Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Vui mừng


trước sau

Đại chiến nổ ra, Lưu gia đại sảnh có thể nói là hỗn loạn tưng bừng.

Người có thực lực thì muốn tranh đoạt đan dược cùng bí kíp võ công, người không có thực lực thì tranh thủ ở trên xác chết tìm chỗ tốt.

Đừng nhìn đám người nằm trên đất liền vô dụng, bọn hắn trên người hoặc nhiều hoặc ít đều mang lên ngân lượng, chưa kể đến trưởng lão cùng gia chủ cấp bậc, mang đều là ngân phiếu.

Một tờ ngân phiếu có thể mấy trăm mấy ngàn lượng, đỉnh được bọn hắn ở đây mò thi nửa ngày.

Chưa kể tới, Lưu gia nhà kho cũng chưa có người để ý đến, bởi vì bọn hắn còn bận tranh giành công pháp, nên đây chính là cơ hội cho rất nhiều người.

Người tài cao gan lớn uống miếng canh to, ăn thịt, người kém tài thì ở bốn phía loạn chuyển, chọn lấy mục tiêu cho mình.

Bất kể là mò thi, lục nhà kho, lục phòng,... Lưu gia nhanh chóng bị bọn hắn đào sâu ba thước đất lấy đi không còn một mảnh vật giá trị.

Chỉ một thời gian ngắn sau, Lưu gia không khác gì vừa bị nạn châu chấu đảo qua, không còn bất kì cái gì đai gia tộc phong thái, một mảnh tiêu điều.

Tuy vậy, đan dược của Lưu gia lão tổ lưu lại đều bị chia đi, nhưng công pháp tranh chấp vẫn chưa có một cái hồi kết.

Ít nhất là trong vòng một tuần cũng sẽ không có hồi kết.

Mà lúc này Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đã thuê một cái tiểu viện ở lại, bên trong tiểu viện cũng có mấy cái nha hoàn, bọn hắn hoàn toàn không cần động chân động tay làm việc.

Triệu Vô Cực ngồi trên ghế, đối diện chính là Tiếu Mị Mị.

Hắn đối với Tiểu Hoàng cười nói:

“ Tiểu Hoàng, ta lúc trước đã dặn ngươi, ngươi lần này không được tự ý ăn loạn đồ vật, tất cả đều phải đưa về cho ta kiểm tra, hẳn là ngươi sẽ không làm ta thất vọng a!”

Tiểu Hoàng lập tức gật đầu, nó tuy tham ăn, nhưng Triệu Vô Cực dặn dò việc, nó sẽ không làm lỡ.

Triệu Vô Cực hài lòng nói:

“ được rồi, vậy thì ngoài kim tệ ngân phiếu châu báu các loại đồ vật, còn lại đều mang ra đây đi!”

Tiểu Hoàng nhanh chóng từ trong túi không gian ở trước bụng mình đào một hồi, lập tức không ít thứ bị nó bày ra.

Nào là đao kiếm thương kích các loại binh khí, các loại hình thù kì quái đồ vật, các loại đan dược, dược liệu, vải vóc... chủng loại vừa nhiều vừa đa dạng, không thiếu thứ gì.

Triệu Vô Cực chú ý chỉ là dược liệu một mảng này.

Hắn muốn xem xem, hai cái gia tộc tích súc có thể đưa tới đồ vật hắn cần tìm không.

Hai cái gia tộc cần nuôi dưỡng con em trẻ tuổi của gia tộc mình, đương nhiên bên trong dược liệu đan dược số lượng sẽ không ít.

Nhưng Triệu Vô Cực chướng mắt đám này đan dược, cũng không có cái nào so với hắn càng cao cấp, bởi vậy hăn đều để qua một bên.

Ngược lại mấy cái dược liệu đều cực lớn đưa tới hứng thú của hắn.

Tuy đám này dược liệu niên đại có chút nhỏ, đa số đều chưa tới một ngàn năm dược liệu, nhưng cũng không ít thứ có trên một ngàn năm dược hiệu.

Đáng tiếc không phải là thứ Triệu Vô Cực cần tìm.

Triệu Vô Cực tay mở ra một cái lại kế tiếp một cái hộp đựng đan dược, trong lòng từ chờ mong cũng càng ngày càng biến thất vọng buồn bã.

Bỗng nhiên, mở ra một cái tiếp theo hộp đựng dược liệu, Triệu Vô Cực ánh mắt lập tức sáng lên.

Bên trong nằm đấy chính là một loại đầu nhỏ bụng to, bên trên mọc ra như là lân vảy màu hồng vỏ quả.

Không nghi ngờ gì, thứ này chính là hồng bì lân quả mà hắn đang tìm kiếm.

Mà dược niên vừa vặn một ngàn năm trở lên, Tiếu Mị Mị có thể dùng được.

Triệu Vô Cực vui vẻ đưa nó đến trước mặt Tiếu Mị Mị cười nói:

“ Mị nhi, cuối cùng cũng tìm thấy thứ này. Hai cái gia tộc này tích súc, quả nhiên thâm hậu a!”

Tiếu Mị Mị nhìn trên tay Triệu Vô Cực hồng bì lân quả, ánh mắt lập tức sáng lên.

Nàng ngũ tạng, cường hóa gần như đã đủ rồi. Chỉ còn thiếu tỳ thuộc thổ, muốn cường hóa lên cần phải có sự trợ giúp của hồng bì lân quả nữa thôi.

Lúc trước nàng dưỡng thận chính là dùng Cẩu bảo bổ âm đan, dưỡng gan chính là ngũ diệp hồng ban trà lấy từ Mẫn gia, dưỡng tim chính là thịt hỏa vĩ kê hầm hạt sen, dưỡng phổi chính là tam sắc cỏ bạc hà.

Bây giờ tất cả mọi thứ đã tìm đủ, chỉ cần bỏ chút thời gian tu luyện liền có thể đem bên trong cơ thể ngũ tạng đều dưỡng tốt.

Lúc trước chỉ có bốn thứ được dưỡng tốt khiến cho nàng nội tiết tuy mạnh mẽ ổn định nhưng vẫn chưa đủ cân bằng.

Nhưng bây giờ chỉ cần ngũ tạng đều được cường hóa, nàng sẽ từ trong ra ngoài trở nên càng khỏe mạnh, lúc tu luyện cũng sẽ càng thông thuận hơn.

Tuy nàng không phải luyện thể võ giả nhưng có thứ này dưỡng ngũ tạng, sẽ phản hồi ra bên ngoài khiến nàng càng thêm xinh đẹp khỏe mạnh, tu luyện cũng càng nhanh hơn.

Tiếu Mị Mị vô cùng hài lòng đón lấy hồng bì lân quả nói:

“ Vô Cực, cảm ơn ngươi!”

Triệu Vô Cực xấu xa cười nói:

“ chỉ cảm ơn suông thôi sao?”

Tiếu Mị Mị mặt đỏ lên, ở trên môi hắn nhẹ nhàng một cái chuồn chuồn lướt nước, xấu hổ nói:

“ bây giờ còn là ban ngày a!”

Triệu Vô Cực lườm nàng, còn biết xấu hổ? Trước đây câu dẫn ta, đâu có thấy ngươi xấu hổ như vậy? Tiếp tục giả vờ a!

Hắn lười để ý nàng, quay lại tiếp tục mở ra các loại hộp chứa dược liệu.

Nhưng vận khí giống như là dùng hết, Triệu Vô Cực
tìm một lúc lâu, cũng không thấy bất kì cái gì hắn đang cần dược liệu.

Ngược lại một ngàn năm dược vật, đúng là thu không ít.

Đáng tiếc chưa có chỗ dùng, đành phải cất kĩ.

Nhìn một cái hộp cuối cùng, Triệu Vô Cực trong ánh mắt hiện lên hi vọng.

Cái hộp đựng này nhìn có vẻ so với mấy cái hộp khác càng xa hoa, bên trên vẽ lên đồ án đánh dấu thế nhưng là của Biện Kinh đấu giá hội a!

Triệu Vô Cực lúc trước cũng tìm hiểu qua, Biện Kinh thành có một cái duy nhất cũng là tổng địa điểm đấu giá hội, tên là Biện Kinh đấu giá hội.

Hắn từng đi lướt qua nơi này, nhìn thấy bọn hắn biểu tượng.

Mà cái hộp này chính là của Biện Kinh đấu giá hội, bên trong chứa đựng chính là một loại dược vật mua được từ đối phương.

Đồ có thể đấu giá ở đấu giá hội, đương nhiên là trân quý, mỗi món muốn cầm tới đều phải bỏ ra không ít tiền, đa số gia tộc tìm được thứ mình ưng ý đều là lập tức có chỗ cần dùng mà không phải mua về để vào kho cất giữ.

Không biết bên trong là thứ gì a! Triệu Vô Cực trong lòng có chút chờ mong.

Hắn đưa tay cầm lấy hộp gấm màu đỏ, mở ra cái chốt sau đó nhấc lên nắp đựng.

Vừa mở ra, Triệu Vô Cực ánh mắt có chút khó tin, sau đó là mừng như điên.

Hắn không nhịn được, lập tức cười to:

“ ha ha ha ha ha ha!”

Tiếu Mị Mị góp đầu tới nghi ngờ hỏi:

“ Vô Cực, có gì vui vẻ vậy!”

Triệu Vô Cực đưa cho nàng nhìn xem bên trong hộp đồ vật, sau đó cười nói:

“ ngươi nhìn, đây chính là thứ ta đang tìm kiếm, có thể xúc tiến ta tu luyên tốc độ, huyết linh chi, dược hiệu vừa có ngàn năm!”

Tiếu Mị Mị ánh mắt sáng lên, thế mà lại là huyết linh chi.

Thứ này nói không trân quý là không thể nào, nhưng nói trân quý, nó cũng không phỉa là trân quý nhất.

Nhưng nếu không có cơ may gặp được, cũng đừng mong có được nó.

Chỉ cần có nó, Triệu Vô Cực có thể đại lượng thời gian rút ngắn quá trình tu luyện của mình, không cần tốn quá nhiều nội lực đi nâng lên cảnh giới luyện thể để cho đồng đều với cảnh giới nội công của mình.

Triệu Vô Cực bây giờ bị cản trở lớn nhất không phải là cảnh giới thấp, mà là hắn luyện thể quá trình.

Luyện thể luôn tốn đại lượng thời gian cùng công sức dược vật.

Nhất là những vị trí không thể tu luyện đến như là tủy sống của hắn.

Triệu Vô Cực chỉ có thể dựa vào dược vật đến bổ sung, thay thế cho việc dùng nội lực ôn dưỡng mà thôi.

Mà có cái này huyết linh chi, có thể giàm được của hắn đại lượng thời gian tu luyện.

Tiếu Mị Mị trên mặt cũng là hiện lên vui vẻ, nàng vui mừng nói:

“ Vô Cực, có thứ này ngươi có thể tăng tốc tu luyện rồi a! chúc mừng ngươi!”

Triệu Vô Cực gật đầu:

“ đúng vậy, thật may mắn! Nhưng ngươi biết ta vui mừng nhất là cái gì không?”

Tiếu Mị Mị lắc đầu nghi hoặc nhìn hắn, Triệu Vô Cực từ lúc nào còn biết nói chuyện nửa chừng chọc người ta tò mò a!

Triệu Vô Cực cười ha ha nói:

“ huyết linh chi bình thường mọc thành bụi, một chỗ như thế sẽ có hai đếm năm cây không đồng đều.

Mà ta cần dùng tất cả là ba cây mới có thể đầy đủ cho ta kéo lên tốc độ luyện tủy.

Mà đồ vật này là của Biện Kinh thương hội bán ra, nói không chừng ở chỗ bọn hắn còn có hàng thừa, hoặc là đã bị gia tộc khác thu mua được.

Nếu may mắn, hắn hoàn toàn có thể tìm được đầy đủ huyết linh chi chèo chống hắn tu luyện tiêu hao.

Tiền đề chính là Biện Kinh thương hội phải có hàng, hoặc là gia tộc khác mua về nhưng chưa sử dụng.

Lưu gia hẳn cũng là mua về thứ này giúp lão tổ của bọn hắn kéo dài tính mạng, để cho khí huyết suy kiệt tốc độ giảm xuống.

Không ngờ, cuối cùng thứ này lại rơi vào tay Triệu Vô Cực, giúp hắn một đại ân.

Thật không biết cảm ơn bọn hắn như thế nào cho hết a.

Được rồi, ân oán của chúng ta cứ như thế xem như xóa bỏ đi, hắc hắc! Triệu Vô Cực nghĩ thầm, trên mặt nụ cười tươi như hoa!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện