Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Lại trộm


trước sau

Triệu Vô Cực lúc đi vào đây đã sớm lấy ra yêu bài của Tiểu Hoàng triệu hồi nó tới.

Viện tử này cũng là một cái không người ở tiểu viện, bởi vậy bọn hắn đi tới đây cho dù làm gì cũng trong nhất thời cũng sẽ không bị người phát hiện ra được.

Triệu Vô Cực dẫn Tiểu Hoàng đi xung quanh một vòng, cho nó tự quen thuộc địa hình, sau đó bắt đầu dùng yêu bài ra lệnh cho Tiểu Hoàng.

Tiểu Hoàng nhanh chóng hướng mặt đất đào xuống, chẳng mấy chốc liền đào ra một cái có thể để cho hai người đi vào cái hố, nó đào càng lúc càng nhanh, càng lúc càng sâu.

Triệu Vô Cực thì từ nhẫn trữ vật lấy ra hai bộ hắc dạ y che kín mặt, đưa cho Tiếu Mị Mị một bộ.

Tiếu Mị Mị hiếu kì hỏi:

“ chúng ta đây là muốn làm gì?”

Triệu Vô Cực cười nói:

“ Mị nhi, ngươi nghĩ lúc nãy ta đi hỏi thăm sư phụ ngươi rồi lại đến Lăng Tiêu Phái chưởng môn các thứ, đều là vì muốn rời khỏi Thiên Vân Thành sao?”

Tiếu Mị Mị lắc đầu:

“ đương nhiên không phải, ngươi vốn không sợ phiền phức, ngược lại còn muốn có người tìm ngươi phiền phức để ngươi có thể đánh một trận đây. Hơn nữa ngươi nếu muốn rời khỏi đã sớm rời khỏi, sao còn có thể dẫn ta tới đây!”

Triệu Vô Cực gật đầu nói:

“ đúng vậy, ta không hề muốn rời khỏi đây. Ta chính là muốn xác định xem vị trí của cái kia bảo vật đang ở chỗ nào, nó trạng thái ra sao? Nó được bảo quản ở đâu? Có nguy hiểm gì không? Có cảnh vệ hay không? Có được người nào trực tiếp nhìn chằm chằm vào hay không?

Lúc Thánh chủ cùng Hiền Tụ Nghĩa ra tay, ta đã ngờ ngợ cảm giác được không ổn, cũng tính ra sự việc sẽ phát triển đến bước này.

Đồ vật sẽ bị ba đại môn phái nuốt mất, chúng ta muốn có được đồ vật, nhất định phải từ tay bọn hắn đoạt ra.

Mà chúng ta thực lực, không đủ trực tiếp cướp đoạt trực diện đối kháng.

Bởi vậy chúng ta chỉ có thể làm tiểu thâu mà thôi.

Vừa rồi ta bái phỏng Mai Tĩnh một mặt là để xác định vị trí của căn phòng kia, tính toán khoảng cách. Một mặt chính là xác định trạng thái của viên kia tàn bội, từ đó lên kế hoạch ra tay!

Trước đây ta cũng là nhờ vào Tiểu Hoàng mới có thể đưa Viên Nguyệt Kiếm ra khỏi thành tặng cho ngươi, bây giờ ta chính là muốn đột nhập vào căn phòng kia, thử trộm đi nó xem sao?

Ta phát hiện phía trước căn phòng vẫn còn thủ vệ canh gác, chứng tỏ Kiến Đức hòa thượng vẫn chưa thu hồi đồ vật kia.

Ngược lại theo như Mai Tĩnh lời nói, các nàng cũng chỉ mới quyết định ra người nắm giữ đồ vật này mà thôi, bởi vậy bọn hắn có thể trong nhất thời chưa động vào nó.

Tổng kết lại, chúng ta lần này cơ hội đoạt được bảo vật này rất cao.

Nhưng chúng ta vẫn phải cẩn thận một chút, dù sao nơi đó cũng có ba vị đỉnh phong cao thủ chưởng môn ở một bên, nếu chỉ cần lộ ra bất kì cái gì động tĩnh, hậu quả đều rất khôn lường.

Hơn nữa chúng ta thời gian không có quá nhiều, rất gấp gáp.

Ai biết Kiến Đức hòa thượng lúc nào thì nổi lên hứng thú thu hồi vật kia, bởi vậy chúng ta càng phải nhanh chân lên, lập tức đào hầm hướng cái kia căn phòng đi tới, sau đó thật nhẹ nhàng trộm lấy nó.

Trộm xong đương nhiên là cao chạy xa bay, dù sao ta cũng đã đối với Mai Tĩnh nói rằng ta muốn rời đi Thiên Vân Thành, nàng cũng sẽ không nghi ngờ ta a.

Cho dù nàng nghi ngờ cũng không đủ bằng chứng kết tội ta.

Nếu nàng muốn cưỡng đoạt, ta tin chắc nàng cũng sẽ không đưa chuyện này nói cho Hiền Tụ Nghĩa cùng Kiến Đức đại sư, đến lúc đó nàng khả năng rất lớn sẽ một mình truy sát hai chúng ta.

Nàng tự tin cảnh giới cùng kiếm pháp nghiền ép hai chúng ta, đến lúc đó chúng ta lại hợp sức lại cho nàng một cái kinh hỉ.

Nhưng cái này ta cũng không hi vọng nó xuất hiện, dù sao chúng ta rời khỏi Thiên Vân Thành, cũng không ai biết chúng ta tiếp theo sẽ đi đâu, nàng cùng sẽ không dễ dàng tìm được chúng ta như vậy.

Lấy trình độ thân pháp cùng cảnh giới của chúng ta, cho dù nàng đuổi theo cũng chưa chắc có thể đuổi được.

Tóm lại, chỉ cần lấy được đồ vật, chúng ta an toàn liền không đáng lo ngại. Nếu không lấy được bảo vật, chúng ta cũng có thể an toàn rút lui, đám người kia cũng sẽ không đuổi mãi không thả chúng ta.

Nhưng trước hết chúng ta cần phải mặc dạ hành y vào.

Võ công của chúng ta đặc thù rất mạnh mẽ, ngươi Cực Nhạc Ma Công không ai không biết, ta võ công cũng vậy.

Bởi vậy gặp được trường hợp ưu tiên dùng thân pháp né tránh bỏ trốn.

Chúng ta mặc vào dạ hành y chủ yếu là để tránh trường hợp chỉ bị nhìn thấy mặt nhưng lại có thể an toàn lui thân, cuối cùng vì thế mà bị phát hiện. Ít nhất chúng ta cũng có thể che đi khuôn mặt của mình.!”

Tiếu Mị Mị nghe Triệu Vô Cực phân tích xong nàng liền hiểu được ý đồ của hắn, sau đó lại hỏi:

“ ngươi làm sao để cho Tiểu Hoàng biết chính xác vị trí của căn phòng kia mà đào qua, lỡ có chuyện gì không đúng thì sao?

Triệu Vô Cực cười nói:

“ ta có yêu bài của nó, vừa rồi ta đã chia sẻ tin tức ta thăm dò được cho nó, lại để nó tự minh đi qua bên kia ước lượng khoảng cách một phen.

Yên tâm đi, Tiểu Hoàng trong chuyện đào hang này rất có thiên phú, nó sẽ không nhầm đâu!”

Triệu Vô Cực nói quả thật không ngoa, Tiểu Hoàng trước lúc theo Triệu Vô Cực cũng đã bắt đầu đào hang. Từ lúc theo hắn đào hang lại càng nhiều, chủ yếu là đi ăn trộm tài bảo cùng chuẩn bị đánh lén.

Như Thanh Thành kiếm phái cùng Ngũ Đao môn lần trước, sở dĩ Từ gia không thu hoạch được bao nhiêu quý giá tài sản đều là vì Tiểu Hoàng nhanh chân hơn một bước nhân lúc chiến đấu lên tới đỉnh điểm thời khắc liền tìm ra nhà kho của bọn hắn, đào xuyên vách tường trốn vào bên trong, sau đó trộm đi hết thứ quý giá.

Nói đúng ra là, Tiểu Hoàng gặp được Triệu Vô Cực cũng đi theo hắn ngoài đi đào hang ăn trộm tài bảo cùng đánh lén đâm hoa cúc của người khác ra, nó gần như không có cái gì việc làm khác.

Nếu như ăn cùng ngủ không tính là việc làm.

Bởi vậy,
nó đối với hai môn kĩ thuật này độ thuần thục trướng cực nhanh, đối với khoảng cách cảm giác tăng cường cực kì nhanh chóng lại chính xác.

Bởi vậy Triệu Vô Cực mới tự tin như vậy, hắn tin chắc Tiểu Hoàng ở trạng thái có thể thăm dò được địa hình cùng tin tức, chắc chắn sẽ không đào trượt.

Tiếu Mị Mị cầm lấy hắc dạ y, bắt đầu tìm một chỗ khuất chuẩn bị thay quần áo.

Triệu Vô Cực la nhỏ:

“ ta xem cũng đã xem sờ cũng đã sờ, ngươi còn ngại cái gì?”

Tiếu Mị Mị quay lại lườm hắn một cái nói:

“ cái này là hai chuyện khác nhau, ngươi cấm xem trộm!”

Triệu Vô Cực lắc đầu, nữ nhân thật khó hiểu.

Hắn trước đây cũng không phải chưa thấy qua a, bình thường hai người sinh hoạt chung một chỗ Triệu Vô Cực bàn tay ăn mặn thường xuyên đối với Tiếu Mị Mị sò mó lung tung.

Tiếu Mị Mị cũng là vừa chống cự lại vừa mời chào, bị hắn sờ đến nàng nhột cười khanh khách không ngừng.

Tuy nhiên cũng chỉ là ở bên trên mà thôi, bên dưới cấm khu, Triệu Vô Cực cũng chưa từng đụng tới.

Đụng tới, hắn có thể liền sẽ thảm a.

Tiếu Mị Mị một khi thật sự bị kích thích lên, Triệu Vô Cực chỉ sợ phải phá thân.

Một lát sau Tiếu Mị Mị trở lại, nàng mang theo đồ áo cũ vừa thay đưa cho hắn nói:

“ cất vào nhẫn trữ vật hộ ta!”

Triệu Vô Cực vui vẻ cầm lấy áo quần, trong lòng nổi lên một chút tà ác suy nghĩ, bắt đầu đưa lên mũi ngửi ngửi:

“ thật là thơm a, Mị nhị, người người thật thơm!”

Tiếu Mị Mị gõ vào đầu hắn nói:

“ khống kiếp, Triệu Vô Cực. Người ta thường xuyên đi bên cạnh ngươi ngươi không ngửi, lúc người ta cởi đồ ra ngươi lại ngửi, còn làm một mặt hèn mọn bỉ ổi như vậy, ra dáng nam nhân sao? Còn cần mặt mũi hay không?”

Triệu Vô Cực vô sỉ bắt lấy tay nàng:

“ mặt mũi của ta, là để người khác nể sợ, đối với ngươi, cần gì mặt mũi. Ta chính là thích như thế ngửi, ngươi thật thơm a Mị nhi, cả người ngươi chỗ nào cũng thơm. Nếu không quần áo của ngươi làm sao có thể thơm như vậy?”

Tiếu Mị Mị đỏ mặt nói:

“ ta hôm nay chiến đấu vận động nhiều, đấy là mùi mồ hôi, đừng loạn khen!”

Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên:

“ hóa ra là mùi mồ hôi, mồ hôi còn có thể thơm như vậy, ta thật muốn ăn hết ngươi, xem ngươi thơm như thế nào a!”

Tiếu Mị Mị càng đỏ mặt hơn nói:

“ ta không có từ chối a, nhưng ngươi phải lớn nhanh lên mới được!”

Triệu Vô Cực nghe xong một mặt phiền muộn, ta không lớn?

Không thể nói nam nhân không lớn ngươi hiểu không a Mị nhi, ta rất lớn được chứ?

Triệu Vô Cực nhìn xuống tiểu đệ đệ của mình, có nên liều mạng cùng nàm làm loạn hay không? Nếu làm quá sớm sau này có bị yếu hay không?

Đây là một cái rất cần nghiên cứu vấn đề, không thể dễ dàng làm loạn!

Nhưng Tiếu Mị Mị xinh đẹp như vậy, trước ngực càng ngày càng lớn, bờ mông cũng càng ngày càng nẩy nở.

Nàng lúc này như một cái thành thục quả đào mọng nước chỉ chờ Triệu Vô Cực đưa tay hái, có điều Triệu Vô Cực chỉ dám đứng nhìn mà không dám đưa tay ra.

Không biết có phải là do Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị tu luyện song tu công hay không, hắn cảm giác Tiếu Mị Mị càng ngày càng có biểu hiện giống như là một cái giống cái đã sẵn sàng đến mùa sinh nở.

Chỗ cần to liền to, chỗ cần nẩy nở liền nẩy nở. Đặc biệt vừa chạm vào liền rất dễ dàng đỏ mặt cùng nhanh chóng nóng lên nhiệt độ cơ thể.

Đáng chết nhất là, Triệu Vô Cực đối với mấy thứ này dụ hoặc càng ngày phát ra kháng cự càng yếu đuối, hắn sắp bị công phá.

Đáng ra mà nói, hắn thường xuyên ở bên Tiếu Mị Mị, hai người biết rõ đối phương tính cách cùng quen thuộc cơ thể nhau mỗi bộ vị, như vậy sẽ nhanh chóng sản sinh tính trơ, trở nên bình thường hóa mới đúng.

Nhưng hắn lại ngược lại, hắn đối với Tiếu Mị Mị mị lực kháng cự càng lúc càng yếu đi.

Không biết rõ rốt cuộc là hắn ý chí phát triển quá chậm hay nàng mị lực phát triển quá nhanh.

Cứ đã này, Triệu Vô Cực không sớm thì muộn cũng muốn làm liều một phen.

Hắn không nhịn được nữa, bắt đầu ôm lấy Tiếu Mị Mị, nhân lúc nàng còn chưa đeo vào khăn che mặt, bắt đầu hôn lên.

Hai người bờ môi quen thuộc chạm vào nhau, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đều tham lam mút lấy đối phương.

Tiếu Mị Mị răng để hở như là một cái tiểu thư khuê các để ngỏ cửa mời anh hùng vào chơi.

Hắn đương nhiên không thể từ chối thịnh tình điên cuồng dùng lưỡi tấn công.

Cuối cùng một hồi lâu, Tiểu Hoàng trở lại, hai người mới miễn cường dứt ra.

Tiểu Hoàng đứng dưới đất, một mặt xấu hổ.

Chủ nhân, có phải là ta làm xấu chuyện tốt của ngươi hay không? Tiểu Hoàng xin lỗi, Tiểu Hoàng thật đáng chết!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện