Hiền Tụ Nghĩa cùng Thánh Chủ đại chiến cũng lấy song phương trọng thương làm kết thúc.
Bọn hắn đại chiến cũng kéo đến một số lượng lớn người vây xem, có cả tà phái lẫn chính phái.
Cuối cùng cả hai đều được người của mình hộ tống an toàn lui thân.
Nhưng cả hai người cũng chính thức tuyên bố, Hắc Nhật Tông cùng Vấn Kiếm tông mở ra đại chiến, riêng Vấn Kiếm tông thì còn tuyên bố bất kì môn phái nào muốn thảo phạt tà phái đặc biệt là Hắc Nhật Tông cái này cự đầu đều có thể cùng bọn hắn tham gia tạo thành Chính khí Minh, cộng đồng hợp sức trừ ma vệ đạo.
Lý do cũng rất đầy đủ, bọn hắn Hắc Nhật Tông giết chết của Vấn Kiếm tông người kế thừa cũng chính là Khinh Nhược Hàn, thủ đoạn đê tiện bỉ ổi.
Bởi vậy Vấn Kiếm tông khởi xướng đối với Hắc Nhật Tông thảo phạt chi chiến.
Hắc Nhật Tông ngược lại bác bỏ tin đồn này, tuyên bố Vấn Kiếm tông Hiền Tụ Nghĩa không kể tiền bối thân phận ra tay diết chết của bọn hắn Thánh Tử, Hắc Nhật Tông cũng sẽ không bỏ qua chuyện này, hướng Vấn Kiếm tông khởi xướng chiến tranh.
Thế là chính-tà chi tranh từ đây chính thức kéo lên tấm màn, một hồi máu tanh diết chóc bắt đầu xảy ra.
Mà Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị ở Hắc Long sơn cũng không biết chuyện này bọn hắn chính là đang kiên trì tu luyện.
Bán Thiên Ưng dạy cho Triệu Vô Cực Tu La Cửu Trảo xong liền đi, trước lúc đi hắn liền nói cho Triệu Vô Cực biết một cái chú ý.
Đỉnh phong cảnh giao đấu, đôi lúc không chỉ riêng là nội lực có bao nhiêu thâm hậu, võ học có bao nhiêu tinh diệu mà một cái chú ý lớn ở bên trong chính là nội lực li thể tạo thành kiếm khí, đao khí...
Đỉnh phong cảnh giao đấu, rất nhiều lúc chính là sử dụng đến những thứ này kiếm khí đao khí chiến đấu.
Công pháp tu luyện có thâm sâu hay không, căn cơ tu luyện có vững chắc hay không đều là một yếu tố không nhỏ ảnh hưởng tới việc bản thân xuất ra kiếm khí đao khí có mạnh mẽ hay không.
Mọi người bởi vì tu luyện công pháp không giống, căn cơ cũng bất đồng mà lúc đột phá khiến cho bản thân bọn hắn nội lực li thể đánh ra uy lực cũng khác biệt.
Có người đánh ra nội lực li thể so với bản thân bình thường chiến đấu còn yếu, có người thì lại ngang bằng, có người thì lại mạnh hơn.
Nhưng cho dù chỉ có thể đánh ra ngang bằng, rất nhiều người cũng đã không ngần ngại sử dụng nó thi triển võ công của mình, dù sao nó cũng là một loại công kích từ xa thủ đoạn.
Đối với võ giả mà nói, nếu không phải là sử dụng ám khí cùng công cụ hỗ trợ, có thể có được công kích từ xa thủ đoạn là một việc vô cùng quan trọng.
Bởi vì người khác nếu đánh ra một đạo kiếm khí, ngươi nếu cận thân đón đỡ tuy có thể chiếm được lợi thế, nhưng khí lãng lúc nổ tung sẽ khiến cho ngươi trọng thương thổ huyết.
Bởi vậy công kích từ xa thủ đoạn rất quan trọng, là một cái đặc trưng không thể thiếu của đỉnh phong cảnh cao thủ.
Mà cái này mạnh yếu cũng có một bộ tổng kết phương pháp.
Theo như Bán Thiên Ưng lời nói, hắn ở trong cảnh giới này ngâm mình đã rất lâu cũng nghiên cứu ra một chút môn đạo.
Nội lực li thể số lượng nhiều ít đều xem đan điền vòng xoáy có tích lũy có hùng hậu hay không, nó xoay tròn tốc độ có nhanh hay không.
Nếu tích lũy hùng hậu mà tốc độ thôi động xoay tròn không nhanh cũng không thể phát huy ra toàn bộ sức mạnh của bản thân, như vậy ngươi liền giống như một cái phàm phu tục tử đại hán, có một thân sức lực nhưng chỉ biết thô sơ vận dụng, không giống như người luyện võ, có thể tỉ mỉ điều khiển cơ bắp để đánh ra càng lớn uy lực.
Đây cũng là do công pháp đưa tới ảnh hưởng, bởi vậy có thể thấy được công pháp đối với một người thực lực có cỡ nào quan trọng.
Nếu tích lũy không sâu nhưng tốc độ xoay tròn của vòng xoáy nội lực nhanh, như vậy chỉ cần một lần xuất chiêu liền có thể đem ngươi đào rỗng, đối thủ tiếp tục ra tay lần nữa, ngươi liền thua.
Như vậy so với cái trước càng tệ hại hơn, ít ra người trước còn có thể tiếp tục đau khổ chống đỡ, người sau thì chính là một cái khoác lên da hổ tiểu miêu, chỉ có vẻ bề ngoài một kích chi lực.
Bởi vậy bên trong cần cân bằng giữa nội công tích lũy tu luyện cùng tốc độ xoay của vòng xoáy đan điền, để có thể phân chia nội lực tiến hành kéo dài chiến đấu.
Dù sao không phải lúc nào ngươi cũng có thể một đấu một, mà còn phải chịu người khác vây công, bởi vậy rất cần khả năng kéo dài.
Mà có được khả năng phát ra không có nghĩa liền là ngươi chắc chắn đánh ra được toàn bộ sức mạnh tương ứng với số nội lực ngươi bỏ ra.
Đạo lí cũng tương tự như cái phàm phu tục tử đại hán cùng một cái tu luyện võ đạo đại hán, cái sau đương nhiên lợi hại hơn.
Nếu như không biết đi tinh chỉnh nội lực của mình, đi tỉ mỉ điều khiển nó, để nó có thể như quân đội ai vào vị trí đó tiếp tục của mình công việc, kỉ luật nghiêm minh, hoàn
toàn thống nhất thành một thể, như vậy cũng không thể phát huy ra nội lực li thể phát ra kiếm khí sức mạnh to lớn nhất.
Một người biết tinh chỉnh nội lực của mình phát ra kiếm khí cùng một người để cho nội lực tự do phát huy, cùng đánh ra một lượng nội lực tương đương, sức phá hoại cũng là khác biệt nhau.
Mà Triệu Vô Cực trước giờ đều chưa biết được điều này, hắn đều là người sau, để cho nội lực tự hành phát huy được thế nào liền được như vậy.
Đây cũng là có sư phụ chỉ đạo cùng không có sư phụ chỉ đạo dã con đường xuất thân khác biệt.
Nếu Triệu Vô Cực không được Bán Thiên Ưng chỉ điểm chỗ này, hắn cho dù sau này tu luyện đến cảnh giới càng cao, chỉ sợ cũng không biết cách luyện tập để phát huy ra càng lớn hơn nội lực của mình sức mạnh.
Bán Thiên Ưng nói, nội lực li thể phát ra đao khí kiếm khí cùng dĩ khí ngự vật cũng là một cái đạo lí.
Không cần tốn sức đi luyện tập từng phát kiếm khí làm gì, như vậy quá lãng phí nội lực.
Tu luyện không dễ, biết cách tu luyện chính xác mới có thể càng tiết kiệm thời gian, bỏ ra càng ít thời gian cùng công sức đạt được thành tựu trước người khác.
Như vậy mới có cơ hội ngắm nhìn cảnh giới càng cao thâm hơn, siêu phàm thoát tục.
Mà muốn phát ra kiếm khí đao khí chưởng khí càng mạnh, cũng chỉ cần luyện tập dĩ khí ngự vật càng tốt vậy thì mấy thứ kia tự nhiên cũng sẽ tốt.
Một người có thể dĩ khí ngự vật lúc nâng lên được vật nặng dưới 1/5 phụ trọng tối đa một tay của bản thân mình lúc phát ra kiếm khí liền yếu hơn bản thân hắn bình thường đánh ra sức mạnh. Nâng lên được 1/5 trọng lượng cực hạn của một tay của hắn lực lượng, liền là ngang bằng phát huy.
Dĩ khí ngự vật lúc nâng lên được 1/4 lực lượng lúc liền đã là siêu phát huy kiếm khí của hắn so với hắn lúc bình thường chiến đấu đều mạnh hơn rất nhiều.
Đây cũng là đa số đỉnh phong cao thủ hàng đầu khả năng ngự vật. Bọn hắn đều ở chỗ này bồi hồi.
Giống như là Hiền Tụ Nghĩa, Âm hậu, Bán Thiên Ưng đám người này, bọn hắn đều là trên giang hồ đỉnh phong hàng đầu cao thủ, đều chỉ có thể ở cái tỉ lệ này bồi hồi, không thể tiến thêm.
Mà có thể dĩ khí ngự vật nâng lên 1/3 trọng lượng cực hạn một tay của bản thân, liền là cực đại, là võ giả giới hạn cuối cùng.
Nghe nói năm xưa cũng chỉ có tên thiên tài hòa thượng kia mới có thể làm được đến mức độ này.
Lấy ví dụ thực tế. Triệu Vô Cực mỗi tay phụ trọng tối đa sáu trăm kg, như vậy hắn dĩ khí ngự vật có thể nâng lên 120kg liền là bình thường phát huy, lớn hơn 120kg liền là đã mạnh hơn bình thường phát huy.
Có thể lên tới 150kg, liền đã đạt tới Âm hậu Hiền Tụ Nghĩa đám người cảnh giới.
ở giữa chỉ cách biệt 30kg, nhưng bọn hắn muốn đạt được tới cảnh giới này, không biết phải bỏ ra bao nhiêu công sức luyện tập mới có thể đạt được.
Quan trọng nhất là ngươi có thể minh ngộ ra điều này hay không, nếu không ngộ ra được, vậy thì đến già cũng chỉ có thể từ những lần phát huy ra chường kình, đao khí kiếm khí, từ đó may mắn rút được một chút kinh nghiệm mới tăng lên được khả năng tinh chỉnh nội lực của mình.
Như thế tu luyện, sẽ cực kì tốn thời gian cùng công sức, hơn nữa không phải lúc nào cũng có đối thủ để cho ngươi liên tục luyện tập phát ra cải thiện khả năng tinh chỉnh nội lực của mình.
Như Tiếu Mị Mị, nàng tuy đạt được phần cuối của công pháp Cực Nhạc Ma Công, nhung không được Âm hậu chỉ điểm, chỉ sợ về sau cũng vô duyên với điều này, khiến cho thực lực của nàng không tương xứng với căn cơ nội lực vững chắc của nàng.
Mà Triệu Vô Cực nếu không đạt được Bán Thiên Ưng chỉ điểm, hắn cũng sẽ không biết được trong đó môn đạo.
Như vậy có thể xem Bán Thiên Ưng như là một cái tiện nghi sư phụ của hắn, mặc dù Bán Thiên Ưng cùng hắn đều không muốn nhận nhau.