Triệu Vô Cực bây giờ có hai lựa chọn, thứ nhất chính là tới thành trì gần nhất tìm một cái Thanh Vân Tông cứ điểm, ở đó sư huynh trông giữ nhất định sẽ nhận ra lệnh bài của hắn, một đường phi kiếm đưa hắn trở lại Thanh Vân Tông, vô cùng nhanh chóng.
Một cách khác chính là tự bản thân hắn trở về, dọc đường có thể tranh thủ tu luyện khôi phục lại tu vi như trước đây.
Nghĩ tới Thanh Vân Tông, Triệu Vô Cực lại không nhịn được nhớ lại khuôn mặt đáng ghét của tên Ngụy Tuấn cùng cha hắn, nếu bây giờ hắn trở về Thanh Vân Tông, đối phương hẳn là gương mặt sẽ vô cùng đặc sắc a!
Sau đó chính là một loạt âm mưu nhằm vào hắn, hừ!
Triệu Vô Cực nay đã không phải là Triệu Vô Cực lúc trước, nếu có người dám can đảm đối với hăn giơ ra móng vuốt, vậy đừng trách hắn bẻ gãy đối phương móng vuốt, sau đó hung hăng đánh một trận.
Cuối cùng, Triệu Vô Cực quyết định vẫn là tự mình trở về đi.
Dù sao dọc đường này hắn cũng có thể tu luyện một phen, sẽ không chậm trễ quá lâu nhưng cũng làm cho hắn cảnh giới vừa vặn kịp thời tăng trở lại.
Dù sao ra ngoài tu luyện mấy năm, trở về cảnh giới cao một chút mới dễ nhìn a!
Thế là Triệu Vô Cực một đường dọc theo những tòa thành trì hắn từng đi qua, một đường tiến lên một đường tu luyện, vô cùng nhàn nhã nhưng lại không hề tẻ nhạt.
Đối với hắn bây giờ, thực lực mỗi ngày đang ở tăng lên mới là thứ khiến hắn cao hứng nhất.
Hai lần cảm nhận được kẻ yếu bi ai cùng bất lực khiến Triệu Vô Cực không bao giờ muốn cảm nhận thêm một lần nào cảm giác này nữa.
Lúc hắn đi qua Thiên Vân Thành, hắn đã từng ghé qua Từ gia thăm Từ Tiểu Bạch, nhưng Từ gia người nói cho hắn biết, Từ Tiểu Bạch đã ở hơn một năm trước bàn giao lại mọi việc, sau đó lại xông pha giang hồ lịch luyện.
Mà Từ gia lão tổ Từ Chấn Thiên, phụ thân hắn Từ Nghĩa, thân muội muội của hắn Từ Lam cả ba người đều được hắn truyền dạy Từ gia chân chính Lăng Vân kiếm pháp, khiến cho Từ gia vốn đã mạnh nay càng mạnh hơn, ở Thiên Vân Thành trở thành một đầu cự ngạc, không ai sánh nổi.
Mà Từ Lam thì cũng ít đi một vẻ láu cá bướng bỉnh, nhiều lên mấy phần nữ hiệp phong phạm.
Nàng lớn hơn, hiểu biết sự đời hơn, lại thêm từ nhỏ vốn thông minh đối với Triệu Vô Cực vô cùng nhiệt tình.
Trước lúc ca ca của nàng rời khỏi gia tộc đã từng nói qua, hắn nếu không có sự giúp đỡ của Triệu Vô Cực cùng hắn hành tẩu trên giang hồ cũng không bao giờ có được thành tựu như ngày hôm nay.
Bây giờ ra ngoài lịch luyện tìm kiếm cơ duyên, chính là tìm một đường tiên duyên.
Bởi vậy nếu hắn thành công, sẽ là Từ gia người đầu tiên tu tiên giả, sau này nếu có thành tựu, Từ gia nhất định sẽ một người làm quan cả họ được nhờ, bởi vậy lúc hắn quyết tâm ra ngoài, không ai cản hắn cũng không ai cản nổi.
Nói đùa cái gì, Từ gia sau này vốn đều là nằm trong tay Từ Tiểu Bạch, hắn lại thiên tài như vậy, xuất chúng như vậy, ra tay liền đem Thiên Vân Thành các loại thế lực cho đạp bằng, khiến Từ gia xưng bá Thiên Vân Thành, hắn muốn làm gì, ai có thể xen miệng vào.
Hơn nữa việc hắn muốn làm, lại còn mở ra Từ gia vô thượng tương lai, có cơ hội tiếp xúc đến tu tiên giả đám người thần bí này, bọn hắn dám cản sao?
Cuối cùng Từ Nghĩa lại phải gánh lên gia tộc sự việc, Từ Chấn Thiên lại làm một cái lão tổ tông, mà Từ Lam thì làm một cái nổi danh nhất Thiên Vân Thành nữ hiệp.
Đối với Triệu Vô Cực xuất hiện một màn, Từ Lam vô cùng nhiệt tình, ôm lấy tay hắn liên miên không dứt nói chuyện.
Đáng tiếc Triệu Vô Cực cũng chỉ ở lại Từ gia một ngày, sau đó nhanh chóng rời đi khiến cho Từ Lam một mặt ảm đạm không ngớt.
Đối với cái này bằng hữu thân muội muội, hắn chỉ là xem nàng như tiểu hài tử mà thôi, không hề đối với nàng có ý đồ gì, bởi vậy cho dù Từ Lam có nhiệt tình đến đâu cũng không thể nào níu giữ Triệu Vô Cực ở lại Từ gia thêm một ngày.
Hắn ở lại một ngày đã là cho bọn hắn đủ mặt mũi rồi.
Triệu Vô Cực lại một thân một mình lên đường, hắn cũng không hề dùng ngựa mà là ở chạy bộ đi.
Trên người hắn phụ trọng càng lúc càng trở nên nặng nề, không chỉ hay tay mà còn cả ở hai cổ chân.
Phần cổ chân Triệu Vô Cực lúc này đã bọc lên hai cái hộ thối nặng đén năm trăm cân, nhưng tốc độ của hắn chỉ là bị giảm nhẹ một chút, không hề đáng kể bao nhiêu.
Dù sao hắn cũng không phải là tận lực dùng tốc độ cao nhất đi đường.
Triệu Vô Cực lúc trước không dám phụ trọng quá nặng bởi vì hắn thân hình còn chưa phát triển đầy đủ, sợ phụ trọng quá sớm sẽ khiến hắn bị lùn.
Nhưng bây giờ Triệu Vô Cực thân cao đã mét tám, hắn cũng không ngần ngại gì thứ này, chỉ cần có thể phụ trọng mà hoạt động bình thường, Triệu Vô Cực lập tức sẽ tăng lên mức phụ trọng khiến cho bản thân sức mạnh càng lúc càng tăng cường.
Mà Triệu Vô Cực cũng chú ý tới hệ thống chỉ số, dù cho hắn phụ trọng ở chân, thêm vào không ít trọng lượng, nhưng hệ thống giống như chỉ tính cho hắn phụ trọng ở tay mà tăng điểm mà thôi.
Mười điểm thì
là 1000 kg, một điểm chính là 100kg, mỗi lần hắn hoàn thành tăng cường 100 kg phụ trọng, hệ thống chỉ số Tinh cũng sẽ nhảy lên một điểm.
Thời gian hơn ba năm đi ra giang hồ, Triệu Vô Cực cách xa Thanh Vân Tông không phải chỉ là một đoạn nửa đoạn như vậy khoảng cách mà là rất xa.
Lại lấy hắn chỉ dùng thân pháp đi đường, dọc đường còn nghỉ lại tập luyện, thời gian lại một lần nữa bị kéo dài ra.
Mất đến năm tháng, Triệu Vô Cực mới từ sa mạc tìm về tới Thanh Vân Tông khoảng cách không xa một tòa thành trấn, sau đó nhanh chân hướng về Thanh Vân Tông phương hướng di chuyển.
Càng gần về tới Thanh Vân Tông, hắn đối với phụ mẫu tưởng niệm càng mãnh liệt.
Hơn ba năm không gặp, không biết phụ mẫu của hắn bây giờ ra sao?
Cái kia lão cha ăn vào Cẩu bảo bổ âm đan xong tinh lực thừa thãi, hàng đêm cùng mẫu thân đại chiến 300 hiệp, bây giờ không biết eo có bị lóe lên không?
Mẫu thân vốn xinh đẹp như hoa như ngọc, nụ cười tràn đầy mẫu ái tình thương, thường xuyên cho hắn cà mặt, không biết bây giờ có càng trở nên xinh đẹp hay không?
Ách, giống như lần cuối cùng hắn cùng mẫu thân cà mặt, là bị nàng bắt lại đánh mông một trận chứ?
Không nghĩ thì thôi, nghĩ đến liền hổ thẹn a!
Triệu Vô Cực trong đầu suy nghĩ nhanh chóng đảo qua, hắn trong lòng mặc niệm một tiếng:
“ hệ thống!”
Kí chủ: Triệu Vô Cực
Tuổi: 5
Cảnh giới: luyện khí kì ngũ trọng ( sơ kì)
Tinh:53
Khí : 55
Thần: 30
Trạng thái: khỏe mạnh, sinh cơ bừng bừng
Võ công: Tử Hà Bất Diệt thần công (thiên cấp hạ phẩm+), Long Phượng đồng vũ song tu công (phàm cấp cực phẩm+)
cơ sở kiếm pháp, cơ sở trảo pháp, cơ sở quyền pháp, mã bộ ( viên mãn), cơ sở cung tiễn thuật.
Vô Cực bảo điển (phàm cấp thượng phẩm), Tu La Cửu Trảo (phàm cấp cực phẩm), thủy phượng phiêu (phàm cấp thượng phẩm), Bát quái đạp tinh bộ (phàm cấp thượng phẩm), Ngũ Quỷ mật tịch (phàm cấp thượng phẩm), Niêm Hoa Chỉ (phàm cấp trung phẩm), Sủng vật: Tiểu Hoàng (luyện khí kì ngũ trọng+)
Danh vọng: ngươi hoành không xuất thế ở trên giang hồ để lại một đoạn cố sự li kì, khiến người ta vô cùng ngưỡng mộ. danh vọng của ngươi ở trên giang hồ cũng đã đạt tới đỉnh cao, được mọi người tôn xưng võ lâm chí tôn, Võ tôn Triệu Vô Cực. ngươi ở trên giang hồ đã trở thành truyền kì.
Võ công cùng danh vọng của hắn không hề có gì thay đổi.
Thay đổi chỉ là hắn chỉ số tinh khí thần mà thôi.
Ngày hôm qua Triệu Vô Cực đã đột phá tới luyện khí kì ngũ trọng, tiến một bước tăng cường cũng đuổi kịp Tiểu Hoàng tu luyện bước chân.
Hắn vậy mà phát hiện, bản thân mình tu luyện mỗi cảnh giới cực hạn cũng không phải giống như trong Bất Diệt Kim Thân quyết của Thiên tài hòa thượng viết như vậy liền là 1000 kg, hắn cực hạn chính là 1300 kg, so với đối phương còn nhiều ra 300kg.
Tuy 300 kg không phải là con số quá lớn, nhưng hắn mỗi tiểu cảnh giới 300 kg, góp nhặt lại 10 cái tiểu cảnh giới như vậy liền là 3000 kg, đã đủ lượng biến gây đến chất biến tình trạng.
Mà hắn 52 điểm chỉ số Tinh cũng là luyện khí kì bốn tầng cực hạn, sau đó hắn chỉ có thể đột phá mới có thể tiếp tục tăng trưởng khí lực của mình.
Mà linh lực của hắn thì tăng trưởng so với sức mạnh càng nhanh, khiến cho chỉ số Khí đã vọt lên tới 55, bỏ qua Tinh mới chỉ 53 2 điểm.
Hắn cũng nhận ra, tăng cường Khí trước, sau đó lại lấy Khí bổ Tinh, như vậy sẽ đối với tăng lên chỉ số Tinh của hắn có lợi hơn.
Bởi vậy mỗi ngày Triệu Vô Cực đều dành rất nhiều thời gian đến tu luyện Tử Hà Bất Diệt thần công tăng cường linh lực tích trữ trong đan điền của mình.
Đồng thời hắn phát hiện ra, chỉ số Thần mỗi tiểu cảnh của luyện khí kì chỉ tăng cường 5 điểm, đáng lẽ ra hắn lúc này phải là 25 điểm chỉ số Thần mới đúng, nhưng hắn lại có tới 30 điểm.
Đây chính là hắn ở trên giang hồ lịch duyệt, đánh sống đánh chết mới đưa tới kết quả.
Triệu Vô Cực đối với tốc độ tu luyện của mình vô cùng hài lòng.
Đang vui vẻ xông về phía trước, bỗng nhiên trước mặt hắn khoảng cách không xa rừng rậm bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ lớn.
Ầm!