Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Có được tin tức


trước sau

Triệu Vô Cực đối với hai người lập tức hỏi ra:

“ hai người các ngươi là ngũ độc phái? trong môn phái là cấp bậc gì?”

Cẩu Tử nhìn Đản Tử một chút, hai người trao đổi một cái ánh mắt.

Triệu Vô Cực trên tay lực đạo tăng mạnh, lập tức bóp cho hai người trợn ngược mắt lên suýt tắc thở.

Triệu Vô Cực lạnh lùng nói:

“ Cẩu Tử, ngươi trước trả lời, còn dám loạn nhìn cùng không thành thật ta sẽ lập tức tiễn ngươi lên đường”

Cẩu tử run giọng nói:

“ đúng vậy, chúng ta đúng là người của Ngũ độc phái, ta cùng Đản tử đều là Hộ pháp!”

Triệu Vô Cực tiếp tục hỏi:

“ cái này độc là huyết tâm độc, trên người của ngươi có thuốc giải không?”

Cẩu tử không dám chậm trễ nói:

“ có, trên người ta có một bình độc dược cùng một bình thuốc giải, chỉ là bình độc dược đã dùng một nửa!”

Hắn biết Triệu Vô Cực chắc chắn sẽ lục soát người hắn, bởi vậy không cần lừa dối làm gì cho mất công, cứ thành thật khai báo mới có thể có một hi vọng sống.

Triệu Vô Cực lại hỏi:

“các ngươi nói ban thưởng cùng nhiệm vụ là của Thần Điện ban xuống cho các ngươi sao? Còn thượng cấp công pháp là cái gì?”

Cẩu tử ánh mắt lóe lên một tia khôn ổn, tiết lộ Thần Điện chuyện trước giờ đều là đại cấm kị, người tiết lộ thông tin tùy vào mức nặng nhẹ mà sẽ bị xử lí khác nhau, nhưng trước giờ đều vô cùng thê thảm.

Nhưng tính mạng của hắn bị đối phương nắm giữ trong tay, không muốn nói cũng phải nói:

“ đúng vậy, là Thần Điện ban xuống cho chúng ta, chúng ta ở Ngũ độc phái liền bắt được nhiệm vụ. Công pháp chia làm đỉnh, thượng, trung, hạ bốn cái cấp độ, đây cũng là phàm cấp võ học được Thần Điện phân chia ra để tiện cho ban thưởng. Đỉnh cấp võ học cực kì hiếm hoi mỗi một bộ đều trân quý vô cùng, cho dù là ở Thần Điện cũng chỉ có các chủ cấp bậc nhân vật mới có thể tu luyện!”

Triệu Vô Cực gật đầu, đám người này vì muốn giết hắn trả thù vậy mà bỏ ra được thượng cấp võ học, quả thật là đại thủ bút.

Nhưng đỉnh phong cảnh giới đã là hàng đầu sức chiến đấu trên giang hồ, chưa kể Triệu Vô Cực bên cạnh còn có Tiếu Mị Mị, muốn giết hắn chính là một lúc đối phó hai cái đỉnh phong cảnh.

Bởi vậy phần thường như vậy, cũng có thể hiểu được.

Triệu Vô Cực lại hỏi:

“ ngũ độc phái của các ngươi có mấy vị trưởng lão, chưởng môn là cảnh giới gì, nàng còn ở ngũ độc phái sao?”

Cẩu tử vội nói:

“ còn có hai vị đỉnh phong sơ kì trưởng lão, chưởng môn chúng ta là Ân Tố Tố, đỉnh phong trung kì. Nàng vẫn còn ở trong môn phái!”

Triệu Vô Cực ồ lên một tiếng, vậy là ngũ độc phái quy hàng, nhưng Ân Tố Tố không hề rời đi hẳn mà vẫn ở lại trấn thủ sao?

Hắn hỏi:

“ không phải các ngươi bị quy hàng rồi sao, sao Ân Tố Tố vẫn còn ở lại môn phái? các ngươi quy hàng là lúc nào? Bọn hắn dùng thủ đoạn gì?”

