Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Ngươi đang tìm ta sao?


trước sau

Người luyện Hàng long thập bát chưởng tính cách càng hào sảng, sảng khoái, đại nghĩa thì bọn hắn tu luyện Hàng long thập bát chưởng càng mạnh mẽ thâm hậu.

Mà Hồng Thiên Tửu tính cách lại thiên quá nhiều về tâm kế cùng ngụy quân tử, bởi vậy hắn mới không thể nào tu luyện Hàng long thập bát chưởng đến chỗ càng thâm sâu.

Hắn có thể làm một cái tốt bang chủ, đưa cả Cái bang càng ngày càng phát triển mạnh mẽ, nhưng đáng tiếc hắn lại thất bại ở trên con đường làm một cái cường giả, cuối cùng để cho Cái bang cái này thiên hạ đệ nhất bang đến mức phải cùng Vấn Kiếm tông hợp sức mới có thể vây công chiến thắng được Huyền Không Tự Kiến Đức đại sư.

Quả thật là làm cho năm xưa anh linh Cái bang tiền bối buồn phiền. 

Nhưng mấy thứ này cũng không ảnh hưởng tới hắn cùng Triệu Vô Cực quyết đấu.

Tất cả mọi người tu luyện đều là lúc chưa ra chiến trường, lúc này ra chiến trường, tất cả mọi người đều là tự lực phát huy người ta sẽ không cho ngươi thời gian để suy nghĩ chiêu thức cùng tu luyện, bởi vậy ai có gì thì sử dụng nấy, Hồng Thiên Tửu có mấy chiêu mấy thức, vậy thì dùng mấy chiêu mấy thức, quyết một cái thắng thua.

Hắn dồn sức ẩn mà không phát, chính là muốn cùng Triệu Vô Cực phân một cái thắng bại.

Hồng Thiên Tửu ánh mắt híp lại nhìn về phía Triệu Vô Cực đang hướng hắn lao tới, nhưng hắn lại có chút ngạc nhiên.

Tiểu tử này, vậy mà không giở lại trò cũ.

Hắn vậy mà thẳng tắp lao tới!

Đây là muốn liều mạng tiết tấu sao?

Nhưng rất nhanh hắn liền loại bỏ đi mấy cái ý nghĩ này?

chỉ cần Triệu Vô Cực ra tay, hắn liền sẽ ứng đối!

Không cần biết đối phương định giở trò gì, cứ để cho đối phương tới, hắn một chiêu định thắng bại.

Triệu Vô Cực tốc độ càng lúc càng nhanh thân ảnh của hắn càng lúc càng khó nắm bắt.

Vốn chỉ là bốn cái bóng mờ, ở dưới sự nỗ lực không ngừng của Triệu Vô Cực, gần như đã kéo lên đạo thứ năm bóng mờ.

Tuy đạo thứ năm bóng mờ có chút không hoàn chỉnh, nhưng cũng thể hiện rõ, Triệu Vô Cực lúc này thân pháp chính đang có tăng tiến, hắn sử dụng Ngũ Quỷ mật tịch càng lúc càng thêm thuận lợi càng lợi hại, phát huy ra thân pháp uy lực cũng càng lúc càng to lớn.

Triệu Vô Cực giống như không hề quan tâm mọi thứ, chỉ nhằm thẳng phương hướng Hồng Thiên Tửu lao tới, như là một một đầu đâm chết hăn vậy.

Hồng Thiên Tửu mày nhiu càng sâu, trên tay ngưng tụ “ kháng long hữu hối” đã chuẩn bị phát ra, một kích giết chết đối phương.

Nhưng đúng lúc này Triệu Vô Cực ở cách hắn không xa chân phải bỗng nhiên đạp mạnh xuống đất.

Ầm!

Một tiếng vang trầm đục vang lên, Triệu Vô Cực thân hình hoa lên một cái, bỗng nhiên biến thành bốn cái y hệt nhau Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực ánh mắt cũng có chút ngạc nhiên, sau đó là mừng như điên.

Ngũ Quỷ mật tịch, viên mãn!

Hắn tu luyện Ngũ Quỷ mật tịch bao lâu nay, cuối cùng cũng đạt đến được cảnh giới này.

Không ngờ một lần bị đánh cho trọng thương, sau đó lại tuyệt xử phùng sinh, hắn khinh công lại có tiến triển mạnh đến như vậy.

Quả thật là niềm vui ngoài ý muốn.

Nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng tới Triệu Vô Cực cùng Hồng Thiên Tửu quyết đấu.

Hồng Thiên Tửu vốn định tung chưởng đánh bại Triệu Vô Cực, nhưng lúc này hắn lại bắt đầu phân thân ra bốn cái, chẳng lẽ hắn muốn giở lại trò cũ?

Triệu Vô Cực đương nhiên không phải là giở lại trò cũ mà lần này hắn sẽ cho Hồng Thiên Tửu một cái đại kinh hỉ.

Chỉ thấy bốn cái Triệu Vô Cực hướng tứ phương tám hướng vây quanh, bọn hắn di chuyển không theo bất kì quy luật nào, khiến cho Hồng Thiên Tửu vô cùng khó dùng mắt thường đi quan sát được.

Trên đầu hắn bắt đầu đổ ra mồ hôi, hắn cần phải suy nghĩ kĩ xem bản thân nên dùng kháng long hữu hối hay là long chiến vu dã.

Dù sao Triệu Vô Cực tốc độ đã so với lúc trước càng nhanh, hắn muốn dùng chiêu thức có tính định hướng như kháng long hữu hối cùng đối phương đánh, vậy thì sẽ bại rất thảm.

Trong lòng có ý định, Hồng Thiên Tửu lập tức sửa đổi lộ tuyến vận hành nội công, bắt đầu ấp ủ kháng long hữu hối.

Xoẹt!

Bỗng nhiên, từ trái phải hai phương hướng của hắn hai luồng khí tức mạnh mẽ lóe lên, hướng hắn múa lên trảo công xông tới.

Hồng Thiên Tửu cười lạnh, cuối cùng cũng tới.

Tuy có chút khác biệt lần trước, lần này ở hai bên hai cái hư ảnh hắn đều không phân biệt ra được cái gì khác nhau, bọn hắn tỏa ra nguy hiểm khí tức đều tương đương với nhau, nhưng cũng không ảnh hưởng hắn thi triển ra “long chiến vu dã” chiêu thức này.

Trên người hắn, một cái tiểu hình long thủ bắt đầu thành hình, sau đó là long thân, long vuốt, long vĩ.

Hồng Thiên Tửu ánh mắt lóe lên rống to:

“ long chiến vu dã!”

Ngang~~ Rống rống rông!

Lần này tiếng long ngâm so với lần trước còn phải vang dội, hình thù nó tuy nhỏ hơn, nhưng ngưng thực hơn rất nhiều, trên người nó vảy cũng đã hiện lên một chút hoa văn không còn giống như trước đây chỉ là đơn thuần hình bóng nữa.

Một vòng mạnh mẽ sóng xung kích bắn ra, hai cái Triệu Vô Cực đều bị làn sóng này mạnh mẽ thổi bay, sau đó lập tức tan thành từng điểm tinh quang.

Phía sau lưng của hắn, sát cơ đại thịnh.

Hồng Thiên Tửu lông tơ dựng đứng mà lên, trong lòng nguy hiểm cảnh báo liên tục kéo vang.

Đỉnh phong viên mãn trực giác đang nói cho hắn biết, ở phía sau đối thủ đã ngắm chuẩn hắn, chuẩn bị tung ra một đòn chí mạng.

Hồng Thiên Tửu không chút chần chừ, nhanh như
thiểm điện một cái xoay người lại rống to:

“ tiểu tử, ngươi trò này đã quá cũ rồi!

Long chiến vu dã!”

Rống~~ ngang ngang ngang!

Cái kia vốn ở xung quanh người hắn tiểu long lúc này bỗng nhiên đón gió bành trướng lên một vòng lớn, sau đó như là thần long xuất uyên hướng về phía trước lao tới.

Phía trước nó không khác chính là Triệu Vô Cực.

Hồng Thiên Tửu ánh mắt trợn to, bên trong tràn đầy vẻ kích động cùng phấn khích.

Tên tiểu tử này, cuối cùng cũng phải chết.

Ha ha ha ha ha!

Hắn thật muốn cười to. 

Cùng với Triệu Vô Cực đánh luôn ở trong lòng của hắn làm cho hắn một cảm giác vô cùng khó chịu. Khiến cho hắn bất an vô cùng, khiến cho hắn cảm giác, Triệu Vô Cực giống như thật sự có thể lật thuyền, tìm ra cách đánh bại bản thân như vậy. 

Bởi vậy có thể đánh bại, thậm chí giết chết Triệu Vô Cực, đối với hắn lúc này mà nói quả thật là một cái cực kì đáng vui sướng chuyện tình.

Tiếng long ngâm kéo dài, Kim long như là một cái ngự trị ở đỉnh chuỗi săn mồi hướng về Triệu Vô Cực xông tới, tung ra một cái cắn xé.

Triệu Vô Cực hướng bên cạnh chếch đi, nhưng hắn đã nhanh, Kim long còn nhanh hơn

Đầu nó hướng bên phải nghẹo đi, một phát cắn xé liền đưa Triệu Vô Cực vào trong tầm ngắm.

ở vị trí này, cho dù Triệu Vô Cực có tránh né thế nào, cũng không thể nào tránh được nữa.

Hồng Thiên Tửu mừng như điên cười to:

“ tiểu tử, ngươi cuồng vọng a! có biết ta lĩnh ngộ chưởng ý của chiêu thức gì sao? Chính là long chiến vu dã một chiêu này. Ta không những đánh ra nó càng mạnh mẽ, mà còn có thể điều khiển được nó xê dịch qua lại, chỉ cần nội lực chưa tiêu tan, nó vẫn sẽ mãi tồn tại, ha ha haha ha!”

Đỉnh phong cảnh cường giả, có thể đánh ra nội lực li thể chiêu thức tạo thành công kích từ xa.

Nhưng đánh ra đòn như vậy, bọn hắn thật sự không thể điều khiển chiêu thức đó quẹo trái hay quẹo phải, chỉ có thể định hướng ban đầu mà thôi.

Muốn đánh ra nội lực li thể tạo thành kiếm ý hay chưởng kình, đều chỉ có một chiêu, lại phải dùng đến kiếm ý hay chưởng ý.

Mà lên đến đỉnh phong viên mãn, bọn hắn đã không còn cái giới hạn này

Ngoại trừ là chuyên môn cận thân chiến đấu chiêu thức, mỗi chiêu thức đều có thể triển khai từ xa, nhưng uy lực không bằng với chiêu thức cơ sở lĩnh ngộ kiếm ý chưởng kình mà thôi.

Mà Hồng Thiên Tửu một chiêu này, thần kì ở chỗ hắn có thể điều khiển được Kim long tồn tại, sau đó rẽ trái rẽ phải, đều tại khống chế của hắn.

Đây có thể nói cũng là một cái hiếm gặp trường hợp, có thể hắn đặt chân được vào ngũ tuyệt hàng ngũ, chính là nhờ thứ này đi.

Hồng Thiên Tửu học được ít chiêu thức trong Hàng long thập bát chưởng, nhưng chính vì vậy mà hắn có thể chuyên tâm nghiên cứu mấy chiêu thức này, phát triển nó đến tận cùng.

Đây cũng là trong họa có phúc a!

nhưng hắn vừa cho rằng trận chiến đã kết thúc, Kim long hướng Triệu Vô Cực cắn tới một cái, Triệu Vô Cực bỗng nhiên hóa thành từng mảnh tinh quang, Hồng Thiên Tửu tâm lập tức chìm xuống đáy cốc.

Vẫn không phải? vẫn là ảo ảnh? không phải vừa rồi hắn đối với ta muốn triển khai ám sát sao? Cảm giác của ta không thể nhầm được a?

Đúng rồi, lúc trước hắn phân ra chính là bốn người, mà ở đây, mới chỉ có ba người!

Khốn khiếp, là đối thủ sử dụng tốc độ di chuyển quá nhanh khiến ta không theo dõi kịp nên nhầm tưởng đối phương đã bị ta một thức đầu long chiến vu dã đánh tan.

Rốt cuộc hắn đang ở đâu?

Hai bên trái phải, đã xong.

Đằng sau, đã xong.

Vậy thì, hắn chắc chắn ở phía trước.

Hồng Thiên Tửu vội quay người lại, sau lưng hắn chính phía trước lúc này của hắn.

Vốn nghĩ lúc này có thể nhìn thấy Triệu Vô Cực, nhưng Hồng Thiên Tửu lại một lần nữa thất vọng rồi.

Đúng lúc này, trên đỉnh đầu hắn vang lên một âm thanh:

“ ngươi đang tìm ta sao?”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện