Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Ngày trọng đại


trước sau

Triệu Vô Cực thu hồi nội lực, bầu không khí trầm trọng lập tức bị giải tán, ánh mắt yêu chiều nhìn về phía Tiếu Mị Mị. 

Tiếu Mị Mị đứng lên đi tới, ôm lấy hắn, nép người vào trong lồng ngực rắn chắc tràn đầy cảm giác an toàn của hắn.

Nàng nhẹ giọng lên tiếng:

“ Vô Cực a, chúng ta cũng chỉ còn một cái tiểu cảnh giới nữa liền có thể đến được đỉnh phong viên mãn, đến lúc đó, thật sự phải đến sa mạc thử liều mạng một chút sao?” 

Triệu Vô Cực gật đầu:

“ đúng vậy,mục đích của ta từ đầu đã là như vậy, bây giờ vẫn là như vậy!”

Tiếu Mị Mị nghe vậy, trong lòng có thở dài, cũng có vui mừng.

Tu luyện gian nan, nhưng nàng bây giờ một đường mạnh mẽ đột phá.

Tuổi còn trẻ mà đã đạt tới sư phụ của nàng Âm hậu mất bốn năm mươi năm mới có thể đạt tới cảnh giới.

So với Âm hậu năm đó, nàng còn mạnh hơn rất nhiều.

Vui vẻ thì đương nhiên vui vẻ.

Có thể cùng Triệu Vô Cực tu luyện, cùng hắn lưu lạc giang hồ, ngắm phong cảnh khắp nơi chính là một loại cảm giác nhẹ nhàng cùng hạnh phúc.

Nhưng cảnh giới càng lên cao, nàng cùng hắn đối đầu với nguy hiểm càng lúc càng lớn, đối thủ của bọn hắn cũng càng ngày càng lợi hại.

mỗi cái nguy hiểm, nếu như không cẩn thận đối đãi, đều có thể khiến cho bọn hắn vạn kiếp bất phục.

biết được sự cường đại của Thần Điện, nàng không phải là không có lo nghĩ, mà chỉ là giấu đi lo lắng mà thôi.

Cường đại như vậy kẻ địch, trước đây nàng nghĩ cũng đừng nghĩ có thể gặp phải cùng đối đầu

Nhưng theo cảnh giới tăng lên, muốn tăng cường bản thân kinh nghiệm chiến đấu cùng trên giang hồ kéo xuống nhiều sự việc, nàng cùng Triệu Vô Cực cứ thế gặp phải càng nhiều đối thủ, càng nhiều vấn đề.

Mà đối thủ mỗi lúc một mạnh mẽ, không hề dễ chơi chút nào.

Nàng có lúc từng nghĩ, nếu có thể cùng Triệu Vô Cực yên yên ổn ổn sống đến già, như vậy có phải rất hạnh phúc hay không?

Nhưng Triệu Vô Cực hiển nhiên không phải loại người thích an nhàn, hắn truy cầu chính là tu tiên.

Mà nàng cũng sâu sắc hiểu rõ, nhỏ yếu ở trên thế giới này chính là một loại tội lỗi.

Lúc trước, bởi vì làng của nàng nhỏ yếu, bởi vậy không hề có ai có thể chống lại đầu kia yêu xà, bị nó một ngụm lửa thiêu đốt cả làng.

Cha mẹ nàng, cũng bởi vậy mà chết.

Nếu cứ như vậy trầm luân xuống, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị vẫn có thể đạt được đỉnh phong viên mãn cảnh giới. Nhưng như thế thì sao?

Gặp phải tu tiên giả cùng yêu thú, bọn hắn như cũ phải chết.

Bởi vậy nàng tiếp thu Triệu Vô Cực quan điểm, phải mạnh mẽ, phải đột phá giới hạn, phải tu tiên.

Quan trọng hơn chính là, nhà của Triệu Vô Cực là ở tu tiên môn phái.

Nàng muốn làm vợ hắn, đương nhiên cũng phải đến chỗ này sống lại.

Mà tu tiên môn phái, Triệu Vô Cực là tu tiên giả, nàng cũng nhất định phải có thân phận này.

Nếu không, tiên phàm khác biệt, hai người có thể ở bên nhau mấy chục năm, nhưng sau đó Triệu Vô Cực tuổi thọ càng dài, nàng lại già yếu chết đi, không phải là quá bi thương sao?

Hoặc là nàng già đi, xấu xí, Triệu Vô Cực di tình biệt luyến thì sao?

nữ nhân, sắc đẹp rất quan trọng a!

Bởi vậy nàng quan điểm lập tức định hình, nhất định phải đột phá, cùng Triệu Vô Cực sánh bước trên con đường tu luyện.

Nhưng lúc này đột phá xong, trong lòng nàng lại chợt cảm giác bất an.

Đột phá đồng nghĩa với tiếp theo Triệu Vô Cực chắc chắn sẽ nhắm thẳng đầu mâu về phía Thần Điện.

Một trận kinh thiên đại chiến có thể xảy ra, lúc đó ai cũng không lo được cho ai.

Bọn hắn sẽ phải gặp gỡ Thần Điện cao thủ, kiếm các các chủ, Điện Chủ, những cái này quái vật.

Cho nên nàng mới thấp thỏm lo âu, sợ một lúc nào đó, nàng mất đi hết thảy, mất đi thứ mà cố gắng bao công sức mới đạt được như bây giờ.

Triệu Vô Cực giống như là cảm giác được Tiếu Mị Mị nhàn nhạt ưu thương, ôm lấy nàng nhẹ nhàng vỗ về.

Hắn cười nói:

“ nàng thật sự nghĩ chúng ta yếu ớt như vậy sao?”

Tiếu Mị Mị không trả lời, nàng biết được kiếm các các chủ thực lực, bởi vậy mới lo lắng cho sự an toàn của bọn hắn.

Mà tiếp theo quyết đấu ra sao thật sự khó mà nói.

Triệu Vô Cực tiếp tục nhẹ giọng nói:

“ tin tưởng ta, Thần Điện tuy mạnh mẽ, nhưng không thể nào là đối thủ của cả võ lâm.

Chúng ta đối thủ, chính là đám các chủ kia mà thôi.

Bọn hắn lúc này, đã không phải là đối thủ của chúng ta nữa rồi!”

Tiếu Mị Mị cãi lại:

“ nhưng còn Điện Chủ a!”

Triệu Vô Cực ha ha cười nói:

“ yên tâm đi, ta không phải đồ ngốc sẽ thấy không thể nào chiến thắng còn lao lên.

Nếu tình hình không ổn, hai chúng ta nhanh chân liền chạy, hắn còn có thể làm được gì!

Đừng lo lắng, có ta ở đây, hai chúng ta kết hợp lại, không ai có thể làm được gì chúng ta!”

Tiếu Mị Mị lặng lẽ gật đầu.

Hai người cứ như vậy ôm ấp an ủi lẫn nhau.

Triệu Vô Cực cũng biết, nữ nhân vốn đa sầu đa cảm. các nàng sống đôi lúc rất cảm tính, bởi vậy lúc này, nhất định phải để cho các nàng cảm giác được che chở, được yên tâm.

Hắn làm, còn tính là khá tốt.

Chỉ mất chút thời gian, Tiếu Mị Mị lập tức vui vẻ lên, giống như là chưa có chuyện gì xảy ra.

Thời gian sau đó, hai người đều ở trong tu luyện cùng củng cố cảnh giới, quen thuộc với sức mạnh mới của bản thân.

Triệu Vô Cực thả ra chiến thú nhập thể
thười gian, vậy mà tối đa đạt tới 15 phút, so với Tiếu Mị Mị còn nhiều ra một nửa thời gian.

Đây cũng là thực lực quan hệ, Tiếu Mị Mị không hề cùng hắn so sánh được hơn, bởi vì nam nhân của nàng mạnh mẽ, nàng càng an tâm, càng vui sướng.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, cách ngày rằm còn bốn ngày thời điểm, đây cũng là lúc Triệu Vô Cực hẹn gặp tất cả các vị chưởng môn trên giang hồ.

Trước đây bọn hắn mất hai ngày để đến được Tử vong hạp cốc, nhưng tính đến giang hồ nhân sĩ người đông, tốc độ di chuyển không nhanh, bọn hắn phải hẹn trước tận bốn ngày mới có thể kịp thời đến Thần Điện.

Triệu Vô Cực mặc vào quần áo, vẫn là như trước đây một bộ thổ khí chất hoàng kim hoa văn, không hề thay đổi chút nào.

Chỉ là trên người hắn nhàn nhạt tỏa ra cao thủ phong phạm, giống như là một cái ngự trị ở trên đỉnh cao thủ, bá khí sơ hiện lại kết hợp với khuôn mặt đẹp trai, bất kì ai cũng không thể nào xem thường hắn.

Tiếu Mị Mị thì ăn mặc xinh đẹp, một thân hồng y, tuy so với trước đây hở ra một chút, nhung vẫn là không hề hở bạo, ngược lại vằ vặn khoe ra của nàng làn da như mỡ đông, thân hình thon gọn nẩy nở gợi cảm.

Trên mặt của nàng nở ra một nụ cười như gió xuân, mỗi một động tác đều vô ý ở giữa toát lên một tia mị ý khiến người ta mê mẩn, đặc biệt là một cỗ thành thục phong phạm, như là quả đào chín muồi chỉ cần chạm nhẹ là sẽ chảy ra nước càng là khiến người ta không thể dời đi ánh mắt.

Hai người trai tài gái sắc, cảnh giới lại siêu cao.

ở trên giang hồ, chính là một đôi trẻ tuổi nhất cũng là lợi hại nhất tình lữ, khiến cho bao người ước ao đỏ cả mắt, ghen tị không thôi.

Nếu có thể, ai cũng muốn chen một chân vào.

Nữ nhân thì làm tiểu tam cho Triệu Vô Cực, nam nhân nếu có thể cùng Tiếu Mị Mị qua mộ đêm, tổn thọ mười năm cũng đáng.

Đáng tiếc bọn hắn không có cái dũng khí này.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị quá xuất sắc, xuất sắc đến mức bọn hắn phải lùi bước, chỉ dám ở trong đầu ảo tưởng một chút mà thôi.

Triệu Vô Cực cưng chiều nhìn Tiếu Mị Mị hỏi:

“ nàng đã chuẩn bị xong chưa?”

Tiếu Mị Mị gật đầu một cái, cánh tay vòng qua ôm lấy tay của hắn.

Hai cái kia to lớn hung khí đè ép lên tay Triệu Vô Cực, khiến hắn trong lòng có chút ý động, nhưng Triệu Vô Cực ngay sau đó tâm tình liền trở lại bình thường.

Quả thật là một cái yêu tinh, mê chết người không đền mạng a.

Không phải thời gian này, sau khi hắn cùng Tiếu Mị Mị bước ra một bước cuối cùng kia, hai người đối với phu thê ân ái việc làm trở nên không còn e ngại, hắn cũng ở trên người Tiếu Mị Mị đi qua đi lại hơn trăm lượt, chỉ sợ sẽ bị nàng cái này mềm mại lại to lớn hung khí mê hoặc.

Triệu Vô Cực sức chiến đấu cũng rất cường hãn, thường xuyên làm cho Tiếu Mị Mị phải nhẹ giọng ỉ ôi xin tha mới dừng lại.

Tuy không điên cuồng như lần đầu tiên nếm thử trái cấm, nhưng hai người đều cảm giác vô cùng thỏa mãn.

Triệu Vô Cực cũng giải tỏa của nàng không ít tư thế, nhiều tư thế khiến Tiếu Mị Mị đỏ mặt không thôi, nhưng dưới sự yêu cầu của Triệu Vô Cực, nàng vẫn là phải cắn răng làm liều.

Gần đây, Tiếu Mị Mị còn học được cả miệng kĩ, kĩ thuật độ thuần thục mỗi ngày đều lấy đáng kinh ngạc tốc độ tăng trưởng.

Triệu Vô Cực có lúc còn bị nàng thổi cho suýt nữa cầm giữ không được.

Nội công hơi động, cửa lập tức bị mở ra.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đi ra khỏi phòng, cửa phòng lại bị đóng lại.

Hoàn toàn chính là dĩ khí ngự vật, không hề cần phải động tay một chút nào.

Hôm nay, chính là ngày trọng đại.

Triệu Vô Cực sẽ ở trước mặt toàn bộ võ lâm nhân sĩ, phát động Thần Điện chi chiến, quyết tâm khai mở Thần Điện tấm màn che mặt thần bí, để cho nó lộ ra trước mặt tất cả mọi người!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện