Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Gặp lại Thượng Quan Tư Uyển


trước sau

Triệu Vô Cực không hề chú ý đến bọn hắn đi qua một bên cùng Tiếu Mị Mị tìm một chỗ nghỉ ngơi, rất nhanh, liền có một đám hạ nhân của Từ gia mang ghế cùng rèm che nắng hướng hắn bên này đưa tới, vội vàng mời:

“ công tử, mời ngồi mời ngồi!”

Triệu Vô Cực gật đầu ngồi xuống, vị trí này khá là mát mẻ, cũng không bị ánh nắng chiếu vào, vừa vặn ngồi xem đám người kia khảo thí một chút, hắn cũng không có gì vội vàng.

Tiếu Mị Mị ngồi bên cạnh hắn, cầm lên một quả nho bắt đầu bóc vỏ.

Triệu Vô Cực liếc mắt nói:

“ ta ăn nho luôn ăn cả vỏ, ngươi bóc làm gì?”

Tiếu Mị Mị trên tay dừng lại một chút, nàng mỉm cười đút cho Triệu Vô Cực ăn, sau đó mới hái cho mình một quả, sau đó nói:

“ lần này đối thủ chính của chúng ta chỉ có mấy cái đỉnh tiêm tông môn người mà thôi, nhất là tên kia Nhất kiếm Khinh Nhược Hàn cùng Thánh Tử, hai tên này khí thế thật là mạnh mẽ, là một cái đối thủ khó chơi!”

Triệu Vô Cực gật đầu nói:

“ hi vọng đến lúc bốc thăm không gặp phải Tiểu Bạch quá sớm liền được rồi, đến lúc đó chúng ta nếu gặp phải, vậy cũng sẽ không đối với nhau nương tay.

Đừng nhìn Tiểu Bạch một mặt luôn lắng nghe ý kiến của ta, nhưng ở trong võ đạo phương diện, hắn sẽ không từ bỏ bất cứ cơ hội nào cùng ta quyết đấu phân thắng bại.

Đương nhiên, đây cũng là một cái võ giả chân chính nên có thái độ!”

Tiếu Mị Mị cũng cười nói:

“ hi vọng ta có thể đánh vào trận chung kết, lúc đó có thể giúp được ngươi một chút tác dụng!”

Triệu Vô Cực cười nói:

“ ta cho dù vào chung kết phải một mình đánh hai, cũng không hề sợ hãi. Ta còn mong muốn bản thân mình bị bức đến tuyệt cảnh để có thể kích phát lên bản thân tiềm lực chiến đấu đây.

Một chấp hai cũng là thứ ta đang muốn, ngươi làm vừa sức mình là đủ rồi, không cần quá căng thẳng gượng ép bản thân!”

Tiếu Mị Mị gật đầu:

“ vậy được rồi, tất cả nghe ngươi!”

Triệu Vô Cực ngồi ở đây nhàn nhã vui vẻ, tiếp tục xem cảnh dòng người tấp nập lên báo danh.

Có mấy người vì vừa lên ba mươi mốt tuổi liền không đủ tư cách tham gia, sau đó không phục muốn làm loạn, lập tức bị hộ vệ đội vô tình ra tay trấn áp, hạ tràng quả thật rất thê thảm

Bởi vậy đám người kia cũng học khôn, không hề dám tiếp tục quấy rối, mọi thứ đâu vào đấy.

Ngũ đại môn phái quy định dưới ba mươi tuổi còn là nhất lưu cảnh giới liền mới có tư cách tham gia võ đài thi đấu, điều này cũng lập tức giập tắt của không ít người muốn nổi tiếng tâm tư.

Dù sao bọn hắn không đủ tư cách lên đài, muốn thể hiện ra cái gì đều không thể được a.

Bởi vì số người bị cực lớn hạn chế, mười đài trắc niên thạch lại hoạt động hết công suất, chưa đầy một giờ, mọi việc liền đâu vào đấy, không còn ai tiếp tục đi lên kiểm tra.

Lúc này một âm thanh hùng hậu vang lên:

“ mời các vị đã đủ tư cách vừa nãy bước lên, chúng ta lập tức bốc thăm. Ai trong vòng một nén hương không có mặt, bị hủy đi tư cách dự thi võ đài chiến!”

Triệu Vô Cực vui vẻ phủi quần áo đứng lên, Tiếu Mị Mị cũng đi theo hắn.

Hai người đi tới đâu, dòng người vây xem liền mạnh mẽ nhường ra một con đường cho bọn hắn, không ai dám ở trước mặt hai vị trẻ tuổi đỉnh phong cao thủ làm càn.

Hộ về đội cũng mạnh mẽ dẹp lui đám người lộ ra một khoảng đất trống.

Tổng cộng hợp cách tham gia thi đấu, liền có ba trăm tám mươi tư người.

Mọi người bắt đầu ở dưới sự hướng dẫn của hộ vệ đội xếp thành hàng.

Tiếu Mị Mị đứng trước mặt Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực đứng sau lưng nàng.

Vấn Kiếm Tông tông chủ Hiền Tụ Nghĩa lại đứng ra nói:

“ bây giờ chúng ta tiến hành bốc thăm, bắt đầu từ bên tay phải ta người ngoài cùng, tiếp theo chính là người thứ hai hàng thứ nhất. Hết một hàng lại đến hàng ngang thứ hai. Mọi người chỉ cần bốc một cái quả cầu, bên trong quả cầu có con số của các ngươi, bốc xong tới bên này ghi chép lại.

Trong vòng mấy ngày kế tiếp, chúng ta sẽ liên tiếp triển khai thi đấu, xin mọi người đừng rời khỏi Thiên Vân Thành.

Nếu đến lượt các vị thi đấu, gọi tên nhưng không xuất hiện, chúng ta sẽ chờ nửa nén nhang. Tiếp tục không đến, tự động loại bỏ tư cách.

Buổi sáng bảy giờ liền bắt đầu, buổi trưa mười hai giờ nghỉ một giờ, buổi chiếu đến sáu giờ.

Được rồi, bắt đầu bốc thăm!”

Vị kia hàng thứ nhất ngoài cùng võ giả được hộ vệ đội hướng dẫn đi lên, hắn thò tay vào một cái hộp lớn chỉ lộ ra một cái lỗ để thò tay vào, bên trong cũng là quả cầu được gắn lại với nhau, chỉ cần bốc một cái liền có thể có được số thứ tự.

ở bên trong này cũng không có cái gì gian lận thủ đoạn đáng nói, bốc đều xem vận khí.

Cứ như thế, hết người này đến người khác lên đài bốc thăm, Từ Tiểu Bạch bốc được số 112, Tiếu Mị Mị bốc được số 291, Triệu Vô Cực bốc được 380.

Tiếu Mị Mị số có chút gần Triệu Vô Cực, nàng hơi lo lắng sẽ gặp phải hắn ở vòng trong.

Mọi người bốc thăm xong, Hiền Tụ Nghĩa lại lên tiếng:

“ vòng thứ nhất, chính là số một gặp số hai, số ba gặp số bốn. Cứ như thế chúng ta sẽ đấu loại trực tiếp.

Vòng thứ hai, số bé nhất gặp số lớn nhất, ở đây chúng ta có bốn trăm hai mươi người, ví dụ người thứ nhất cùng người cuối cùng đều vào vòng trong, vậy bọn hắn sẽ gặp nhau.

Cứ như thế tính tiếp. Nếu có người không có ai bắt cặp, vậy thì trực tiếp vào vòng trong.

Vòng thứ ba lại đổi ngược lại hai số liền kề gặp nhau, vòng bốn là đầu cuối gặp nhau.

Cứ như thế, cho tới vòng cuối cùng, tìm ra ba người mạnh nhất.

Ba người mạnh nhất hỗn chiến với nhau, ai còn đứng vững ở trên đài cuối cùng chính là người chiến thắng, danh tiếng cùng bảo vật đều sẽ thuộc về hắn.

Ngoài ra, ta cũng xin bổ sung một điều, bất kì ai bị rơi xuống đài trong quá trình quyết đấu, đều tính là bại!”

Được rồi, bốc thăm đã xong,
để giảm thiểu sự căng thẳng cho các vị giang hồ hào kiệt ở đây, chúng ta có mời tới Vân Sơn đệ nhất tài nữ, nàng chính là gần nhất cực kì nổi tiếng trên giang hồ với khúc đàn “ Tam sinh duyên” xin mời mọi người cùng lắng nghe.

Hiền Tụ Nghĩa làm một cái rất đúng mực người đại diện dẫn chương trình, chỉ cần không có người quấy rối, hắn liền rất hài hòa.

Nếu có người chọc tức hắn, vậy thì cũng đừng trách hắn rồi.

Bước lên trước đài, không ai khác chính là Vân Sơn đệ nhất tài nữ Thượng Quan Tư Uyển.

Gần đây nàng đi khắp nơi biểu diễn cầm khúc, dựa vào chính là Triệu Vô Cực dạy cho nàng một khúc Tam sinh duyên đánh khắp đông nam tây bắc, đánh ra danh tiếng của mình.

Nàng nhân sinh đắc ý vô cùng, dung mạo cũng càng thêm xinh đẹp mỹ miều, dáng người uyển chuyển thướt tha.

Đi lên đài cao, đã có người bày sẵn ra bàn cùng ôm ra đàn của nàng, Thượng Quan Tư Uyển lên tiếng:

“ hôm nay rất vinh dự được góp mặt ở Thiên Vân Thành võ đài thi đấu sự kiện, ta Thượng Quan Tư Uyển đứng trước mặt các vị anh hùng trong thiên hạ cảm giác rất hồi hộp, có chút tài hèn, xin mọi người cùng thưởng thức!”

Thượng Quan Tư Uyển nói xong, nàng liền bắt đầu ngồi xuống trước đàn điều chỉnh trạng thái của mình.

Không ít người bắt đầu huýt sáo lên, la ó tưng bừng.

Thượng Quan Tư Uyển vừa xinh đẹp đàn lại hay, đi khắp nơi biểu diễn, nàng quả thật danh xứng với thực tài nữ, có không ít fan hâm mộ.

Bởi vậy nàng vừa lên đài, mọi người liền nhận ra nàng, có người còn không nhịn được hét to:

“ Tư uyển, ta yêu ngươi!”

“ Thượng Quan Tư Uyển, nhà ta rất giàu, chỉ cần ngươi lấy ta, tương lai ta sẽ để lại một nửa gia sản cho ngươi!”

“ Thượng Quan Tư Uyển, xin nhận lấy bông hoa này của ta”

“ Thượng Quan Tư Uyển, hãy kí tên cho ta a, ta rất hâm mộ ngươi!”

Triệu Vô Cực khóe mắt giật giật, Thượng Quan Tư Uyển đã nổi tiếng đến mức độ này rồi sao? Sao hắn không biết?

Còn nữa, đám này não tàn fan, là từ đâu ra? Nàng thật sự có hấp dẫn như vậy sao? Sao ta không thấy a!”

Đám người đang điên cuồng hò hét, Thượng Quan Tư Uyển điều chỉnh trạng thái đã xong, lập tức vung lên tay, vừa đàn vừa hát:

Kiếp trước người là một phiến anh đào

Che lấp ta trong nỗi nhớ từng ngày

Chốn hồng trần sao ta nhìn thấy

Ánh mắt người đã từng dõi về ta

Kiếp sau ta vẫn là một phiến anh đào

Đã từng tàn phai trong bàn tay ấy

Chốn hồng trần nghe tiếng người thở dài

Đóa hoa ấy bất chợt sắc tàn phai

Kiếp trước người là một phiến hoa đào

Giữa hồng trần nở rộ trong lặng lẽ

Ta thương nhớ lưu luyến bên nhành hoa

Mãi thao thức trong đên dài buốt giá

Kiếp sau ta cũng sẽ trở thành phiến hoa đào

Trên cành hoa viết lại duyên tình đôi ta

Ngươi yêu hoa sao không hiêu được ẩn ý

Cuọc tình này sao còn lắn gian nan

Ta nguyện dùng 3 kiếp tình đổi lấy 1 kiếp duyên

Chỉ để đời này có thể cùng người gặp lại

Ta nguyện lấy tình yêu 3 kiếp đổi lấy nhân duyên một đời

Vì không muốn 2 ta kiếp sau mới được gặp lại

Ta nguyện dùng 3 kiếp tình đổi lấy 1 kiếp duyên

Chỉ vì tìm người quá lâu nhưng ở bên nhau thật ngắn ngủi

Ta nguyện lấy tình yêu 3 kiếp đổi lấy nhân duyên 1 đời

Vì không muốn kiếp này đôi ta bỏ lỡ những tháng ngày ở bên nhau.

Tiếng đàn thánh thót như là chạm vào lòng người, giọng hát êm dịu mang đầy sự bi thương ai oán như là vì không được ở bên người mình yêu thương mà đau đến muốn nát tâm can.

Thượng Quan Tư Uyển đánh khúc này đã không biết bao nhiêu lần, độ thuần thục của nàng đã đến một cảnh giới cao vô cùng, thể hiện ra tâm trạng cũng rất chuẩn mực.

Đám người nghe đàn không thể không im lặng đi, bắt đầu yên tĩnh thưởng thức nàng đàn hát.

Không ít người trên mắt còn đang rơi lệ, vô cùng đồng cảm.

Trước lúc Thượng Quan Tư Uyển đánh đàn, vô cùng ồn ào.

Nhưng trong lúc nàng đánh đàn, không một ai lên tiếng, mọi người an tĩnh đến lạ kì.

Khúc đàn kết thúc, Thượng Quan Tư Uyển thở ra một hơi, đứng lên cúi chào mọi người một cái, hướng về phía sau trở lại.

Trước đi rời đi, nàng ánh mắt đảo qua Triệu Vô Cực phương hướng một cái, đối với hắn nở một nụ cười ngọt ngào.

Triệu Vô Cực cũng không xem là gì, nhưng bên hông hắn bỗng nhiên cảm giác được đau đớn.

Triệu Vô Cực ngạc nhiên nhìn lại, Tiếu Mị Mị đang xụ mặt nhìn hắn, gằn giọng chất vấn hỏi:

“ Triệu Vô Cực, ngươi cùng nàng là quan hệ gì?

p/s: link bài hát https://www.youtube.com/watch?v=7g3hx39OnLk

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện