Kiến Đức đại sư một chỉ vừa ra, vốn bị Âm hậu đánh cho phong vân dũng động bầu không khí bỗng nhiên biến trầm trọng vô cùng, phong vân cũng theo đó như là bị im bặt mà dừng, trong thiên địa lúc này chỉ như còn lại một mình Kiến Đức đại sư đúng ở đó vung ra một chỉ mà thôi.
Một cái ánh sáng vàng chói lọi chỉ hình cương khí lóe sáng bắn ra, phá không mà lên, càng lúc càng lớn, sau đó lớn đến cùng Âm hậu Đại cực luân chuyển chưởng một cái cấp độ thì không tiếp tục bành trướng nữa, thẳng thắng hướng đối phương đâm vào.
Xẹt! Xẹt! Xẹt!
Đại cực luân chuyển chưởng của Âm hậu điên cuồng xoay tròn muốn xoắn nát đối phương, nhưng đại lực kim chương chỉ của Kiến Đức đại sư cũng không phải dễ dàng như vậy liền bị xoắn nát.
Trên đầu ngón tay cương khí màu vàng liên tục luân chuyển, nó không ngừng hướng phía trước đâm tới, đồng thời vị trí vừa bị Âm hậu Đại cực luân chuyển chưởng mài món nhanh chóng lại có môt luồng năng lượng từ phía sau xông lên tới bổ sung.
Hai bên tranh đấu vô cùng kịch liền.
Âm hậu chiêu thức chính là mài, chỉ cần đối phương đấu với nàng càng lâu nàng liền có lợi.
Nhưng Kiến Đức đại sư một chỉ lại mang theo tính xuyên thấu vô cùng mạnh mẽ, nó cũng không phải chỉ là một ngón tay đơn thuần đầu ngón tay bị mài mòn liền sẽ tan nát mà chỉnh thể bàn tay đều được liên kết với nhau.
Âm hậu nhìn như mài rất lợi hại nhưng thực chất nàng mài được một chút nào lièn sẽ có chỗ khác năng lượng xông lên bổ sung nhanh chóng tiêu hao, khiến cho hai bên không hề phân ra cao thấp.
Ầm!
Một tiếng nổ to lớn vang lên, Đại cực luân chuyển chưởng của Âm hậu cùng Đại lực Kim cương chỉ của Kiến Đức đại sư cùng nhau nổ tung.
Lúc này sóng khí như là được giải thoát khỏi nhà giam hướng bốn phương tám hướng cuốn ngược mà ra, khí lãng mạnh mẽ thổi cho Triệu Vô Cực cùng Hiền Tụ Nghĩa áo quần tung bay, có thể thấy được hai người này vừa rồi giao chiến có bao nhiêu mạnh mẽ
Triệu Vô Cực ánh mắt liếc nhìn Hiền Tụ Nghĩa một cái nói:
“ cùng lên!”
nói xong hắn cũng không chờ đối phương đồng ý trước tiên liền bước ra xông hướng Kiến Đức hòa thượng xông tới.
Hiền Tụ Nghĩa thấy vậy cũng không chậm chạp, lập tức đạp lên khinh công thân pháp, nhanh chóng đuổi theo.
Triệu Vô Cực trong cơ thể nội công nhanh chóng vận chuyển, trên tay hắn năm cái âm dương hoàn lập tức thành hình.
Hắn dưới chân đạp mạnh một cái lập tức phi thân lên ba mét cao một chưởng vỗ ra đồng thời rống to:
“ Vô Cực bảo điển - thiên địa biến!”
Một cái bàn tay từ màu tím cương khí ngưng tụ thành chưởng kình mạnh mẽ vỗ ra, hướng Kiến Đức hòa thượng lập tức xông tới, khí thế mạnh mẽ như là muốn phiên giang đảo hải vỗ tới.
Hiền Tụ Nghĩa cũng không chậm, hắn cũng theo Triệu Vô Cực nhảy lên một cái cao độ sau đó rút kiếm một chém:
“ Thanh phong kiếm pháp - kiếm khí tung hoành!”
Hắn lưỡi kiếm lúc rút kiếm cà vào vỏ kiếm vang lên một cái chói tai kiếm minh, kiếm vừa ra khỏi vỏ cương khí lập tức bùng nổ lên, một loạt lớn bằng cái chậu rửa mặt hình bán nguyệt kiếm khí nổ tung tóe mà ra thẳng hướng Kiến Đức đại sư chém tới.
Triệu Vô Cực liếc mắt đếm qua, sơ bộ cũng có phải có hai mươi cái nhiều.
Những kiếm khí này chỉ có một số nhỏ chừng sáu cái bị Hiền Tụ Nghĩa hướng bên cạnh chém tới, chính là để khóa chặt vị trí của Kiến Đức đại sư không cho hắn duy chuyển, còn lại mười bốn cái đều thẳng hướng Kiến Đức đại sư vị trí lao tới.
Kiến Đức đại sư thấy vậy lông mày nhíu chặt, hắn hay tay cầm trượng lập tức hoành ngang một gậy vung lên:
“ Phục hổ trượng pháp!”
hai tay hắn nắm chặt thiền trượng, trên tay gân xanh cũng vì hắn nắm quá chặt mà nổi tên, cơ bắp trên tay cũng phồng lớn một vòng.
Cho dù là ở sau tăng phục che giấu cũng có thể cảm nhận được cơ thể hắn cường tráng, bên trong như là ẩn chứa một cỗ bạo tạc to lớn sức mạnh.
Kiến Đức đại sư một trưỡng mãnh vung, một cái hư ảo trượng cương lập tức thành hình hướng Triệu Vô Cực cùng Hiền Tụ Nghĩa giáp công mà tới phương hướng đập ra.
Ầm! Ầm! ầm!
Tiếng nổ liên tiếp vang lên.
Hiền Tụ Nghĩa nhìn như rất đông nhưng lại yếu đuối kiếm khí lập tức vang lên liên tiếp tiếng nổ to, kiếm khí của hắn từng cái từng cái bị đối phương trượng đánh bạo.
Sắc mặt Hiền Tụ Nghĩa lập tức vô cùng khó xem.
Kiến Đức đại sư quả nhiên cường đại mạnh mẽ giống y như lời sư phụ hắn nói.
Nhưng đối phương một trượng đánh nát hết của Hiền Tụ Nghĩa kiếm khí cũng không phải là không cần trả giá, trượng cương của hắn bây giờ đánh tới chỗ Triệu Vô Cực đã trở nên yêu đuối mờ nhạt đi rất nhiều.
Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, Thiên địa biến một chưởng nhanh như chớp liền vỗ lên trượng cương của Kiến Đức đại sư.
Hai bên chỉ giao tranh trong chốc lát, lập tức của Kiến Đức đại sư phục hổ trượng cương lập tức vì hao hết nội lực mà bị Triệu Vô Cực Thiên địa biến một chưởng vỗ nát, Thiên địa biến có chút suy yếu hướng Kiến Đức đại sư thẳng tắp xông tới.
Kiến Đức đại sư nhìn vào cái kia chưởng kình, hắn không chút lo lắng đứng im, không hề bày ra cái gì phòng thủ chiêu thức.
Triệu Vô Cực trong lòng hiện lên một chút nghi hoặc, sao đối phương không tránh?
Ầm!
Một tiếng nổ tung vang lên, Triệu Vô Cực lập tức có được câu trả lời.
Hắn một chưởng vỗ lên người đối phương, vậy mà bị đối phương cương
khí hộ thể ngạnh sinh sinh chặn lại, hắn vậy mà một bước cũng không lùi, ngạnh sinh sinh chặn lại của Triệu Vô Cực một chưởng.
Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại, đối phương cương khí hộ thể thật mạnh.
Không giống Triệu Vô Cực là sử dụng thiên tài địa bảo ngưng tụ ra cương khí vững chắc, đối phương chính là nghiên cứu phát minh bí pháp sử dụng cương khí, để cho cương khí hộ thân của hắn càng thêm giày nặng cứng rắn.
Triệu Vô Cực một chưởng vỗ lên chỉ làm cho cương khí hộ thể của đối phương mờ đi một chút, sau đó lập tức bị Kiến Đức đại sư bổ sung nội lực hồi phục lại như trước đây, không hề có một chút vết tích, giống như là Triệu Vô Cực chưa hề đánh ra một chưởng lúc nãy vậy.
Thật cứng!
Triệu Vô Cực không nhịn được liền khen ngợi.
Cương khí hộ thể của hắn có thể cùng cảnh giới rất cứng, nhưng nếu so với Kiến Đức đại sư sử dụng bí pháp chồng lên hai lớp cương khí thì còn kém quá nhiều hai bên không thể nào so sánh.
Giống như là một cái người đang vừa học sử dụng kiếm cùng một cái lâu năm kiếm khách so sánh, thực lực quá chênh lệch.
Âm hậu lúc này cũng lên tiếng:
“ cẩn thận, đối phương chiêu thức mạnh nhất chính là vừa rồi Đại lực kim cương chỉ, hắn có thể ngạnh kháng Đại cực luân chuyển chưởng của ta mà không hề có vấn đề gì, ta ngược lại cảm thấy hắn còn chưa ra hết lực.
Đối phương sát chiêu không quá mạnh mẽ nhưng sức bền sức kéo dài lại vô cùng mạnh mẽ, nếu các ngươi đánh với hắn càng lâu, các ngươi sẽ càng tuyệt vọng phát hiện mình nội lực không đủ để cùng đối phương tiêu hao.
Bởi vậy nhất định phải tốc chiến tốc thắng!”
Triệu Vô Cực nhíu mày, lại là dạng này sao?
Hắn nội lực khôi phục cũng rất là nhanh, nhưng đối phương là đỉnh phong viên mãn lâu năm cường giả, tốc độ khôi phục so với hắn phải càng nhanh, bởi vậy ba người vây công đối phương mới có cơ hội mài chết hắn.
Đổi lại là Triệu Vô Cực, hắn tự tin nếu mình là đỉnh phong viên mãn cũng có thể làm được nội lực thâm hậu như Kiến Đức, ngược lại so với đối phương càng lợi hại.
Nhưng đó là chuyện sau này, trước mắt Triệu Vô Cực vẫn là phải tập trung sức lực vào cuộc chiến này đã.
Kiến Đức đại sư mạnh mẽ đánh tan bọn hắn đợt đầu tiên tập kích, sắc mặt hết sức âm trầm nhìn lấy ba người.
Không ngờ hai mươi năm trước hắn vốn chỉ bị Nhất cái Hồng Thiên Tửu cùng sư phụ của Hiền Tụ Nghĩa vây công mà thôi, bây giờ liền đã biến thành bị ba người vây công.
Tất cả đều tại tên tiểu tử ranh ma Triệu Vô Cực kia.
Ánh mắt hắn chuyển tới trên người Triệu Vô Cực, âm thầm hừ lạnh trong lòng.
Thua thì hắn nhất định phải thua nhung chờ cơ hội nhất định phải giáo huấn tên tiểu tử này một phen, không thể để hắn đắc ý được.
Nghĩ tới đây, Kiến Đức đại sư lập tức mạnh mẽ vận công, trên tay hắn cương khí màu vàng bỗng nhiên sáng lên, hướng về Triệu Vô Cực lập tức một chỉ:
“ Ngũ chuyển chỉ!”
Một đạo màu vàng lóe lên, như là một cái phi châm nhanh như chớp phá không mà ra, từ đầu ngón tay của Kiến Đức đại sư thẳng tắp hướng Triệu Vô Cực đang ở giữa ba mét không trung bắn ra.
Đạo chỉ kình này tốc độ cực nhanh, lực xuyên thấu vô cùng mạnh mẽ.
Tuy khí thế không so được với đại lực kim cang chỉ nhưng tốc độ rất nhanh, thích hợp dùng để ám sát.
Triệu Vô Cực ánh mắt vô cùng tốt, vừa thấy đối phương tung một chỉ này, cả người hắn lông tơ lập tức dựng lên.
Một cảm giác nguy hiểm tràn ngập não hải, Triệu Vô Cực vội vàng tập trung tinh thần cao độ nhìn rõ cái này một chỉ, sau đó nhanh như chớp ở giữa không trung chính là một cái ngửa người về phía sau, tránh mé một đạo chỉ kình này.
Chỉ kình như là phi châm lóe lên một cái liền qua, ở trên mặt của hắn lướt qua lúc khiến hắn cảm giác ran rát khó nhịn.
Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm đổ mồ hôi, quả thật là lợi hại chỉ pháp!