Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Đến Biện Kinh thành Cụ gia


trước sau

Triệu Vô Cực lời nói tuy không khiến bọn hắn tin tưởng, nhưng đã khiến tất cả mọi người bán tín bán nghi trong lòng nổi lên một cỗ dục vọng tìm kiếm sự thật ý tứ.

Thế là nơi ở của năm vị ngũ tuyệt lần lượt bị người bái phỏng lên.

Cho dù là tà phái Âm hậu cũng không ngoại lệ, đương nhiên bái phỏng nàng cũng là người của tà phái mà thôi.

Thế là sự thật giống như một cái yêu kiều tiểu thư bị hạ xuống màn che, ở trước mặt mọi người lộ ra. 

Giang hồ cũng vì thế mà trở nên chấn động như là gặp sóng thần đồng dạng.

Khi mọi người nghe được tin tức sự thật về việc này, người người đều ở kinh ngạc không dám tin, đều nghĩ là mình đang nghe nhầm.

Triệu Vô Cực vậy mà thực sự đánh bại Hồng Thiên Tửu!

Hắn thay thế vị trí của Hồng Thiên Tửu tham gia Hoa Sơn luận võ ngũ tuyệt chi chiến!

Triệu Vô Cực đột phá tới đỉnh phong trung kì cảnh giới!

Ma Tiêu Quỷ Kiến Sầu tiếp tục là một cái đáng thương ngũ tuyệt, đầu tiên bị vây công, bị ép phải nhận thua xuống núi.

Ba người vây công Kiến Đức đại sư, Kiến Đức đại sư cuối cùng không chịu nổi, cũng bị thua!

Hiền Tụ Nghĩa bị Triệu Vô Cực cùng Âm hậu liên thủ đánh bại, trận chiến chung kết liền là trận chiến của hai người.

Triệu Vô Cực dùng thực lực đỉnh phong trung kì đảnh vào chung kết, cùng Âm hậu quyết một trận chiến cuối cùng!

Triệu Vô Cực chiến thắng, đoạt được võ lâm chí tôn bảo tọa!

Mà hắn, năm nay mới hơn năm tuổi, cảnh giới mới chỉ là đỉnh phong trung kì!

Cái này tin tức, quá kinh bạo, quá đáng sợ, khiến người ta không rét tự run.

Từ xưa đến nay, chưa hề có ai đạt được vị trí ngũ tuyệt mà ở dưới đỉnh phong hậu kì

Càng đừng nói ngồi lên được võ lâm chí tôn chi vị.

Vậy mà Triệu Vô Cực đánh vỡ tất cả ghi chép, hắn làm được.

Không những dùng thực đỉnh phong trung kì đánh bại Hồng Thiên Tửu, hắn còn dấnh vào chung kết, lại đánh bại Âm hậu để ngồi lên võ lâm chí tôn vị trí.

Tin tức này quá khó tin, quá kinh bạo, khiến mọi người đều cảm giác không giống là thật, khiến bọn hắn phải nghi ngờ mình nghe thấy có đúng là sự thật hay không.

Nhưng sau đó, Thiên Cơ Các cũng ném ra tin tức, kì này Hoa Sơn luận võ, thực sự người chiến thắng cuối cùng chính là Triệu Vô Cực.

Ba trăm năm, đã ba trăm năm không hề có người chiến thắng ngũ tuyệt chi chiến, Hoa Sơn luận võ chí tôn chi vị đã bị bỏ trống ba trăm năm, cuối cùng cũng có người cắt đứt cái này dài dòng lịch sử.

Triệu Vô Cực, đường đường chính chính bước lên cái này võ lâm chí cao vô thượng bảo tọa, khiến cho cả giang hồ phải vì hắn mà kinh ngạc, vì hắn mà lo lắng.

Lấy Triệu Vô Cực cách hành sự từ trước tới nay, luôn thể hiện hắn không chính không tà, hành động cực kì nhanh chóng quyết đoán, thủ đoạn tàn nhẫn.

Hắn có vẻ sát gần vào với tà phái hơn, nữ nhân của hắn cũng là người của tà phái.

Bởi vậy chính phái đám người bắt đầu sợ hãi, sợ hãi Triệu Vô Cực dùng võ lâm chí tôn danh hiệu của mình hiệu triệu anh hùng trong thiên hạ, đưa mọi người cuốn vào tà phái trận doanh, hoặc là ủng hộ tà phái, để tả phái phi tốc phát triển.

Rất nhiều người đối với việc này giữ thái độ im lắng quan sát tình huống biến đổi, không hề manh động.

Nhưng rất nhiều người cũng cho rằng Triệu Vô Cực không đủ tài đức ngồi lên cái này chí cao bảo tọa, hắn cảnh giới quá thấp, nhân phẩm cũng không đủ.

Bọn hắn muốn hướng Triệu Vô Cực khởi xướng khiêu chiến, nếu chiến thắng, bọn hắn chính là giang hồ đệ nhất, chí tôn võ lâm 

Nhưng bọn hắn cũng không nghĩ xem, Triệu Vô Cực là đường đường chính chính đánh lên Hoa Sơn luận võ, cùng bốn vị ngũ tuyệt cấp cao thủ giao chiến mới đạt được sự khẳng định của bọn hắn.

Nếu đám người này cướp đi vị trí này, có ai sẽ phục?

Nói không chừng lúc nào gặp phải đám người này, lập tức sẽ bị bọn hắn dạy cho cách làm người a!

...

Triệu Vô Cực không biết những thứ này, lúc giang hồ đang đồn đãi về hắn cực kì hỏa bạo, khiến cho tên tuổi của hắn ở trên giang hồ nhanh chóng nóng lên thì hắn đã tới Biện kinh thành.

Biện Kinh thành là một cái trung tâm mậu dịch thành thị. Hàng ngày số lượng người qua lại buôn bán ở hai tòa thành trì này so với Thiên Vân Thành còn phải gấp hai gấp ba lần.

ở đây là một mảnh đất màu mỡ cho các thương nhân các đại gia tộc, để bọn hắn tha hồ kinh doanh buôn bán trao đổi các loại hàng hóa.

ở đây tràn ngập cơ hội cùng nguy hiểm. nếu may mắn, một đêm chợt giàu cũng không có gì là lạ.

Nếu xui xẻo, táng gia bại sản trong chốc lát,cũng không thể trách được ai, chỉ có thể trách ngươi quá ngu.

Kĩ viện cùng sòng bạc ở Biện Kinh thành so với Thiên Vân Thành còn phải nhiều gấp đôi, chất lượng cũng tốt hơn rất nhiều, dòng người ra vào tấp nập.

Biện Kinh thành có ba đại thế gia cùng hai môn phái lớn nhất.

Một trong ba đại thế gia chính là Lưu gia, còn Cụ gia chỉ được xếp vào loại nhị lưu gia tộc mà thôi, bọn hắn còn phải sống dựa vào Lưu gia, xem sắc mặt của Lưu gia mà hành sự.

Triệu Vô Cực vừa vào thành liền rất dễ dàng tìm hiểu được tin tức cùng vị trí của hai gia tộc này, cùng tình báo của bọn hắn.

Đơn giản hai cái gia tộc này trước nay đều khonog hề che giấu thực lực của mình, bọn hắn muốn người ngoài biết mình có bao nhiêu mạnh mẽ để đối phương không dám đi đắc tội với bọn hắn.

Nhưng càng dễ đạt được thông tin Triệu Vô Cực càng thể hiện không tin tưởng.

Lưu gia có thể thật sự bành trướng muốn thể hiện thực lực của mình, nhưng bọn hắn cũng không ngốc đến nỗi đưa toàn bộ nội tình của mình bày ra trước mặt thiên hạ.

Bởi vậy chắc chắn đối phương còn ẩn dấu không ít bí mật.

Có thể
là một vị lâu năm không ra ngoài lão tổ chẳng hạn.

Nhưng cái này cũng không quá quan trọng.

Triệu Vô Cực đã từ ngũ tuyệt cuộc chiến chiến thắng trở về, bây giờ hắn không hề ngần ngại Lưu gia hay bất kì một đại thế gia nào ở đây.

Hắn cũng từng điều tra qua, Biện Kinh thành không hề có tu tiên gia tộc, bởi vậy không cần quá lo lắng về vấn đề này.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị thẳng hướng Cụ gia mà tới, trái hồng đương nhiên phải chọn trái mềm trước bóp, Triệu Vô Cực đương nhiên hiểu đạo lí này.

Đi tới trước cửa một tòa đại viện, hắn nhìn thấy hoành phi ghi chữ Cụ gia, Triệu Vô Cực lập tức mỉm cười nói:

“ Mị nhi, ngươi không cần ra tay, để cho ta là đủ rồi!”

Tiếu Mị Mị cũng không nghĩ Triệu Vô Cực sẽ ở chỗ này gặp được cái gì quá lớn cản trở liền gật đầu đồng ý.

Cụ gia gia chủ cùng lão tổ đều bị Triệu Vô Cực giết, đối phương ở Biện Kinh thành cũng chỉ là một cái nhị lưu gia tộc mà thôi.

Hai người kia vừa chết bọn hắn liền như rắn mất đầu sợ bóng sợ gió, lại còn gặp phải các gia tộc môn phái khác chèn ép, có vẻ rất tiêu điều.

Trước cửa chỉ có hai người canh gác, Triệu Vô Cực vừa tới bọn hắn liền nhận ra dị dạng, lập tức quát lớn:

“ Tiểu tử, đây là địa bàn tư nhân của Cụ gia, không được tùy ý xâm phạm. Xâm phạm giả, chết!” 

Hắn vừa nói xong, bên hông kiếm liền bị rút ra, thái độ hung thần ác sát nhìn lấy Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực khóe miệng kéo lên tà tiếu, không hề để đối phương lời cảnh báo vào trong tai, thẳng tắp đi tới.

Tên hộ vệ này thấy Triệu Vô Cực như vậy không hiểu đạo lí lại dám tiếp tục đi tới, nhìn thái độ chính là muốn vào trong xâm phạm Cụ gia, lập tức không trì hoãn nữa quát lên:

“ cùng lên, chặt chết hắn!”

Tên kia đồng bạn cũng lập tức nhanh nhẹn cùng hắn lao lên, hai người một trái một phải nhanh như chớp bao vây lấy Triệu Vô Cực, từ hai bên tạo thành thế gọng kìm xông vào.

Triệu Vô Cực không thèm để ý một chút nào, hai người này hắn từng cái đều kiểm tra qua, chỉ là phàm nhân có luyện chút võ công sơ sài tam lưu cảnh giới.

Đối với Triệu Vô Cực bây giờ, tam lưu cùng một cái hài tử cũng không có mấy khác biệt.

Kiếm của đối phương đâm lên người hắn chỉ sợ cũng không phá nổi làn da của hắn chứ đừng nói đả thương đến hắn.

Nhưng Triệu Vô Cực không muốn áo bị rách lại phải thay áo, hai người kiếm vừa đâm tới, trên tay hắn Ẩm huyết thủ sáo xuất hiện, lập tức như là bắt con muỗi hướng hai người kiếm bắt lấy.

Hai tên này hộ vệ chỉ cảm thấy kiếm trên tay bỗng nhiên cứng lại, như lại bị một cái kìm sắt kẹp lấy không thể di chuyển.

Cho dù bọn hắn có cố gắng dãy dụa thế nào cũng không thể kéo ra được.

Triệu Vô Cực cười lạnh, hai tay phát lực một cái.

Răng rắc!

Hai thanh kiếm giống như là một cái mềm mại củi mục bị hắn một cái phát lực bóp nát.

Triệu Vô Cực cầm lên vụn kiếm, thả xuống.

Vụn kiếm từng mảnh từng mảnh rơi xuống mặt đất phát ra tiếng leng kenh leng keng!

hai tên hộ vệ sắc mặt tái nhợt nhìn lấy cảnh này, bọn hắn có chút không dám tin.

Vậy mà dùng tay liền có thể bóp nát tinh thiết chế tạo trường kiếm, cái này cần cỡ nào thực lực cùng lực lượng a.

Cái này đã hoàn toàn không phải bọn hắn có thể đối phó.

Mà tên thiếu niên này đến đây, hiển nhiên chính là đến gây sự, muốn gây bất lợi cho Cụ gia.

Hắn lúc này lập tức tinh thần tỉnh táo muốn cảnh báo cho mọi người để mọi người cùng ra vây công đối phương.

Hắn hét lớn:

“ có...”

“ kẻ gây rối” ba chữ còn chưa kịp nói ra, hắn chỉ cảm thấy cổ bỗng nhiên bị bóp chặt lại, một cảm giác khó thở cùng đau đớn tràn ngập não hải của hắn.

Liếc mắt xuống, tên thiếu niên kia đang như cầm hai cổ hai con vịt hướng hai người bọn hắn cầm lấy, nâng lên khỏi mặt đất.

Răng rắc!

tiếng cổ bẻ gãy vang lên, hai tên hộ vệ cứ như vậy liền nghẹo đầu qua một bên, trợn trắng mắt chết đi.

Triệu Vô Cực hướng Cụ nha bên trong nhìn lại cười lạnh:

“ Cụ gia, ngày các ngươi phải trả giá tới rồi!”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện