Nhưng Âm hậu vừa ra ám chiêu, Triệu Vô Cực đã nhanh như chớp xuất hiện ở gần đó, sau lưng hắn vì tốc độ quá nhanh còn kéo ra đạo đạo bóng mờ.
Hiền Tụ Nghĩa ánh mắt có chút kinh hãi, vội vàng sử xuất ra kiếm chiêu chặn đứng thế công của hắn:
“ Thanh phong kiếm pháp - kiếm khí tung hoành!”
Triệu Vô Cực vừa định tránh né, nhưng hắn giống như là tốc độ không đủ, chỉ tránh ra được vị trí kiếm khí dày đặc nhất, cuối cùng vẫn là bị bốn đạo kiếm khí trảm lên trên người.
Ầm!
đạo kiếm khí đầu tiên tiếp xúc với cương khí hộ thể của hắn, đem cương khí hộ thể đánh cho vô cùng mỏng manh.
Đạo thứ hai kiếm khí, đem cương khí hộ thể đánh nát.
Đạo thứ ba kiếm khí, đem Triệu Vô Cực nổ ra một đóa huyết vụ.
Đạo thứ tư kiếm khí, Triệu Vô Cực không dám để nó đánh trúng bản thân mình, ở giữa không trung vặn mình mạnh nẽ né tránh.
Hắn rơi xuống đất một chân hạ thấp, nôn ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng xám.
Âm hậu thấy vậy liền hừ lạnh một tiếng, ngu ngốc.
Nãy giờ hai người cao tốc tấn công Hiền Tụ Nghĩa, Triệu Vô Cực có thể là liên tục sử dụng thân pháp tốc độ cao khiến cho thể lực không theo kịp, vừa nãy một chiêu kiếm khí hắn cũng không tránh nổi, cuối cùng bị Hiền Tụ Nghĩa đánh trúng.
Nhưng Hiền Tụ Nghĩa phân tâm ra xử lí Triệu Vô Cực cũng cho Âm hậu cơ hội, nàng lập tức phát động của mình võ công.
Cực Nhạc Ma Công - cực nhạc bộ!
Cực Nhạc Ma Công - đại cực ma chưởng!
Âm hậu như là quỷ ảnh bỗng nhiên từ sau lưng Hiền Tụ Nghĩa xuất hiện, nàng tay phải một cái đại cực ma chưởng thành hình, sau đó phóng to, mạnh mẽ hướng Hiền Tụ Nghĩa lưng phương hướng vỗ tới.
Âm hậu trong nháy mắt bùng nổ tốc độ khiến Hiền Tụ Nghĩa không kịp đề phòng, hắn sau lưng lập tức bị đánh trúng một chưởng, hướng phía trước thẳng tắp lao tới, trong miệng còn không ngừng rỉ ra máu tươi.
Âm hậu ánh mắt sát ý lóe lên, nàng lúc này có thể nhân cơ hội này đánh giết chính phái ngọn cờ đầu đệ nhất môn phái Vấn Kiếm tông chưởng môn.
Nếu có thể làm được, tuy không nói là thống nhất giang hồ, nhưng đây chắc chắn là một sự đả kích vô cùng lớn với phía chính phái
Ngoài ra nó cũng sẽ đề cao thật nhiều danh khí của nàng, khẳng định vị thế của nàng trên giang hồ.
Dù sao vừa mới đột phá đỉnh phong viên mãn không lâu, Âm hậu liền có thể đánh giết thành danh đã lâu Hiền Tụ Nghĩa, vậy thì liền đầy đủ ý tứ chứng mình nàng là một cường giả chân chính.
Ngược lại trả thù, nàng Cực Nhạc Ma Tông bây giờ thôn phệ Hắc Nhật Tông, đúng là không sợ trả thù một chút nào.
Nghĩ đến đây, Âm hậu tựu không chút nào chần chờ, trên người nội lực điên cuồng vận chuyển, áo choàng cùng tóc cũng theo gió điên cuồng bày muá, khiến nàng trông vô cùng dữ tợn.
Nội lực ở hai tay tụ lại, khiến cho không khí xung quanh cũng như là bị vặn vẹo, nhìn không hề rõ một chút nào.
Nàng sát khí bắn ra bốn phía, khiến cho bầu không khí đột nhiên trở nên ngột ngạt tột cùng.
Triệu Vô Cực sắc mặt nghiêm túc đến cực hạn, nàng đây là muốn giết người?
Ánh mắt của hắn bỗng nhiên liếc về phía sau lưng Âm hậu, hắn bỗng nhiên nhìn thấy phía sau lưng nàng, vốn dấu trong áo choàng, chính là một thanh kiếm.
Thanh kiếm này, đối với Triệu Vô Cực khá quen thuộc, giống như hắn đã từng nhìn thấy ở đâu.
Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút liền nhớ ra được, đây không phải là Viên Nguyệt Kiếm sao? Chính là thanh kiếm Triệu Vô Cực tặng cho Tiếu Mị Mị để giúp nàng phục mệnh với sư phụ của nàng Âm hậu, sau đó cũng không hề thấy nàng cầm qua thanh kiếm này đi lại trên giang hồ.
Quả nhiên nó luôn ở bên người nàng a.
Âm hậu hôm nay mang theo thanh kiếm này đến đây, là muốn dùng là lá bài ẩn dấu sao?
Quả nhiên chuẩn bị đầy đủ kĩ càng a!
Lấy võ công của nàng cho dù bị thương cũng không phải là dạng người dễ trêu chọc, vậy mà nàng vẫn mang theo vũ khí đề phòng trường hợp bất trắc a!
Hiền Tụ Nghĩa bị một chưởng đánh thương, mãnh liệt xông về phía trước mười mấy mét xa mới dừng lại được, hắn miệng không nhịn được lại nôn ra một ngụm máu.
Nhưng phía sau không khí bỗng nhiên trầm xuống lạnh sâm sâm, sát khí ở sau lưng hắn như là ác quỷ nanh vuốt chạm vào trên cơ thể hắn, khóa chặt lấy hắn.
Không cần nói Hiền Tụ Nghĩa cũng biết, Âm hậu đang muốn tung đại chiêu.
Hắn quay người lại, cũng vội vàng vận chuyển nổi lực, điên cuồng rống to:
“ Âm hậu, ngươi điên rồi sao, muốn đánh một cái ngươi chết ta sống tràng diện sao?”
Âm hậu cười lạnh nói:
“ chết, là ngươi, mà không phải ta!”
Nói xong nàng nội lực tích tụ đã đến cực đỉnh, hai tay của nàng nâng lên hai cái to lớn gần gấp ba người của nàng Cực ma trường, sau đó mạnh mẽ đem hai cái Cực ma trường đập vào nhau.
Xẹt ~ xẹt~ xet!
Như là có tiếng điện xẹt không ngừng vang lên, Âm hậu Cực ma trường giống như là vị bị Âm hậu cưỡng ép hợp nhất mà đang va
chạm vào nhau kháng cự lẫn nhau.
Nhưng Âm hậu trên người nội lực đại phát, nàng hai tay ép mạnh một cái, khiến cho Cực ma trường lập tức bị hợp lại đến cùng một chỗ.
Hợp lại Cực ma trường, màu sắc trở nên càng thêm hồng, xung quanh thỉnh thoảng lại hiện ra từng dòng hắc khí, vô cùng quỷ dị, nhưng chỉ cần nhìn vào nó người ta liền có thể cảm giác được một cỗ nguy cơ sinh tử khiến tim đập nhanh.
Âm hậu cười nhìn Hiền Tụ Nghĩa nói:
“ Hiền Tụ Nghĩa, chiêu thức này chính là chiêu thức mạnh nhất của ta, cũng là chiêu thức mà ta lĩnh ngộ chưởng ý. Một khi đánh ra chưởng này, ngươi cũng đừng nghĩ trốn tránh, nó nhất định sẽ bám theo ngươi đến cùng trời cuối đất. Ngươi hoặc là bị đánh chết, hoặc là hủy diệt nó, mới có thể kết thúc được chiêu thức này. hi vọng ngươi sẽ không làm ta thất vọng!”
Hiền Tụ Nghĩa ánh mắt nghiêm nghị vô cùng, đã là chiêu thức mạnh nhất lại thêm lĩnh ngộ chưởng ý, vậy đơn giản chính là như hổ thêm cánh.
Giống như Tiếu Mị Mị cũng là tu luyện Cực Nhạc Ma Công, nhưng nàng lĩnh ngộ chưởng ý lại là của đại cực ma chưởng.
Lĩnh ngộ đại cực ma chưởng chưởng ý, Tiếu Mị Mị thi triển ra đại cực ma chưởng đã uy lực kinh khủng như vậy.
Triệu Vô Cực nhớ rõ, lần trước nàng làm ra vụ nổ, chính là hai mươi mét bán kính a
Cái này vụ nổ, đã có thể cùng đầu đạn tên lửa so sánh.
Mà Âm hậu chiêu này Triệu Vô Cực cũng không phải là không biết, chiêu thức tên chính là “tử vong chi lộ” ý nói chính là đối phương bị chiêu này đánh trúng, đã bước một chân lên con đường tử vong, xuống suối vàng.
Mà nó theo như Âm hậu nói, còn có tự động bám theo công năng, không khác gì chính là diêm bùa đòi mạng, cho dù có chạy đi đâu, cũng không thể thoát được.
Hiền Tụ Nghĩa ánh mắt lạnh lùng mắng to:
“ Âm hậu, cần phải làm đến mức này sao? Ngươi phát điên rồi đúng không? chúng ta đánh thật lực, cuối cùng không có ai được chỗ tốt hết, sẽ chỉ để cho tiểu nhân lợi dụng mà thôi!”
hắn nói tiểu nhân ở đây cũng không phải ý chỉ Triệu Vô Cực mà nói đám người ở phía dưới chân núi Hoa sơn kia.
Bọn hán có là người của giang hồ, nhưng cũng có là từ dị vực tới.
Bởi vậy mang tâm hoài bất chính là không thiếu người
Nếu như gặp phải ngũ tuyệt cường giả cấp độ bị trọng thương, bọn hắn thật có thể vì danh tiếng mà làm liều, cùng bọn hắn đánh lên.
Có thể giết được Âm hậu cùng Hiền Tụ Nghĩa hay không không biết, nhưng chắc chắn nổ ra chiến đấu sẽ càng khiến nhiều người chú ý, đến lúc đó xui xẻo cũng chính là bọn hắn hai người này mà thôi.
Hiền Tụ Nghĩa thái độ có chút cố kị không chắc chắn, nhưng hắn trên người cũng không ngừng vận công, không hề tỏ ra là muốn bó tay chịu chết một chút nào.
Hiền Tụ Nghĩa tức giận nói:
“ đã vậy thì ta cũng muốn cho ngươi biết, Vấn Kiếm tông của chúng ta bí kiếm, có bao nhiêu lợi hại!”
hắn tức giận mắng xong một câu, trên người khí tức nổ tung, nội lực như là núi lửa cuồn cuộn phun trào, áo quần cùng tóc đều bị nội lực thổi cho bay ngược mà lên, trên tay cầm kiếm của hắn hơi thu về phía hông lại đẩy về phía sau, giống như là làm một cái động tác thủ thế.
Nhưng Triệu Vô Cực có thể từ trên người đối phương cảm giác được một cỗ sắc bén đến tột cùng nhưng lại mạnh mẽ như là cuồng phong kiếm ý.
Giống như Hiền Tụ Nghĩa một kiếm tiếp theo, hướng Âm hậu ở trên cao đâm tới, muốn đem nàng cùng thiên đều đánh ra một cái lỗ hổng đồng dạng.
Triệu Vô Cực nhớ rõ bí kiếm đầu tiên của Vấn Kiếm tông chính là lục dực tinh, vô cùng sắc bén.
Kiếm thứ hai chính là tốc độ vô cùng nhanh chóng như thiểm điện, khiến đối thủ không thể ngăn cản được.
Mà kiếm thứ ba này, rốt cuộc là cái gì?”