Cẩu tử ánh mắt hơi hướng lên, giống như là đang hồi tưởng sau đó nhanh chóng nói:

“ đúng vậy, chúng ta quy hàng là chuyện gần mười năm trước đây rồi. Thần Điện chính là vừa uy bức vừa lợi dụ, bọn hắn dùng võ lực áp chế chúng ta, chúng ta chỉ cần không nghe theo vậy chỉ có một con đường chết.

Lại đưa ra rất nhiều võ công bí tịch cùng chế độ nhiệm vụ phần thưởng để dụ dỗ chúng ta đi làm.

Cho dù là môn phái của chúng ta cũng chưa từng gặp được nhiều loại võ công cao siêu như vậy, đương nhiên là dễ dàng bị bọn hắn hấp dẫn tới.

Chưởng môn Ân Tố Tố cũng không hề bị ép rời môn phái, nàng chỉ ở trong môn phái nghiên cứu độc dược độc trùng chế tạo độc cổ cho bọn hắn mà thôi! Năm ngoái nàng vừa thành công, bởi vậy Thần Điện cũng bắt đầu hướng giang hồ khuyếch trương!”

Triệu Vô Cực gật đầu, thì ra là thế. Hắn lại hỏi:

“ Thần Điện vị trí ở đâu?”

lần này Cẩu Tử lắc đầu liên tục nói:

“ cái này ta không biết, ta thật sự không biết!”

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, trên tay phát lực một cái.

Răng rắc!

Cổ của Cẩu tử bị hắn ngạnh sinh sinh bẻ gãy, lệch sang một bên.

Cẩu tử trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi cùng mờ mịt, cứ như vậy nhanh chóng chết đi, sinh mệnh chi quang ở khóe mắt lập tức ảm đạm xuống.

“Cẩu Tử!”

Đản tử ánh mắt đỏ chót nhìn về phía Cẩu Tử, không ngờ bọn hắn đều trả lời câu hỏi của Triệu Vô Cực, thế mà đối phương một cái phán đoán bọn hắn nói dối liền sẽ trực tiếp ra tay giết người.

Trong lòn bọn hắn vốn biết, mình hôm nay chỉ sợ phải chết.

Nhưng nhân loại vẫn luôn là một loại tồn tại tâm lí may mắn động vật, bọn hắn rất biết cách an ủi bản thân.

Bởi vậy hai người mới phối hợp với Triệu Vô Cực, trả lời câu hỏi của hắn.

Nhưng mà Triệu Vô Cực hành động vừa rồi, vừa làm hắn sợ lại vừa đánh vỡ hi vọng sống sót của hắn.

Triệu Vô Cực nhìn Đản tử lạnh lùng hỏi:

“ ta hỏi lại một lần nữa, Thần Điện vị trí ở đâu?”

Đản tử sắc mặt âm trầm nói:

“ Cẩu Tử nói là thật, cả môn phái chúng ta,
chỉ có Ân Tố Tố từng tới qua Thần Điện, chúng ta đám này Hộ pháp làm sao có thể biết được!”

Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ sau đó lại hỏi:

“ vậy Ân Tố Tố thời gian đi tới Thần Điện sau đó trở về là bao lâu?”

Đản Tử nhìn thẳng vào mắt Triệu Vô Cực nói:

“ sao ta phải trả lời ngươi? Cẩu tử trả lời ngươi, ngươi cũng giết hắn. Ta vậy cũng phải chết, trả lời có ích gì? trừ khi ngươi thề với trời, ta trả lời xong, ngươi nhất định tha mạng cho ta, ta mới trả lời!”

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ nếu ngươi trả lời, ta có thể cho ngươi một cái chết dứt khoát. Nếu không chịu nói, ta đầu tiên sẽ nhổ hết móng tay của ngươi, sau đó là móng chân, sau đó là răng, rồi cắt từng miếng thịt trên người ngươi, lấy muối xát vào....”

“ đủ rồi, ta nói!”

Đản tử khóe mắt đỏ lên nhìn Triệu Vô Cực, tên này đơn giản là ác ma chứ không phải người. 

“ nàng từng rời môn phái qua, mỗi lần đi đều không quá lâu, một tuần liền trở về!”

Triệu Vô Cực nhíu mày, một tuần? cứ cho là nàng ở lại Thần Điện thời gian không lâu, một ngày, vậy thì cả đi cả về hết ba ngày thời gian.

Vậy quãng đường này cũng không xa, Thần Điện ở rất gần Ngũ độc phái.

Quả nhiên là vậy, lần này ít nhất hắn cũng có thể xác định được Thần Điện đại khái vị trí, xem như kiếm bộn.

Lần sau muốn ra tay, nhất định phải đến Ngũ độc phái dạo chơi một phen!

Triệu Vô Cực cười nói:

“ ngươi làm rất tốt, ta sẽ cho ngươi một cái thoải mái!”

Răng rắc!

lại một tiếng rợn người vang lên, Đản tử cũng nối tiếp bước chân Cẩu tử, hai người cứ như vậy chết đi.

Nhất lưu trung kì ở trên giang hồ cũng có thể làm gia chủ một cái gia tộc rồi, nhưng ở trong tay Triệu Vô Cực muốn bóp chết lúc nào thì bóp chết lúc đấy, không khác gì giết môn con gà con vịt.

Quả thật là yếu đuối đến cực điểm, hoặc là nói, Triệu Vô Cực quá mạnh.

Đỉnh phong cảnh vốn nghiền ép nhất lưu cảnh, nhưng Triệu Vô Cực nghiền ép quả thật so với người khác quá mạnh mẽ, quá kinh khủng.

Tiếu Mị Mị nhìn lấy hai tên này, chán ghét đá một cước nói:

“ một bữa cơm ngon cứ như vậy liền xong, hừ hừ! Vô Cực, ngươi muốn làm gì?”

Triệu Vô Cực cười nói:

“ trước hết dưỡng sức, ngày mai lên núi Hoa sơn, chuẩn bị tham gia Hoa Sơn luận võ. Sau đó có thời gian lại tới Ngũ độc phái đi dạo một vòng tìm hiểu tin tức!”

Tiếu Mị Mị gật đầu, không nói.

Triệu Vô Cực thu xác hai tên này vào nhẫn trữ vật, người của ngũ độc phái có liên quan mật thiết tới Thần Điện, tốt nhất không để cho người khác biết được hai người bọn hắn chết ở chỗ này.

Triệu Vô Cực tạm thời có thể che giấu tin tức vậy thì cứ che giấu, như vậy mới có lợi cho hắn.

Hắn đi ra ngoài gọi một tiếng, tiểu nhị lập tức đi lên dọn đi bàn đồ ăn. 

Triệu Vô Cực căn dặn qua, đồ ăn này phải mang chôn xuống đất, không được đổ lung tung, sau đó thưởng cho hắn một lượng bạc.

Có bạc, tiểu nhị làm việc lập tức tích cực hẳn lên. Tuy hắn không biết vì sao Triệu Vô Cực lại muốn làm vậy, nhưng có tiền chính là lão gia gia, ngươi nói gì đều được.

Hắn vui vẻ làm theo lời Triệu Vô Cực căn dặn.

Triệu Vô Cực cũng chính là sợ bọn hắn tên nào ngu ngốc thấy tiếc thức ăn lại ăn vụng, hoặc là đem thức ăn thừa ra ngoài đổ, có tên ăn mày nào vào bốc ăn, vậy thì bọn hắn tựu chết oan.

Bởi vậy mang đi chôn mới là lựa chọn tốt nhất.

Tuy hắn đối với địch nhân ra tay quả quyết tàn nhẫn, nhưng mạng người vô tội, Triệu Vô Cực vẫn là không muốn trong lúc sơ ý động vào.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện