Trong một căn phòng lớn, năm vị các chủ ngồi quanh một cái bàn tròng.
Kiếm các các chủ Trịnh Hạo Nhiên tình tình táo bạo đập bàn tức giận nói:
“ không ngờ tên tiểu tử kia vậy mà thật sự có thể đánh vào được Thần Điện của chúng ta. đúng thật còn xem nhẹ hắn a! nhưng đây cũng là hắn cực hạn rồi, hắn không thể càng đi xa hơn nữa được đâu!”
Thương các các chủ Tinh Kỳ lạnh nhạt nói:
“ta càng hiếu kì hơn chính là, hắn làm như thế nào có thể dẫn theo một ngàn người từ bên trong đột kích mà ra, sau đó đánh bại tất cả người của chúng ta canh gác ở bên trên? Hắn rốt cuộc đi con đường nào?”
Cung các các chủ Chư Hiểu Mai nhíu mày, nàng cũng có chung nghi vấn:
“ một ngàn người không phải số ít, chúng ta ở Thần Điện lâu như vậy cũng không biết ở chỗ này có cái gì mật đạo a! nếu có mật đạo, cái mật đạo này hẳn cũng phải khá lớn, chúng ta đã sớm biết, bọn hắn cũng có thể sử dụng mật đạo đánh sâu vào bên trong nội bộ của chúng ta, sao lại chỉ đột phá đại môn mà thôi?”
Cầm các các chủ Yến Viên lên tiếng:
“ hoặc là nói, thật sự tồn tại mật đạo, nhưng mật đạo chỉ dẫn tới đại môn, muốn đi xa hơn nữa liền không thể?”
Chư Hiểu Mai lập tức nói luôn:
“ bởi vậy, bọn hắn chỉ có thể ở trước đại môn tạm thời đóng quân mà không thể thừa thắng xông lên. Như vậy chúng ta tạm thời có thể yên tâm, bọn hắn không có khả năng xung kích càng sâu vào bên trong Thần Điện đúng không? Như vậy vấn đề lại quay lại chỗ cũ, mật đạo là từ đâu ra? Từ lúc nào có? tại sao chúng ta lại không biết gì?”
ngồi ở một bên uống rượu Địa thần các các chủ Thiết Bá lên tiếng:
“ các ngươi không cần ở vấn đề này luẩn quẩn, mà nên suy nghĩ như thế nào đánh lui bọn hắn.
Điện Chủ đã biết được tình hình ở bên ngoài này rồi, nhưng vẫn đang im lặng xem xét các ngươi hành động.
Hơn năm trăm người thủ vệ đại môn, vậy mà trong nháy mắt chết ba trăm người, hai trăm người tan tác lui quân.
Cái này kết quả, hiển nhiên làm Điện Chủ rất bất mãn.
Nhưng hắn vẫn là đang cho các ngươi cơ hội thể hiện, nếu để hắn phải ra tay, chỉ sợ cũng là lúc Thần Điện lâm nguy rồi!”
lời Thiết Bá như là một cái đại chùy gõ vào trong lòng bốn vị các chủ còn lại.
Triệu Vô Cực dẫn đầu liên quân tấn công Thần Điện, bọn hắn không những không giữ vững được đại môn còn bị đối phương đánh cho liên tục bại lui, quả thật là làm mất hết mặt mũi Thần Điện.
Trước đây bọn hắn vốn tự hào Thần Điện mạnh mẽ, võ công so với giang hồ võ giả phải mạnh mẽ hơn nhiều lắm.
Nhưng xem ra, bọn hắn quả thật quá ngây thơ rồi.
Cũng bởi vì sự ngây thơ này mà Lôi Thập Bát đã phải trả giá bằng cả mạng sống của mình để cảnh tỉnh bọn hắn.
Nhưng người đau đầu nhất trong bọn hắn không nghi ngờ gì chính là Chư Hiểu Mai.
Nàng bây giờ trên mình còn có nhiệm vụ lấy công chuộc tội, không thể nghi ngờ tâm tình của nàng bây giờ chính là như đang ngồi trên đống lửa đồng dạng, rất gấp gáp
Thương các các chủ Tinh Kỳ nói:
“ chả lẽ bây giờ chúng ta chỉ có thể ngồi nhìn bọn hắn chủ động tấn công mà không thể làm gì sao?”
Trịnh Hạo Nhiên cũng lập tức bất bình:
“ ta muốn phản công!”
Thiết Bá lên tiếng:
“ trời sắp sáng rồi, thời điểm này là cơ hội rất tốt để tập kích, nếu chờ thêm một hai canh giờ, chỉ sợ thời cơ sẽ trôi qua.
Các ngươi nếu muốn làm gì, thì phải nhanh lên a!
Ta không nghĩ Triệu Vô Cực sáng mai sẽ cho các ngươi cơ hội này đâu, ngược lại hắn sẽ chủ động xông tới tiến công chúng ta!”
Trịnh Hạo Nhiên lập tức nói:
“ vậy không bằng chúng ta chủ động xuất kích, cùng đám người kia phân cái thắng bại đi thôi!”
Chư Hiểu Mai phản đối:
“ đối phương quân số so với chúng ta gấp ba.
Chúng ta bây giờ chính là ở sân nhà, địa hình ở đây chúng ta quen thuộc hơn bọn hắn rất nhiều. Nếu dựa vào địa lợi ưu thế chúng ta hoàn toàn có thể phục kích tiêu hao sinh lực địch, như vậy người của Cung các chúng ta mới có thể phát huy ra hết sức mạnh của mình.
Nếu đánh trực diện, chúng ta tỉ lệ thua trong trận chiến này sẽ rất cao!”
Cầm các các chủ Yến Viên lên tiếng:
“ cũng không phải là dựa theo quân số tính.
Chúng ta cũng không phải là đầu đường ẩu đả, ai đông thì người đấy thắng.
Đám người kia, chủ yếu cũng là binh tôm tướng cua chiếm đa số.
Chúng ta chỉ cần đánh bại của bọn hắn chủ soái, bọn hắn tinh thần chiến đấu liền tự tản, không cần giết chết tất cả bọn hắn chúng ta cũng có thể thắng được!”
nàng nói không hề sai.
Giang hồ chiến đấu, không phải là đầu đường ẩu đả, không thể chỉ dựa vào nhân số mà tính.
Nếu chủ soái, cũng là trụ cột tinh thần thua cuộc, bọn hắn khí thế cũng sẽ tan vỡ, cuối cùng thất bại trong gang tấc.
Cho dù quân số đông
gấp ba, cũng sẽ không đưa đến bất kì cái gì tác dụng ở trong trường hợp này.
Bởi vậy bọn hắn mục tiêu chính, vẫn là Triệu Vô Cực cùng đám chưởng môn.
Đánh bại bọn hắn, chiến đấu liền kết thúc.
Trịnh Hạo Nhiên lên tiếng:
“ nếu như đơn lẻ tấn công không hiệu quả, cũng không cần chơi cái gì mai phục nữa, bây giờ chúng ta toàn quân xuất động tổng tấn công. Ta không tin Thần Điện chúng ta còn không chơi chết được bọn hắn!”
Thiết Bá liếc mắt hỏi hắn:
“ nghe nói cái kia tân nương tử của ngươi mới chế ra một nhóm độc mới, chỉ cần phá vỡ liền sẽ toát ra khói xanh, người bị trúng độc toàn thân tê liệt có phải không?”
Trịnh Hạo Nhiên nghe đối phương nhắc tới nương tử hai chữ lập tức ngơ ngác một chút sau đó mới nhớ ra.
Đúng a, hắn còn mới thành hôn đây.
Nương tử của hắn chính là Ngũ Độc phái Ân Tố Tố.
Đối phương bởi vì gặp phải võ lâm liên quân áp lực quá lớn mà sớm đến Thần Điện, đầu nhập vào vòng tay ôm ấp của hắn
Đáng tiếc hắn đối với nữ sắc không quá xem trọng, lại gặp phải võ lâm liên quân lập tức liền tấn công,bởi vậy chưa hề có thời gian xem qua nàng cũng chưa hề cùng nàng động phòng.
Ngược lại Ân Tố Tố dưới sự yêu cầu của Điện Chủ lại chế ra một món đồ chơi mới, có khả năng sát thương diện rộng, chính là “độc cầu”
Độc cầu chính là một loại quả cầu bên trong chứa các loại độc phấn, rất dễ dàng bị cháy lên. Lúc cháy sẽ sản sinh rất nhiều khói độc.
Chỉ cần ngửi phải loại này độc khói, rất nhanh liền sẽ toàn thân tê dại co quắp tại chỗ đánh mất chiến lực.
Đối với võ lâm liên quân mà nói, ở trên địa bàn của Thần Điện co quắp không thể động cũng không khác gì cái chết.
Mà cái này độc cầu chính là diện rộng sát thương, đối với chiến tranh rất có lợi. Chỉ tiếc một cái chính là nó phát tán thời gian khác chậm, muốn để cho nó cháy âm ỉ sau đó phán tán ra khói độc càng là một cái to lớn điểm trừ.
Thời gian này đã đủ cho rất nhiều cao thủ hiểu về thứ này tránh né qua một bên
Nhưng cái này điểm yếu cũng không phải là không thể khắc phục.
Ở đây bọn hắn có Cung các các chủ, nàng có thể sử dụng hỏa diễm mũi tên bắn nổ độc cầu khiến cho độc cầu phát tán càng nhanh.
Lợi ích tuy là có, nhưng làm như vậy độc cầu phát tán ra khói độc cũng sẽ bị đại lượng giảm bớt chỉ còn khoảng một phần ba đến một nửa.
Nhưng đối với tài đại khí thô Thần Điện mà nói, như vậy cũng đủ rồi.
Bọn hắn muốn chính là hiệu quả tức thì.
Còn về tiêu hao, bọn hắn chịu nổi.
Nhưng Ân Tố Tố thời gian gần đây mới chế tạo thứ này, đồ vật này hiển nhiên cũng chưa nhiều, bởi vậy muốn sử dụng nó để bao phủ toàn bô võ lâm liên quân vẫn là rất khó khăn.
Nhưng không thể nghi ngờ, đây chính là một cái đóng góp to lớn cho Thần Điện trong trận chiến này.
Trịnh Hạo Nhiên lập tức gật đầu nói:
“ nếu ngươi muốn sử dụng độc cầu, ta sẽ lấy hết tất cả đi lên, cùng võ lâm liên quân đánh một trận chiến này!”
Thiết Bá ha ha cười nói:
“ vậy tiện thể lấy luôn một ít giải độc đan a, ta không muốn nhìn thấy các ngươi có kẻ nào đó ngu ngốc hít phải khí độc sau đó nằm co quắp tại chỗ, lúc đó sẽ rất buồn cười a!”
Trịnh Hạo Nhiên gật đầu, sau đó quay người đi.
Hắn đi ra ngoài, nhưng giọng nói vẫn còn vang vọng:
“ tập hợp nhân thủ đi, lúc ta trở lại, Thần Điện chúng ta sẽ toàn quân xuất động, cùng võ lâm liên quân quyết một trận thắng bại!”