỗi đau của hắn khiến Viêm Mân cũng không giữ nổi bình tĩnh.
Hắn muốn nói, nhưng lại nhất thời không biết nói gì, sắc mặt vô cùng khó xem.
Nhìn Viêm Mân ngón tay run run chỉ vào Ảnh Tử nói không nên lời Điền Võ lập tức gắt lên nói:
“ được rồi bớt lời đi. Hai ngươi chả lẽ muốn ở đây đánh nhau sao? Đừng quên chúng ta ở đây chính là muốn thảo luận làm sao đối phó Từ gia phản kích a!”
Ngồi ở phía dưới hắn một cái ăn mặc trang phục đỏ hồng lẫn lộn có chút lòe loẹt nương khí nam tử lên tiếng:
“ đối phó Từ gia ta không có biện pháp gì quá hay nhưng đối phó tên kia tiểu tử ngược lại có chút ý kiến, các ngươi có thể nghe xem tốt không a!”
nói chuyện chính là Hắc Lang Bang lục đại đường chủ một trong Thiết luân Hồng Ba, nhất lưu trung kì cảnh giới.
Đừng nhìn hắn nam không ra nam nữ không ra nữ một bộ nương khí mười phần nhưng hắn song luân hợp kích võ kĩ ở Thiên Vân Thành cũng có thể xem làm một cái hàng đầu cao thủ, vô cùng có máu mặt.
Vũ khí hắn dùng là hai cái thiết luân lúc tấn công sử dụng thân thể thiên tính mềm dẻo cùng lối tấn công đa dạng quỷ dị khiến cho hắn ở nhất lưu trung kì cũng là một cái khó đối phó người, được mọi người phong tặng danh hiệu Thiết Luân Hồng Ba.
Hắn lời vừa ra mọi người ở đây đều tập trung ánh mắt nhìn về phía hắn, Hồng Ba lập tức lên tiếng:
“ có người so với chúng ta còn muốn nhanh chóng tìm được tên tiểu tử kia, không phải là Cụ gia gia chủ cùng Lưu gia gia chủ đang muốn truy sát hắn sao? Nếu chúng ta đưa tin tức Triệu Vô Cực xuất hiện ở Thiên Vân Thành, lúc trước hắn rời đi chính là giả tượng mà thôi các ngươi nói sẽ có chuyện gì xảy ra?”
Một cái to béo tráng hán mặt chữ điền râu quai nón lập tức thô cuồng cười to nói:
“ tất nhiên là điên cuồng trở lại Thiên Vân Thành tìm tòi tung tích của hắn, sau đó một đao chém chết hắn a!”
Người vừa nói chuyện chính là Hắc Lang Bang một trong lục đại đường chủ Thiết Chùy Hổ Liệt. Ở bên cạnh hắn chính là một đôi Thiết Chuy to lớn, vừa nhìn liền biết nặng vô cùng, chỉ cần một cái chạm nhẹ vào người liền có thể khiến người ta xương cốt đứt rời.
Hắn sử dụng chính là một đôi chùy cực nặng, phối hợp với bản thân hắn thần lực hơn người đánh ở nhất lưu kì man lực vô địch thủ, lại thêm sức phòng ngự không yếu, có thể nói là một đối thủ vô cùng khó chơi.
Tiếp lời hắn chính là một cái ánh mắt hẹp dài âm nhu bờ môi phát tím nam tử, trên tay hắn còn không ngừng xoay một cái tiểu đao, tiểu đao bị hắn đùa bỡn vô cùng thuần thục múa ra từng đạo đao hoa:
“ lại khuyến mãi cho bọn hắn tin tức đám trưởng lão của bọn hắn đã bị Triệu Vô Cực giết chết, không biết bọn hắn sắc mặt lúc đó sẽ đặc sắc tới mức nào a, ha ha ha ha!”
Lên tiếng là Lục đại đường chủ một trong Thiết đao Vi Tiếu.
Hắn tuy không giỏi cận chiến nhưng thân pháp lại rất tốt, một tay phi tiêu thủ pháp còn không hề kém chuyên môn ở trong bóng tối ra tay âm người.
Có thể nói trong số lục đại đường chủ Thiết Đao Vi Tiếu chính là người làm người khác sợ hãi cùng căm ghét nhất.
Không ai muốn lúc nào cũng bị một người ở trong bóng tối nhìn chằm chằm vào sẵn sàng bất cứ lúc nào ném cho mình một đao trí mạng a.
Cuối cùng chính là một cái trung niên tóc ngắn, thân hình cao gầy nhưng cơ bắp vô cùng săn chắc, hắn chính là Thiết Thương Triệu Hải:
“ đối phó Triệu Vô Cực chỉ cần như thế cũng đủ để khiến hắn đau đầu rồi. Chúng ta chỉ cần chú ý ở lúc chí mạng nhất bồi thêm một đao liền có thể dễ dàng giết chết hắn. Nhưng ta gần đây nghe được một tin đồn còn thú vị hơn nữa.
Nghe nói ba trăm năm trước duy nhất một vị thành công tam hoa tụ đỉnh cao thủ di vật chuẩn bị xuất hiện ở Thiên Vân Thành chúng ta, không biết sự việc này là thật hay giả?”
Hắn lời vừa ra, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần lên, Viêm Mân còn không nhịn được hít một ngụm khí lạnh, tin tức này, quả thật rất chấn động.