Tiếu Mị Mị lời nói chính là một cái bậc thang, nếu như nàng muốn xuống, vậy thì nhân lúc này có thể buông xuống được, cũng không quá mất mặt.
Dù sao không muốn để cho đệ tử yêu thích nhất của mình trở thành gái góa chồng, cũng là một cái lí do không tệ.
Triệu Vô Cực nhanh chóng bắt được nàng trên khuôn mặt biểu hiện.
Hắn trong lòng nhanh chóng suy tư.
Mục đích của Triệu Vô Cực đến Hoa Sơn luận võ là gì? Chính là đạt được võ lâm chí tôn chi vị.
Đối với Triệu Vô Cực mà nói, hắn tôn sùng võ lực cùng trí tuệ song hành.
Chuyện gì có thể dùng trí tuệ giải quyết mà không quá rắc rối, vậy thì không cần động võ.
Chuyện gì phải dùng đến võ lực giải quyết, vậy thì không thể nương tay lòng dạ đàn bà.
Bởi vậy hắn lúc này đang suy ngẫm, nếu dùng trí tuệ giải quyết cuộc chiến, đạt được chiến thắng này, vậy hắn có hài lòng hay không?
Triệu Vô Cực vấn tâm, hắn muốn biết, bản thân thật sự có hài lòng hay không?
Việc này lúc đầu vốn là chỉ có thể dùng võ lực giải quyết mâu thuẫn giữa hai người, nhưng lúc này hắn nhìn thấy một cái chuyển cơ, có thể không tốn sức chiến thắng, hắn có nên tận dụng hay không.
Cùng đối phương một kích liều mạng một trận chiến đúng là sảng khoái, nhưng chỉ cần ra tay sinh tử vậy thì không do hắn quyết mà phải xem ai càng liều mạng hơn thôi.
Nếu hắn thành công chiến thắng, Âm hậu chết đi, sợ rằng Tiếu Mị Mị cũng sẽ vô cùng thương tâm, tình cảm của hai người cũng sẽ theo đó rạn nứt.
Nói không chừng nàng còn có thể trở lại Cực Nhạc Ma Tông, gánh lên cái này chưởng môn chi vị cùng hắn đoạn tuyệt quan hệ.
Nói như thế nào đi nữa, cái này quyết định tuy là sảng khoái nhưng không có lời.
Hắn có thể dùng trí để thắng, cũng có thể khiến hắn vui vẻ, cớ sao không làm?
Triệu Vô Cực bỗng nhiên mở miệng nói:
“ Âm hậu, chúng ta cũng xem như là nửa cái người một nhà, đánh nhau sống chết cũng không có lợi gì cho mọi người.
Ta yêu thích Mị nhi, không muốn nàng chịu khổ.
Ngươi hẳn cũng rất yêu thích Mị nhi đúng không?
Nhưng ta nhất định sẽ không chịu thua, đơn giản là vì không phải chí có mình ngươi có tất sát kĩ, ta cũng có.
Hơn nữa, trên người ta còn có bảo vật hộ thân, cho dù ngươi mang ra Viên Nguyệt Kiếm chém ta, cũng không thể chém xuyên qua được cái này bảo vật!”
Triệu Vô Cực nói đến đây dừng một chút, để cho Âm hậu tiêu hóa lời nói của hắn.
Thái độ của hắn vô cùng rõ ràng, hắn sẽ không chịu thua, nếu Âm hậu lên, cả hai sẽ không ai được lợi.
Hơn nữa hắn chính là có bảo vật hộ thể, không hề sợ Âm hậu tấn công, cho dù nàng có thắng cũng là thắng thảm, Triệu Vô Cực cũng khó mà chết, nếu thua vậy thì dùng tính mạng tới bồi.
Dù cho như thế nào, nàng cũng không có lợi.
Âm hậu nghe thấy Triệu Vô Cực vạch trần nàng mang theo Viên Nguyệt Kiếm phòng thân trong lòng cũng có chút giật mình, nhưng là nàng không hề lo ngại.
Đạt đến cảnh giới của nàng, cho dù hắn biết hay mọi người biết, vậy thì thế nào, ai có thể đoạt được Viên Nguyệt Kiếm trên tay nàng.
Nhưng cái làm nàng đau đầu chính là không biết Triệu Vô Cực có cái gì bảo mệnh đồ vật, nàng có chắc thắng không.
Nàng dựa vào duy nhất hiện tại, chính là nội công so với Triệu Vô Cực càng cường đại cùng kinh nghiệm chiến đấu phong phú mà thôi.
Nhìn thái độ tự tin của Triệu Vô Cực cùng cách hắn hành sự ở trên giang hồ kéo không ít cừu hận, sợ rằng cũng không ít người muốn mạng hắn.
Nhưng hắn vẫn còn sống khỏe mạnh trưởng thành đi được tới đây, nói hắn thật không có cái gì bảo mệnh thủ đoạn thật khó mà tin tưởng được.
Âm hậu trong nhất thời có chút thoái ý, nàng cảm giác liều mạng không quá có lợi.
Nhưng để nàng để xuống xưng bá giang hồ chí tôn chi vị cơ hội, nàng mới thật sự không cam lòng.
Triệu Vô Cực nhân cơ hội liền nói:
“ Âm hậu, ngươi tương lai xây dựng tông môn hùng mạnh mới là mục đích chính, một cái võ lâm chí tôn chi vị cũng không thể để hai người đệ tử của ngươi có thể thuận lợi đột phá đến đỉnh phong cảnh, nhưng nếu đồng ý dừng tay ở đây, ta có thể cho ngươi lợi ích đủ để giúp đệ tử của ngươi tu luyện tiến nhanh, dễ dàng đột phá thành công!”
Nói xong hắn lấy ra một bình tụ khí đan ném về phía Âm hậu.
Âm hậu thuận tay bắt lấy, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Triệu Vô Cực.
Nhưng nàng cũng không chậm chạp quá lâu, Triệu Vô Cực không giống loại người cần dùng loại này bình thuốc hạ độc thủ hoạn thấp hèn này.
Nàng mở ra nắp bình, bên trong bay lên một loại mùi thơm ngát, mùi thơm thuận mũi bay vào phổi, khiến nàng một trận thành thanh khí sảng sảng khoái vô cùng
Âm hậu sắc mặt kinh hỉ nhìn về phía bên trong bình, vội vàng dốc miệng bình đổ ra một hạt đan dược.
Đan dược màu trắng óng oánh thanh khiết, mùi thơm ngào ngạt, vừa ngửi thôi cũng đã cho người ta cảm giác sung sướng thư giãn, nếu như có thể ăn vào tu luyện, vậy thì không còn gì bằng.
Nàng đánh giá một phen, ánh mắt hiện lên vẻ kinh dị, là cực phẩm tụ khí
đan.
Trên giang hồ bây giờ, chủ lưu đều là hạ phẩm tụ khí đan.
Mọi người nhị lưu môn phái cùng võ giả tản mạn trên giang hồ, các gia tộc không có căn cơ quá sâu đại đa số đều đang sử dụng loại đan dược này làm chủ lưu
Các môn phái lớn một chút, cũng chỉ có thể chạm tay tới trung phẩm tụ khí đan, nhưng số lượng cũng ít vô cùng.
Đỉnh cấp môn phái như của nàng cùng Huyền Không Tự, Vấn Kiếm tông mấy cái này mới có cơ hội tiếp xúc với thượng phẩm tụ khí đan.
Nhưng số lượng, cũng là rất thưa thớt.
Mỗi viên đều trân quý vô cùng, mà đám luyện đan sư của từng môn phái, đều mũi cao hơn đầu, rất khó phục vụ.
Vậy mà Triệu Vô Cực ở trước mặt nàng xuất ra liền là cực phẩm tụ khí đan. Hơn nữa vừa ra tay chính là một bình.
Cho dù là nàng cũng chưa bao giờ được tiếp xúc với loại này cực phẩm tụ khí đan, chứ đừng nói là trong tay cầm hẳn một bình, bên trong lại có mười viên.
Đệ tử của nàng hai người đều chưa đột phá tới đỉnh phong kì, nếu so với Tiếu Mị Mị quả thật thiên phú nát bét cực kì, nhưng cũng không thể trách bọn hắn được.
Dù sao Tiếu Mị Mị thiên tư tốt, lại có của nàng cơ duyên, không muốn tiến nhanh đều không được a.
Nếu có cái này đan dược, bọn hắn có thể nhanh chóng tu luyện tiến cảnh, đến sau đó môn phái của nàng cũng xem như là đứng vững gót chân không sợ bị Hắc Nhật Tông phản phệ nữa.
Hai cái đỉnh tiên tà phái hợp nhất, tương lai giang hồ đại thế, chỉ sợ nằm trong tay bọn hắn a.
Nghĩ tới đây, Âm hậu cảm giác, mình lúc này có thể nhân nhượng để đổi lấy lợi ích.
Vừa an toàn vừa được lợi, so với cái kia võ lâm chí tôn hư danh tốt hơn nhiều.
Nàng bắt đầu mặc cả:
“ nể mặt Mị nhi,ta cũng không muốn nàng sớm thành quả phụ chúng ta chiến đấu cũng có thể dừng lại ở đây.
Nhưng muốn chỉ dùng một bình đan dược này liền muốn có thể ngồi lên được võ lâm chí tôn chi vị, đúng là có chút thiếu.
Ngươi cũng biết a, ta còn hai người đệ tử, một bình này làm sao đủ phân cho hai người.
Mười bình, ta sẽ cho ngươi cái này vị trí, thế nào?”
Triệu Vô Cực nhíu mày, một bình như vậy chứa mười viên, mười bình là một trăm viên.
Hắn không thiếu số này, nhưng phải biết, vật lấy hiếm vi quý.
Nếu để cho Âm hậu biết hắn có nhiều đan dược như vậy, chỉ sợ nàng sẽ không thỏa mãn tâm lí.
Lòng tham của con người là không có giới hạn, không nên xem thường điều này.
Lúc này nàng có thể động lòng, bắt đầu cò kè trả giá.
Nhưng một lát sau nếu nàng phật lòng, thậm chí có thể cùng Triệu Vô Cực liều mạng, giết chết hắn sau mới lấy đi đan dược.
Bởi vậy không thể để cho nàng biết được hắn trong túi rốt cuộc có bao nhiêu phong phú, như vậy mới dễ làm.
Triệu Vô Cực lắc đầu nói:
“ ngươi phải biết được cực phẩm đan dược có bao nhiêu trân quý a.
Độ trân quý của nó ta không cần nói trong lòng ngươi hẳn cũng có một cái đại khái khái niệm.
Chỉ sợ ngươi ở cảnh giới này cũng chưa gặp qua nhiều như vậy cực phẩm đan dược a.
Hai bình, mỗi người đệ tử của ngươi một bình, đã đầy đủ!”
Âm hậu lắc đầu nói:
“ không được, một bình chỉ có mười viên, tu luyện được bao nhiêu này, cho dù là mỗi người một bình, chỉ sợ cũng chưa đủ cho hai người cùng tu luyện tới đỉnh phong cảnh.
Chín bình!”
Triệu Vô Cực lại lắc đầu mặc cả:
“chín bình không phải là đột phá đỉnh phong cảnh mà còn có thể để cho bọn hắn đột phá tới đỉnh phong trung kì thậm chí hậu kì. Ngươi không phải xem ta là nhà giàu ngốc lắm tiền a, ta lấy đâu ra nhiều như vậy đan dược? Ba bình!”
Âm hậu sắc mặt chậm một chút, nàng có chút không kiên nhẫn, bắt đầu hừ lạnh một tiếng!