Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chạm tới viên mãn


trước sau

Triệu Vô Cực không bị Tiếu Mị Mị trêu chọc cảnh giới tu luyện “khống lực” từ tiểu thành thẳng tắp một mạch xông lên tới đại thành, gần chạm tới viên mãn.

Thời gian trôi qua, cũng đã hai tháng, nhưng Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đều ở một bước cuối cùng kẹt lại.

Tiếu Mị Mị đã có thể nâng lên 140kg hộ thủ, còn Triệu Vô Cực đã có thể nâng lên 320kg vật nặng, nhưng ở cửa ải cuối cùng này, bọn hắn giống như gặp phải to lớn bình cảnh, không thể nào vượt qua nổi. 

Hai tháng thời gian, Tiếu Mị Mị cùng Triệu Vô Cực mỗi ngày đều kiên trù tu luyện Long Phượng đồng vũ song tu công, sau đó chính là không ngừng nghỉ luyện tập “khống lực” bởi vậy bọn hắn khả năng tinh vi điều khiển nội lực cũng thẳng tắp tăng lên.

Nhưng đứng trước bình cảnh cuối cùng,Tiếu Mị Mị cùng Triệu Vô Cực đều chưa thể vượt qua được.

Tiếu Mị Mị nâng lên 140kg, mà 150 chính là nàng viên mãn cảnh giới.

Triệu Vô Cực 320 kg, mà 330 kg chính là hắn viên mãn cảnh giới.

Đúng lí mà nói, Tiếu Mị Mị phải so với Triệu Vô Cực sớm đạt tới viên mãn mới đúng. Nhưng nàng tu luyện đến chỗ này liền gặp bị cảnh, dậm chân tại chỗ không thể tiến thêm.

Mà Triệu Vô Cực cứ từ từ đuổi theo, hao hết hai tháng thời gian không ngừng nghỉ tập luyện, cuối cùng cũng đuổi kịp bước chân nàng.

Tiếu Mị Mị có chút buồn vui lẫn lộn nhìn Triệu Vô Cực nói:

“ Vô Cực, ta bị kẹt ở chỗ này đã lâu, cho dù cố gắng thế nào cũng không thể đột phá, ngươi nói rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Còn có Bán Thiên Ưng nói cũng là suy đoán mà thôi, rốt cuộc có cái cảnh giới viên mãn này hay không chúng ta cũng không biết a!”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ ta tin tưởng hắn nói là thật. Bởi vì chúng ta đã có thể dựa theo hắn suy đoán tu luyện đến mức độ này, tuy cách viên mãn cảnh giới chỉ có một chút mà thôi liền gặp phải bình cảnh, nhưng dựa theo kinh nghiệm của ta, chúng ta thiếu chính là một cái bước ngoặt to lớn biến hóa đột phá khẩu.

Chỉ cần chúng ta tìm ra cái này đột phá khẩu chỉ sợ khả năng đánh ra chưởng kình của hai chúng ta đều sẽ tăng vọt đến một cái đáng sợ mức độ, chúng ta cách thành công đã rất gần rồi, không thể cứ như thế buông xuôi!

Triệu Vô Cực bị cũng giống Tiếu Mị Mị bị kẹt lại cảnh giới đại thành đến viên mãn, hắn tuy không nản chí nhưng cũng có chút uể oải.

Nếu hắn cũng giống như Tiếu Mị Mị bị kẹt cái một hai tháng, vậy thì quả thật là bi ai, thời gian của hắn cũng không có nhiều để tiêu phí như vậy.

Triệu Vô Cực có chút buồn phiền nằm lên giường, trên tay hắn vẫn không ngừng điều khiển một cái nặng 320kg hộ thủ bay qua bay lại, nội lực của hắn như là một cái thông đạo nối liền giữa tay của hắn cùng hộ thủ, có điều thông đạo là bị rỗng ruột, bên trong còn có nội lực đang không ngừng qua lại giúp Triệu Vô Cực có thể đối với hộ thủ tăng cường khống chế. 

Đương nhiên cái này thông đạo cũng là hư vô mờ mịt, chỉ có hắn nhìn thấy cùng cảm thấy được, người khác không thể nào nhìn thấy.

Tuy ngự vật không nhanh nhưng Triệu Vô Cực cũng không cảm thấy tốn sức chút nào.

Nhưng chỉ cần hắn thử nghiêm nâng lên 330kg hộ thủ, liền cảm giác được cực lớn phí sức cùng trở lực. Hắn gần như chỉ thiếu một chút nữa liền có thể thành công, nhưng cũng chính là một chút đó liền cách xa hắn cả vạn dặm vậy.

Tiếu Mị Mị cũng không tiếp tục tu luyện mà yên lặng nằm một bên hắn, chán nản nhìn Triệu Vô Cực lắc qua lắc lại hộ thủ, ở trên không bay qua bay lại. 

Tiếu Mị Mị lên tiếng nói:

“ chúng ta đối với ngự vật khống chế nội lực tiết ra đã ít đến cực điểm, nội lực hướng đồ vật bao lại cũng là một cái màng mỏng mà thôi, đã không thể càng mỏng hơn, nhưng vẫn không thể nào đột phá được cuối cùng viên mãn cảnh giới “ khống lực” chẳng lẽ tiếp tục ở đây mài không công sao?”

Tiếu Mị Mị bất động thanh sắc hỏi:

“ Mị nhi, ngươi cảm giác ở đây quá buồn chán sao?”

Tiếu Mị Mị lắc đầu nói:

“ không buồn chán, chỉ cần có ngươi ở đâu đều được, ta cũng không phải loại kia chỉ thích phố xá phồn hoa náo nhiệt hạng người!”

Triệu Vô Cực gật đầu nói:

“ ta chỉ là muốn tranh thủ lúc còn có thể yên tĩnh bế quan suy nghĩ về “khống vật” bí quyết mà thôi. Trở lại giang hồ lòng người quá phức tạp lại không ngừng tranh đấu với nhau, nội tâm càng là khó bình tĩnh xuống tu luyện bởi vậy ta chưa muốn rời khỏi nơi này quá sớm!”

Tiếu Mị Mị gật đầu nói:

“ Vô Cực, ta hiểu!”

Triệu Vô Cực ánh mắt đang theo dõi cài này hộ thủ, hắn bỗng nhiên hỏi:

“ Mị nhi, ngươi nhìn xem có phải chúng ta ngự vật đều có một đặc điểm chung là tốc độ khá chậm, chuyển hướng vô cùng mất sức không thông thuận không?”

Tiếu Mị Mị nhìn về Triệu Vô Cực đang ngự vật cái kia hộ thủ nàng nói:

“ đúng là có, nhưng chỉ là khi chúng ta ngự vật tiếp cận cực hạn mà thôi, nếu là so với cực hạn của chúng ta còn cách xa vậy thì cũng không có vấn đề này!”

Triệu Vô Cực ánh mắt bỗng nhiên sáng lên nói:

“ hai người chúng ta phong cách ngự vật đều là giống nhau. Ta phát hiện
ra một cái vấn đề, giường như chúng ta ngự vật nội lực đường nối liền có chút bất ổn, bởi vậy lúc điều khiển nó có chút khó khăn a!”

Tiếu Mị Mị nhíu mày suy nghĩ, nàng rất nhanh liền rõ Triệu Vô Cực nói là cái gì.

Bọn hắn ngự vật chính là dùng nội lực từ trong cơ thể phát tán ra, lại theo huyệt đạo trên cơ thể phóng ra hướng đồ vật kia dính vào, như là một cái gậy đâm thẳng vào đồ vật sau đó tạo ra một lớp màng bao bọc xung quanh lấy đồ vật, tiến hành ngự vật.

Bọn hắn cũng thử rất nhiều lần, thông qua trong lòng bàn tay phát ra nội lực là dễ dàng ngự vật nhất, bởi vậy mỗi lần ngự vật, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đều dùng một tay giơ lên ngự vật.

Cách như vậy lúc di chuyển qua lại đồ vật kia, sẽ rất khảo nghiệm nội lực đường nối này khả năng gánh vác, nó giống như là trọng lượng của đồ vật đều đè nặng lên cái này đường nối vậy. 

Nếu đường nối không đủ vững chắc chống đỡ cho cả trọng lượng của đồ vật kia, vậy thì sẽ không thể nào ngự vật.

Nếu đường nối chỉ miễn cưỡng đủ, vậy thì lúc di chuyển đồ vật sẽ vô cùng khó khăn.

Như là một đầu của đòn gánh, nếu quá nặng đòn gánh không chịu nổi sẽ con xuống rồi lại bật lên. Nhưng nếu đòn gánh cứng rắn chịu nổi, vậy thì cái đòn gánh này cũng sẽ không lắc lư lên xuống.

Như vậy, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị muốn ngự vật càng thông thuận, càng linh hoạt, nâng lên đồ vật càng nặng vậy thì bọn hắn phải cải tiến cái đường nối này.

Nếu chỉ đơn thuần tăng nội lực gia cố đường nối, vậy thì Triệu Vô Cực cũng từng thử qua, nhưng tính chất cũng không thay đổi bao nhiêu.

Giống như một cái ống rỗng ruột lại tăng lên kích thước, nhưng không che giấu được nó rỗng ruột sự thật, gặp phải trọng lực kích thích vào, nó nhất định dễ dàng từ nội bộ bị uống cong.

Ngược dòng suy nghĩ, vậy muốn có thể nâng lên vật nặng càng thông thuận, Triệu Vô Cực muốn làm chính là cải biến cái này ống rỗng ruột, thay nó bằng một cái đặc ruột ống dẫn, như vậy hắn mới có thể mang lên vật càng nặng càng thông thuận mà không sợ cong ống.

Triệu Vô Cực thả xuống hộ thủ, hắn ánh mắt trở nên lấp lánh.

Làm sao để gia cường đường nối? Làm sao để thay đổi nó bản chất? làm sao để nó không bị rỗng ruột, có thể chịu được càng lớn lực lượng.

Triệu Vô Cực cảm giác được, hắn sắp chạm đến một cái nào đó đột phá khẩu, chỉ cần hắn có thể tìm ra, vậy thì đột phá viên mãn cảnh giới “khống lực” đã không còn khó khăn gì.

Tiếu Mị Mị nhìn Triệu Vô Cực trạng thái, lập tức hiểu được hắn đã phát hiện ra cái gì, Triệu Vô Cực chính là đang ở hưng phấn trạng thái.

Triệu Vô Cực suy nghĩ, liên tục suy nghĩ.

Đường ống thông đạo rỗng ruột là sự thật hắn không thể thay đổi, cho dù hắn cố gắng càng tinh chuẩn khống chế nội lực đi bù đắp bên trong thiếu thốn nó vẫn là một cái rỗng ruột thông đạo năng lượng, gánh chịu lên càng lớn áp lực, nó vẫn là không thể chịu nổi.

Nhưng Triệu Vô Cực muốn gia cường nội bộ cho thông đạo này, hắn phải bỏ ra một lượng cực lớn nội lực, như vậy sẽ vô cùng tốn nội lực, đi ngược lại với tiêu chí ban đầu của bọn hắn, dùng ít nội lực nhất tạo ra hiệu quả lớn nhất.

Hành động lãng phí nội lực như vậy, Triệu Vô Cực chắc chắn không thể nào đi làm.

Hắn vò đầu suy nghĩ, giống như chỉ thiếu một chút liền có thể nghĩ ra, nhưng cũng chính là một chút như vậy liền cực khó nắm tới.

Triệu Vô Cực bỗng nhiên nhớ tới câu chuyện bó đũa, bó đũa một cái rất dễ bị bẻ gãy, nhưng hợp lại cùng một chỗ, nó lại cứng rắn vô cùng, không thể dễ dàng bị bẻ gãy.

Bó đũa? hợp lại? 

Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, hắn giống như bắt được cái gì suy nghĩ.

Nếu một cái đường ống thông đạo không đủ, vậy thì dùng ba cái, bốn cái, giống như là một bó đũa bó lại, như vậy cho dù bọn nó có bị rỗng ruột cũng có thể chống được càng lớn trọng lượng ngự vật a!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện