Tuy bản thân hắn hôm nay bị Âm hậu nhắm vào, nhưng Triệu Vô Cực cũng không hối hận việc bản thân hắn lỗ mãng đi theo Âm hậu rời khỏi thành.
Dù sao hắn kẻ thù không ít, ở trong thành chiến đấu cùng Âm hậu hắn không chết thì cũng trọng thương dễ dàng cho người khác cơ hội đánh lén.
Dưới tình huống không rõ, Âm hậu đột nhiên xuất hiện bảo hắn ra ngoài, từ thân phận của nàng tới cảnh giới của nàng, Triệu Vô Cực không có bất kì lí do gì để từ chối.
Hắn cũng không có quyền từ chối.
Âm hậu không muốn ở trong thành ra tay mà thôi, nếu nàng sát tâm nổi lên, cho là là đang ở chỗ nào nàng cũng dám giết Triệu Vô Cực.
Đã không còn đường lùi, vậy thì tử chiến một trận, hắn cũng muốn nhìn xem Âm hậu được giang hồ tôn xưng là giang hồ đệ nhất nữ cường giả thực lực mạnh tới đâu, có thể nghiền ép tính đánh bại hắn hay không.
Theo Tiếu Mị Mị lời nói, nàng dừng chân ở cảnh giới đỉnh phong hậu kì đã rất lâu, Triệu Vô Cực suy đoán, nàng thời gian này hẳn cũng đã đến nhất lưu viên mã cánh cửa, chỉ thiếu một chút tích lũy nữa là có thể đột phá.
Đối với đối thủ thế này, không có Tiếu Mị Mị trợ giúp Triệu Vô Cực không nghĩ hắn có cái gì phần thắng quá lớn, có thể bảo toàn tính mạng liền không tệ rồi.
Triệu Vô Cực ánh mắt đảo một vòng, nhìn rõ xung quanh cố gắng tìm kiếm có lợi địa hình cho hắn, nhưng xung quanh là một bãi trống trải khá rộng, vừa vặn thuận tiện giao thủ, không có quá nhiều địa hình lợi thế có thể khai thác.
Hắn mở miệng hỏi:
“ Âm hậu tiền bối, ngài chắc chắn có thể giết được ta sau đó có thể giấu diếm được Mị nhi hay sao? Mị nhi không phải đồ ngốc, nàng rất thông minh. Ta chết nàng sẽ rất thương tâm, sau đó điên cuồng điều tra, tìm ra ai chính là thủ phạm giết chết ta, nếu nàng điều tra ra chính là ngươi, vậy thì lúc đó chuyện vui liền lớn rồi!”
Âm hậu khong cho là cái gì to tát nói:
“ ngươi chết ở đây cũng sẽ không ai biết rõ, không cần dông dài kéo dài thời gian, chắc chắn không có cái gì kì tích có thể phát sinh đâu!”
Triệu Vô Cực mặt trầm xuống, đối phương nói cũng không muốn cùng hắn nói nhiều hai câu, có vẻ rất thiếu kiên nhẫn a.
Hoặc là đã xem hắn là người chết, lười cùng người chết nói chuyện sao?
Tiên hạ thủ vi cường, Triệu Vô Cực đã xác định rõ tình thế vậy thì phải ra tay thôi.
Hắn nhanh nhẹn từ trên tay của mình gỡ ra hộ thủ sau đó là trên chân hộ thối, nhẹ nhàng đặt xuống đất.
Âm hậu nhìn vào trong mắt nhưng không hề muốn ngăn cản, nàng vẫn đứng ở đó thái độ cao cao tại thượng, mặt hơi ngẩng lên trời dùng ánh mắt như nhìn một cái kiến hôi nhìn hắn.
Đây chính là chân chính đỉnh phong cao thủ kiêu ngạo thường có, đối với bọn hắn, không vào đỉnh phong tư cách cùng bọn hắn làm đối thủ cũng không có.
Nàng muốn đánh giết Triệu Vô Cực giống như là một cái đại nhân đánh một cái tiểu hài tử, không có chút áp lực.
Bởi vậy hắn muốn làm cái gì hoa chiêu, nàng đều không ngại.
Triệu Vô Cực bẻ bẻ cổ, từ cổ của hắn không ngừng vang lên răng rắc xương cốt âm thanh, ánh mắt của hắn lim dim có vẻ rất sảng khoái.
Phốc!
Không có một chút chuẩn bị thời gian nào, Triệu Vô Cực ở ngay chỗ đứng của mình bỗng nhiên biến mất, tốc độ nhanh đến như là thuấn di hướng phía trước lao tới.
Âm hậu vốn đang ung dung đứng ở đó cũng không nhịn được ánh mắt híp lại một chút, tốc độ này, thật đáng sợ.
Triệu Vô Cực dùng đến tốc độ chính là lúc nãy hắn cùng Âm hậu đồng thời triển khai toàn lực truy đuổi, nhưng lúc này khác biệt một chút chính là hắn không cần dùng tới Ngũ Quỷ mật tịch bổ trợ mà chỉ đơn thuần dựa vào sức mạnh của hắn.
Triệu Vô Cực một năm này ở dưới Thôi tình cốc tu luyện, cũng không phải chỉ là trưng cho đẹp.
Trên người cương khí của hắn nhanh chóng sáng lên, sát khí tỏa ra bốn phía, đối với sát khí của Âm hậu đè tới mạnh mẽ đẩy lùi đối phương một đoạn, lấy lại tình thế cân bằng giữa hai người.
So sát khí, Triệu Vô Cực cũng không kém, hắn giết người cũng không phải một hai cái mà là hàng trăm hàng ngàn.
Âm hậu so với Triệu Vô Cực chậm một nhịp, nàng trên người cương khí cũng lập tức sáng lên, trên tay xuất hiện hai cái so với Tiếu Mị Mị còn lớn hơn cực ma trường.
Nàng đang muốn hướng về phía trước đánh ra một chưởng, Triệu Vô Cực thân hình như quỷ mị lao tới bỗng nhiên một lần nữa biến mất, lúc xuất hiện thì thình lình đã ở phía sau lưng của nàng.
Âm hậu khóe mắt giật giật phượng mi nâng lên, nàng hừ lạnh một tiếng:
“ điêu trùng tiểu kĩ!”
Lợi dụng thân pháp tốc độ tấn công từ phía sau không phải cái gì mới lạ trò hay, Âm hậu cùng người giao thủ rất nhiều, ai cùng muốn tấn công lưng của nàng nhưng không có mấy người có thể thành công.
Nàng có thể tu luyện tới mức này, mấy trò này đã không còn tác dụng đối với nàng nữa rồi.
Âm hậu kinh nghiệm phong phú, không thể nào không đề phòng đối thủ từ phía sau lưng tập kích được.
Giống như lúc trước Triệu Vô Cực tập kích Âm hậu một màn lại diễn ra, Âm hậu nhanh như chớp xoay người lại, trên tay Cực ma trường của nàng như là hai cái hố đen xoay tròn, Triệu Vô Cực cảm giác được chỉ cần
hắn bị đánh trúng một chút, chắc chắn sẽ bị Cực ma trường xoắn nát nội công cùng cơ thể.
Nhưng hắn cũng không hề có ý định đối kháng trực tiếp, Triệu Vô Cực thân ảnh vừa lóe lên ở tại chỗ một cái lại tiếp tục biến mất, lúc xuất hiện, hắn đã thả thân hình cực thấp, vừa vặn ở bên hông Âm hậu hiện lên.
Vô Cực bảo điển- cương nhu biến!
Tay hóa thành chưởng, Triệu Vô Cực một chường hướng Âm hậu bụng đánh tới, hắn ra tay tốc độ cực nhanh, nhanh đến nỗi Âm hậu trong lúc nhất thời cũng không thể phản ứng kịp, bị hắn một chưởng mạnh mẽ vỗ vào cương khí bên trên.
Răng rắc!
Âm hậu ánh mắt kinh hãi, tốc độ này, hắn là làm sao làm được!
Không phải đối phương chỉ là nhất lưu viên mãn thôi sao? Vừa rồi sử xuất ra tốc độ, sợ là so với lúc trước cùng nàng giao đấu còn phải nhanh hơn một thành.
Đến cấp độ này của nàng, cho dù có thể tăng lên một thành tốc độ cũng đã là rất lớn tiến bộ, thực lực của nàng gần như đã tới đỉnh phong, cực kì khó tiến bước.
Triệu Vô Cực vừa tăng tốc, nàng bàn tính tính toán cách thức chiến đấu cùng thực lực của Triệu Vô Cực lập tức xảy ra biến số, toàn bộ bị đảo lộn lên một lần khiến cho Âm hậu cũng không kịp phản ứng, bị hắn mạnh mẽ đánh đòn phủ đầu.
Lúc hai người chưa rõ thực lực của nhau như thế nào chính là lúc đánh đòn phủ đầu tốt nhất thời cơ, bỏ qua cơ hội này sẽ vĩnh viễn mất đi.
Bởi vậy cổ nhân mới có câu, tiên hạ thủ vi cường.
đầu tiên Triệu Vô Cực vỗ vào, không hề có một tiếng động nào ở trên cương khí của Âm hậu vang lên, chỉ xuất hiện giống như là từng đợt giống như cục đá ném xuống nước gợn sóng xuất hiện, nhưng Âm hậu mặt liền đỏ lên, lông mày nhíu lại có vẻ rất khó chịu.
Sau đó hắn lần thứ hai phát lực, ở dưới ánh mắt trợn to vì khó tin của Âm hậu, cương khí của nàng trong nháy mắt tan vỡ, nàng trên bụng cũng nặng nề bị Triệu Vô Cực một quyền đánh lên, một tiếng quyền chạm vào nhục thân lập tức trầm đục vang lên.
Ầm!
Âm hậu như diều đứt dây bay ra ngoài, trong miệng không ngừng thổ huyết, ánh mắt hiên lên một vẻ kinh hãi.
Vừa rồi nàng tuy bị tốc độ của Triệu Vô Cực làm kinh ngạc chỉ nửa giây, nhưng hắn tận dụng thời cơ này vô cùng tốt, lập tức tiến công thành công đánh cho nàng không kịp trở tay.
Nhưng cái này không phải là thứ làm cho nàng kinh hãi, mà là cương khí của nàng.
Âm hậu cương khí vốn là đỉnh phong hậu kì hàng thật giá thật, nàng không dám tin một cái nhất lưu viên mãn chỉ dựa vào một chưởng liền có thể đánh nát cương khí hộ thân của nàng, cái này là điều không thể nào.
Nhưng Triệu Vô Cực làm được, nàng bị đánh trúng một chưởng vị trí giống như là bị một cái vạn cân đại chùy đập mạng vào một cái, đánh cho nàng nước đắng đều nhanh muốn nôn ra, nếu không phải có cương khí cùng nội lực hộ thân hai trọng phòng hộ, nàng đã sớm bị đối phương một chưởng đánh nát cơ thể rồi.
Nhưng trước đó, nàng còn cảm nhận được một luồng cực kì xảo trá ám kình xuyên qua cương khí của nàng đánh thẳng vào nội tạng của nàng, nó đi qua một lớp nội lực hộ thể đã bị suy yếu đi rất nhiều nhưng vẫn có thể đánh cho nàng một ngụm nghịch huyết chợt muốn phun ra, cực kì ghê gớm. Nếu không phải nàng lúc đó nhịn xuống, sợ rằng đã ngay tại chỗ phun huyết rồi, đáng tiếc Triệu Vô Cực đòn tấn công không chỉ có một bước mà là hai bước.
Cương nhu biến, có nhu có cương, trong cương có nhu trong nhu có cương, biến ảo qua lại khó mà đề phòng.
Hắn sao có thể có được lực lượng to lớn như vậy? Đây rốt cuộc có còn là con người hay không a?
Âm hậu trong lúc bay ngược nôn ra một ngụm máu, nhưng nàng tinh thần vẫn rất thanh tỉnh, tràn đầy không thể tin cùng nghi ngờ nhìn về phía Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực lại không hề muốn buông tha, đánh chó rơi xuống nước nhất định phải tích cực.
Âm hậu tạm thời mất đi lợi thế, hắn không nhân lúc này giết tới còn chờ lúc nào!