Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Thần Điện thế lực sơ hiện một góc của băng sơn


trước sau

Triệu Vô Cực mang theo Trang Huyền Nhi đi trở về.

Dọc đường đi tới có người can đảm dám xông lên đều đã bị hắn giết sạch còn lại một đám hạ nhân thì nơm nớp lo sợ trốn vào một góc.

Triệu Vô Cực cũng không phải là loại người không nói lí, đám kia xông lên đối với hắn ra tay là Hắc Kình bang tử trung hạng người hắn liền giết sạch

Đám này hạ nhân không cùng hắn có thù gì, chỉ là ở đây làm thuê kiếm sống mà thôi Triệu Vô Cực không cần tàn sát bọn họ

Hắn cũng chưa thị huyết hiếu sát tới mức độ đó.

Có điều hắn giết người cũng không ít, một đường trở lại xung quanh toàn là xác chết, càng đi ra ngoài xác chết càng nhiều

Trang Huyền Nhi là bị dọa sợ, nàng sắc mặt trắng xám vô cùng, tuy nói nàng biết Triệu Vô Cực làm tất cả là để cứu mình nhưng sợ vẫn là sợ

Một đường đi ra,đâu đâu cũng có người chết, mỗi người tử trạng đều rất tương tự là một trảo xuyên đầu

Chính là Triệu Vô Cực động tác giết người quen thuộc, Trang Huyền Nhi hầu như có thể dùng thây chất thành núi để hình dung tình cảnh Hắc Kình bang bây giờ

Hắn rốt cục đã giết bao nhiêu người a! vì cứu ta mà hắn đã cùng nhiều người như vậy đánh không biết hắn có bị thương hay không hay là đang giấu ta thương thế!

Nàng lập tức nghĩ tới Triệu Vô Cực, vì nàng độc xông Hắc Kình bang cùng hàng trăm, hàng ngàn người chém giết

Nói Triệu Vô Cực không bị thương nàng một trăm cái không tin, chẳng qua là thương nhiều ít mà thôi

Có điều nhìn hắn không giống như nhận cái gì thương thế quá nặng, sắc mặt vẫn rất tốt mà.

Suy nghĩ trong lòng nàng lung tung nhảy loạn, nàng có chút sợ Triệu Vô Cực hắn còn nhỏ như vậy liền giết nhiều người như vậy sau này có thể không làm một cái thị huyết hiếu sát người sao?

Có điều nếu không phải vì nàng hắn cũng không cần như thế a?

Lại nói lần đầu hai người gặp nhau Triệu Vô Cực cứu nàng cũng là như thế giết người, hắn mắt cũng không hề nháy một cái

Nàng nghĩ lại có chút sợ Triệu Vô Cực, sợ hắn sẽ bị giết chóc ảnh hưởng tới bản tính trở nên độc ác

Nàng muốn gả cho hắn, nàng không muốn trượng phu của mình là một cái ác độc người

Trang Huyền Nhi vốn là một cái tiểu thư khuê các, nàng cũng không hiểu giang hồ hiểm ác, theo nàng nam nhân mạnh mẽ là được khôn cần suốt ngày chém chém giết giết tổn thương âm đức.

Nhưng nào đâu có biết, trên thế giới này không phải là ngươi giết ta liền là ta giết ngươi, người lừa ta gạt

Mọi thứ vẫn đang hàng ngày diễn ra, diễn đi diễn lại mọi người làm không biết mệt

Nàng nghĩ quá đơn giản, cường giả có cái nào là không ở chém giết trong trải qua

Một cái bông hoa trong nhà ấm có thể trở thành người mạnh nhưng không thể trở thành chân chính cường giả được.

Trang Huyền Nhi lại lập tức tự thôi miên mình: “hắn làm như thế tất cả là vì ta, ta phải ủng hộ hắn mới đúng”

Nữ nhân một khi đã yêu ai liền là đứng ở hắn lập trường suy nghĩ, có rất ít người có thể ở trước tình cảm giữ được tỉnh táo

Càng là nữ nhân thì càng là cảm tính, nữ nhân là một cái phức tạp và mâu thuẫn sinh vật

Trang Huyền Nhi lúc này cũng là đang lâm vào tình huống như thế, nàng sợ Triệu Vô Cực giết người một cách lạnh lùng, lại yêu thích hắn mạnh mẽ cùng vẻ đẹp trai phong độ

Tâm lí của nàng vô cùng mâu thuẫn.

Triệu Vô Cực mang nàng đi trở lại, đến ngoài cổng Hắc Kình bang lúc này mọi người tản đã tản gần hết nhưng vẫn còn một số người ở đây vật vờ bất định, không ít người thì đang suy tính tìm chỗ tốt.

Triệu Vô Cực cười lạnh: đã cho các ngươi cơ hội cuối cùng còn không biết quý trọng,vậy thì tất cả có thể đi chết

Hắn cùng Hắc Kình bang không có gì có thể giảng hòa, vì vậy nhổ cỏ tận gốc.

ở lại hạng người là một chút trục lợi hạng người hoặc tử trung hạng người, đối với Triệu Vô Cực giết hết mới là việc hắn cần làm

Chưa nói đám này lúc nãy còn vây công hắn đây, đã cho cơ hội không quý trọng thì hắn bây giờ thu lại lợi tức, tiễn bọn họ đi một đoạn gặp Diêm Vương gia.

Triệu Vô Cực lập tức quay lại đối với Trang Huyền Nhi nói:

“ta muốn giải quyết đám người này, ngươi nếu không muốn nhìn thì nhắm mắt lại”

Trang Huyền Nhi gật đầu nhưng nàng vẫn chăm chú theo dõi, nàng muốn xem Triệu Vô Cực mạnh mẽ,xem nàng tương lai nam nhân là như thế nào giết người, từ giữa trăm người ngàn người xông vào Hắc Kình bang cứu nàng ra

Có gì lãng mạn hơn cái này nữa sao? Quân tử nhất nộ xông ải cứu hồng nhan, có thể không làm cho nàng trong lòng ngọt ngào sao?

Nàng đương nhiên ngọt ngào cùng vui vẻ.

Triệu Vô Cực lập tức động,Thủy Thượng Phiêu thân pháp triển khai, hắn như một cái hắc ảnh lao ra

Đám người kia thấy Triệu Vô Cực không nói một lời liền xông tới lập tức sợ hãi hét to.

Không ngờ Triệu Vô Cực đã giết chết Hoàng Tông đã thắng hoàn toàn rồi mà vẫn không buông tha bọn họ đám này tạp ngư

Không phải cường giả thì không thèm chấp đám kiến hôi sao? bọn họ chính là kiến hôi, tại sao hắn phải ra tay với bọn họ

Đám người lập tức náo loạn lên, bọn họ hận không thể mọc ra thêm hai cặp chân để chạy thật nhanh

Lúc này đám người ruột đều nhanh hối hận xanh, sao bọn hắn lại mê muội đám này tài vật mà còn chưa chịu rời đi đây

Triệu Vô Cực thân pháp giống như mị ảnh liên tiếp lóe lên, bọn họ cho dù phản kháng hay bỏ chạy đều không thể thoát khỏi hắn ma trảo

Mỗi lần ra tay đều là nhất kích tất sát, Triệu Vô Cực Ẩm huyết thủ sáo hôm nay đã được ăn uống no nê.

Tiếng rên rỉ thống khổ không ngừng vang lên nhưng rất nhanh liền im bặt, một số người thì oa oa gọi loạn bỏ chạy,nhưng đáng tiếc bọn họ có chạy cũng không nhanh bằng Triệu Vô Cực sử dụng Thủy Thượng Phiêu thân pháp.

Chỉ chốc lát, ở Hắc Kình bang bên ngoài không còn ai ngoài Triệu Vô Cực cùng Trang Huyền Nhi đứng vững

Khắp nơi là xác chết, mùi máu tanh bốc lên tận trời, tràng cảnh vô cùng huyết tinh

Triệu Vô Cực giống như từ luyện ngục đi ra ma thần, hắn lúc này chính là khuôn mặt không hề cảm xúc nhìn quanh hết thảy

Hắn giống như là chúa tể hết thảy sinh mệnh của đám người này, bọn họ nhỏ yếu nên không thể phản kháng lại hắn, Triệu Vô Cực muốn giết ai liền giết ai.

Hừ!

Hừ lạnh một tiếng, Triệu Vô Cực đi tới Trang Huyền Nhi trước mặt nói:

“đi thôi, nơi đây quá máu tanh!”

Ừm!

Trang Huyền Nhi nhẹ nhàng nói khẽ, lập tức theo Triệu Vô Cực bước chân rời đi

Triệu Vô Cực lần này xem như là triệt để nổi tiếng

Hắn giết vào Hắc Kình bang dùng sức lực một người giết sạch một bang, bang chủ Hoàng Tông đều bị hắn đánh chết quả thật là chấn động Thiên Giang thành

Đây là một cọc đại sự tương lai Thiên Giang thành thế lực sợ là sẽ phải phân bố lại

Hắc Kình bang tài sản cùng thương vụ đều sẽ bị những bang phái này ăn chia sạch

Bọn họ sẽ như là sói đói không ngừng đối với Hắc Kình bang tàn dư cắn xé tàn sát, thôn phệ hết thảy.

Đương nhiên Triệu Vô Cực mang trên người trọng bảo cũng là thứ mọi người chú ý

Trước khi điều tra ra Triệu Vô Cực thân thế bọn họ sẽ không manh động



Làm đến đại lão của các thế lực đều không ai là người ngu

Động vào người mình không động nổi, Hắc Kình bang kết cục chính là bài học cho bọn họ

Nếu không động nổi thì liền lôi kéo, bọn họ cũng nhìn ra Triệu Vô Cực và Trang Huyền Nhi cũng có chút gì đó.

Bọn họ gia tộc cũng không thiếu mĩ nhân, tiền tài quyền lực

Chỉ cần thứ gì khiến Triệu Vô Cực động lòng bọn họ đều có thể dâng lên

Chỉ cần có thể lôi kéo Triệu Vô Cực, một cái tuổi trẻ vô cùng thiếu niên thiên tài, tương lai bất khả hạn lượng.

Triệu Vô Cực cùng Trang Huyền Nhi một đường đi ra,xung quanh mọi người đều yên tĩnh như chết, không ai dám hé răng nửa lời

Ai biết được Triệu Vô Cực tính cách thế nào? Không thấy hắn ra tay tàn nhẫn như vậy sao? cả một cái Hắc Kình bang còn bị hắn giết sạch, ngươi giờ này mở miệng ra hỏi hoặc khiêu khích hắn không chừng còn bị hắn một chưởng đánh chết

Lúc đó khóc cũng không biết tìm ai mà khóc đi

Còn phủ thành chủ có quản hay không Triệu Vô Cực ở trong thành tàn sát Hắc Kình bang?

Phủ thành chủ sớm đã nhìn Hắc Kình bang không vừa mắt, vừa tiện Triệu Vô Cực đồ bang, bọn họ chính là tới thu dọn tàn cục thu hồi lợi ích

Hắc Kình bang tài sản thành chủ có quyền phân phối, bởi vì Hoàng Tông dòng chính đã chết sạch, hắn muốn bán hay cho ai đều là quyền của hắn.

Hắc Kình bang thế lực cũng sẽ bị hắn cùng đám bang hội gia tộc chèn ép

Hắc Kình bang đã là hoàng hôn, mọi người cùng nhau bỏ đá xuống giếng, tường sắp đổ mọi người cùng nhau đẩy.

Lúc này một tiếng cười có chút không hợp thời điểm vang lên:

“Ha ha ha! Quả nhiên tàn nhẫn. Tuổi còn nhỏ lại dám mở ra một trận đại đồ sát như vậy ngươi so với ta còn ngưu! Ta ở Thánh Điện còn chưa bao giờ giết một lúc nhiều người như vậy! Tiểu tử ngươi tên là gì!”

Triệu Vô Cực lập tức dừng lại bước chân, nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Phía trên nóc một tòa nhà,một nhóm người đang đứng ở trên đó

Tổng cộng tất cả là mười sáu người bao gồm cả một cái đứng ở giữa thanh niên nhân.

Hắn chính là người vừa rồi lên tiếng trêu chọc Triệu Vô Cực.

Nhóm người này mỗi người đều mặc áo quần bó sát thuần một màu đen, mang khăn trùm mặt đội mũ nón lá rộng vành đúng chất giang hồ hiệp khách

Đáng tiếc bọn họ lại ăn mặc đồng phục thống nhất màu đen, khí tức âm trầm khiến người ta không thể nào liên tưởng tới tiêu sái giang hồ hiệp khách mà là một đám tàn ác sát thủ trên giang hồ.

Đám người này vây xung quanh thanh niên nhân, lấy hắn làm trung tâm mà lại người thanh niên này cũng không hề mặc đồng phục mà là xa hoa áo quần cho thấy thân phận hắn chính là trung tâm của đoàn người này

Khuôn mặt hắn khá vuông vức, cằm khá rộng rãi, nhìn qua khoảng chừng mười ba mười bốn tuổi

Tóc tai có chút bù xù lâu ngày không cắt tỉa gọn gàng, lông mày thô to, mũi lớn miệng thì lại oang oang nói chuyện

Tất cả đều cho thấy hắn giống như là một cái thô hán, nhưng trong mắt cực kì trong suốt không một vết cặn, hiện lên vẻ khôn ngoan giảo hoạt trên người lại ẩn chứa sát khí nồng đậm, là một cái không dễ chơi đối thủ

Quả nhiên người lĩnh đội luôn luôn có cái hơn người, có người là trí tuệ có người là võ lực, có người là y học. Tên này thanh niên nhân chính là võ lực

Triệu Vô Cực cảm thấy đối phương lên tiếng liền cảm thấy hắn là đang trêu chọc chính mình bởi thái độ của hắn rất ngả ngớn, làm cho người ta có một loại cảm giác hắn tính tình rất sáng sủa thích đùa giỡn

Nhưng Triệu Vô Cực biết, hắn không phải đang đùa mà là đang khinh thị. Khinh thị tất cả mọi người ở đây

Hắn giống như dùng cao cao tại thượng ánh mắt đi đối xử hết thảy mọi người ở trước Hắc Kình bang, giống như tất cả mọi người đối với hắn chỉ là một đám sâu kiến không hơn không kém, mà Triệu Vô Cực là một cái cường tráng con sâu kiến mà thôi.

Đối phương nội tâm rất kiêu ngạo, Triệu Vô Cực chắc chắn một điểm này.

Từ đội hình đối phương mang tới, khí tức đều là nhị lưu cao thủ, tên thanh niên này lại là nhị lưu trong người nổi bật hẳn là một cái nào đó thế lực công tử

Loại người này hoặc là quanh năm được người nịnh bợ ếch ngồi đáy giếng nên khinh thị mọi người, chỉ cho mình là nhất, hoặc là có thực lực chân chính nên vô cùng tự tin vào bản thân

Từ hắn tu vi chỉ là nhị lưu cao thủ hàng ngũ mà có thể thống linh một đám lớn nhị lưu cao thủ cho thấy hắn chiến lực cũng không tầm thường, hẳn là có vượt cấp khiêu chiến thực lực

Triệu Vô Cực hứng thú, hắn đối với mọi người mạnh hơn mình đều có hứng thú hơn nữa đối phương lại là một cái tuổi trẻ thanh niên nhân.

Thanh niên ở giữa, luôn muốn so sánh một chút,mới có thể biết mình có bao nhiêu mạnh mẽ ưu điểm.

Triệu Vô Cực cười nói:

“Ngươi muốn biết ta là ai sao không tự giới thiệu trước ngươi là ai?Thần Điện lại là cái gì tổ chức? sau đó ta sẽ nói cho ngươi!”

Triệu Vô Cực từng xem qua một số thông tin liên quan tới các thế lực trên giang hồ ở Thanh Vân Tông cứ điểm, nhưng hắn chưa nghe qua một cái nào là Thần Điện tổ chức cả.

Thần Điện có đội hình như thế này bảo vệ một người cũng không thể là cái gì vô danh thế lực, tại sao Thanh Vân Tông cứ điểm lại không thể thu thập được thông tin gì?

Câu trả lời rất đơn giản, có thể là Thanh Vân Tông tư liệu lâu không đổi mới mà đối phương lại vừa thành lập nên không có

Cái này liền khả năng khá thấp vì mỗi tông môn, môn phái đều phải trải qua dài dòng tích lũy nội tình mới có được ngày hôm nay, mới lập tông phái không thể mạnh như vậy được

Thứ hai chính là đối phương dấu quá sâu, Thanh Vân Tông cùng trên giang hồ đều không dễ
dì nắm lấy thông tin, cho dù có người biết cũng sẽ không chia sẻ ra ngoài

Cái này khả năng liền rất lớn, một cái tổ chức hoạt động ngầm cũng có thể không ngừng lớn mạnh,Triệu Vô Cực trước đây cũng biết không ít chuyện tương tự

Thứ ba có thể đối phương là nhiều thế lực tập hợp lại một đội hình.

Cái này Triệu Vô Cực lập tức phủ định. Bọn họ tướng mạo có thể khác nhau nhưng công pháp tu luyện cùng cách thức tu luyện là hoàn toàn giống nhau, bởi vì khí tức bọn họ vô cùng giống nhau, vô cùng gần gũi, cho thấy đã rất nhiều lần cùng nhau luyện tập phối hợp hành động

Thanh niên kia ha ha cười nói:

“thú vị,ta có thể nói cho ngươi ta là Cát La, còn Thần Điện là gì ngươi không cần biết bởi vì ngươi không xứng!”

Đối phương thái độ cao cao tại thượng khiến Triệu Vô Cực rất khó chịu, hắn lại đối với Thần Điện hứng thú hơn

Một cái thế lực như thế nào có thể bồi dưỡng được nhiều cá nhân mạnh mẽ lại tương đồng như vậy?Khí tức bọn họ vô cùng gần kề lại tương đồng, cho thấy Thần Điện có khả năng bồi dưỡng hàng loạt cao thủ sao có thể ở trên giang hồ vô danh?

Vì sao Triệu Vô Cực lại khẳng định như thế, tất nhiên là vì Cát La nói hắn cũng chư từng chém giết nhiều người như thế! ở Thần Điện lại có thể tùy ý chém giết lẫn nhau đương nhiên là không phải chính phái mà là tà phái.

Thanh Vân Tông là chính phái, ở trong tôn môn có thể ngang nhiên chém giết lẫn nhau sao?

Đương nhiên là không, vì vậy không có gì khác có thể suy đoán là tà phái

Có người sẽ hỏi không chính không tà được không? Tất nhiên là được, nhưng bọn họ không chính không tà cũng tự xưng mình là chính phái, thế giới này là như thế, ngươi phải tự mình đứng đội

Không đứng đội chính là cả hai công địch, sớm chiều bị người diệt tông.

Lại nói tên này thanh niên giấu giếm tất có ý đồ riêng,Triệu Vô Cực muốn biết ý đồ của bọn hắn là gì? Thần Điện lại là cái gì tổ chức? tổng đàn nằm ở đâu? Có bao nhiêu người? ai mạnh nhất? dưới người mạnh nhất điện chủ có bao nhiêu cao thủ?

Những thứ này đều là trong chốc lát hắn cân nhắc ra, Triệu Vô Cực đang tính toán xem làm sao để có thể moi ra thông tin từ trong miệng đối phương

Hắn nói:

“Ta là Triệu Vô Cực, là của Trang gia tiểu thư bằng hữu, hôm nay Hoàng Phong thiếu bang chủ bắt cóc bạn ta, ta mới ra tay cứu nàng.Ngươi hôm nay đến đây hẳn không phải để đi dạo ngắm mát đi?”

Triệu Vô Cực tất nhiên không tin đối phương mang đội hình mạnh mẽ như vậy tới là để xem náo nhiệt cái gì

Cát La lập tức cười nói:

“Đương nhiên là đến lấy một thứ,đáng tiếc lại bị ngươi nhanh tay hơn lấy mất rồi!”

Hắn cười nhìn Triệu Vô Cực,Triệu Vô Cực lập tức liền hiểu hắn muốn thứ gì

Đương nhiên ngoài Ngũ Quỷ mật tịch không thể là thứ gì khác.

Triệu Vô Cực hiếu kì hỏi:

“cái này mật tịch là của Hắc Kình bang bang chủ, đâu phải của ngươi mà ngươi nói muốn thu là thu được”

Cát La lập tức nói:

“Không phải của ta, càng là không phải của hắn. ngươi có biết cuốn mật tịch này là từ đâu ra không?”

Nhìn Cát Lôi một mặt đắc ý như muốn nói “ngươi mau cầu ta nói ra a” Triệu Vô Cực liền thuận nước đẩy thuyền:

“Ở đâu ra?”

“Đương nhiên là cướp được!”

Hắc Kình bang vốn là làm hải nghiệp bang hội. ở Tinh Vân thành có một cái y dược thế gia, Tiêu gia.

Qua nhiều năm hành y chữa bệnh nghiên cứu, bọn họ giống như là nghiên cứu ra một chút mới mẻ đồ vật.

Đồ vật này là nhiều đời bọn họ tổng kết kinh nghiệm, sau đó tham khảo các loại võ công bí tịch có thể tìm được tạo thành cuốn này mật tịch tên là Ngũ Quỷ mật tịch

Tiêu gia từ sau đó lập tức ở trên giang hồ lấy thân pháp quỷ dị nổi danh, đáng tiếc thế gia này có một cái đặc điểm là hậu đại thông minh nhưng sức sinh sản quá kém, cho dù gia chủ có lấy nhiều phòng thì thiếp thì cũng không sinh ra được mấy cái nhi tử khi chi tán diệp

Càng buồn cười hơn là bọn họ suốt đời hành y làm việc tốt, lại nhân mạch càng ngày càng điêu linh

Gần đây một cái duy nhất còn sống thiếu chủ ra ngoài chữa bệnh cho người, liền là đi thuyền vượt biển tới hải San hô đảo.

Hắc Kình bang không biết là làm thế nào biết được thông tin tình báo cùng nội tình trong đó, biết người này Tiêu thiếu chủ mang trên người bí tịch lại ở trên biển không dễ gì trốn chạy lập tức ra tay cướp bóc

Bọn họ chính là làm cướp biến hoạt động tới đánh chiếm cái kia Tiêu thiếu gia chủ đi tàu, nhờ vào số lương ưu thế đánh nát ti của hắn

Tiêu thiếu gia chủ dù khinh công cao thế nào nữa cũng không thể ở trong biển rộng mênh mông chống lại Hắc Kình bang tàu cùng người cuối cùng ấm ức bị đánh giết.

Bí tịch cuối cùng lại rơi vào tay Hoàng Tông

Hoàng Tông có được bí tịch sau tu luyện cũng có chút thành tựu, đáng tiếc trước đây hắn không chuyên tu thân pháp nên tiến triển bị chậm lại

Sau đó chính là cùng Triệu Vô Cực đánh, bị hắn đánh chết.

Triệu Vô Cực nghe đến đây lập tức hiểu tình hình, hóa ra là đồ đi ăn cướp quả nhiên Hắc Kình bang không thứ gì tốt.

“Ngươi biết rõ lai lịch của nó như vậy vậy ngươi đinh làm gì với bí tịch này?” Triệu Vô Cực hứng thú nhìn hắn mà hỏi

“tất nhiên là ta muốn thu hồi nó, cũng là nhiệm vụ lần này của ta. Tiểu tử, ngươi có thể đánh thắng Hoàng Tông nhưng ngươi không thể đánh thắng ta đâu, huống hồ chúng ta còn đông như vậy khuyên ngươi tốt nhất vẫn là ngoan ngoãn giao ra bí tịch đi thôi tránh được một hồi nỗi đau xác thịt!”

Quả nhiên là vì công pháp mà đến, bọn họ mất công điều tra ra nhiều tin tức như vậy tất nhiên không chỉ để cho vui

Ngũ Quỷ mật tịch từ khi bị Hắc Kình bang cướp khỏi tay Tiêu gia chính là một cái bánh ngon ai cũng muốn tranh cắn một miếng, người nào nắm đấm to thì người đấy lấy được

Vốn không còn tồn tại cái gì đạo lí của ta của ngươi ai trước ai sau, là thứ thị phi ai cũng muốn tranh đoạt

Quan trọng là đối phương đến từ Thần Điện một cái tổ chức hắn không biết, Thần Điện lại đối với tin tức nắm giữ linh thông như vậy có thể thấy được bọn họ ở trên giang hồ có bao nhiêu nhãn tuyến

Đừng nhìn một chút tin tức mà thôi, muốn xây dựng được mạng lưới tình báo không phải là chuyện dễ dàng cùng ngày một ngày hai

Phải trải qua thời gian dài đào tạo cùng cài gián điệp vào các thế lực, có lúc vì một cái gián điệp mà có thể tiêu tốn cả mấy chục năm cũng là chuyện bình thường

Triệu Vô Cực tâm tư lưu chuyển, hắn đang muốn tính kế một chút, làm sao để an toàn rút đi nhưng trong lòng hắn vẫn muốn cùng Cát La đánh một trận

Thiên tài cùng thiên tài ở giữa luôn là ngươi không phục ta ta không phục ngươi

Muốn có tiếng nói chung chỉ có thể đánh phục đối phương,để đối phương công nhận sự mạnh mẽ của ngươi

Từ đó đối phương mới coi trọng ngươi, lời nói của ngươi mới có trọng lương

Đương nhiên thiên kiêu cũng có thuộc về mình tự tin cùng kiêu ngạo

Đơn giản nhìn Cát La khinh thường thái độ đối với bọn họ là hiểu

Triệu Vô Cực lập tức cười nói:

“Ngươi muốn vây công ta sao? ta không nghĩ ngươi sẽ làm như thế!”

Cát La hứng thú nhìn hắn nói:

“Ồ tại sao?”

“Tại vì ngươi cảm thấy ngươi mạnh hơn ta, ta không phải là đối thủ của ngươi! Ngươi nếu muốn cướp đi bí tịch vậy chỉ cần tự mình đánh bại ta là được, kể đến đám người ngu ngốc này sẽ có hộ vệ của ngươi lo ngươi sẽ không vì hậu chiến mà nội công khô cạn lo lắng

Nhưng đáng tiếc, ta lại không cho rằng như vậy. Hoàng Tông, ta có thể đánh bại.

Ngươi, ta cũng có thể đánh bại.”

Cát La ha ha cười to nói:

“Tiểu tử ngươi thật cuồng a, còn muốn khiêu chiến ta?”

“Ngươi nếu coi câu vừa rồi là khiêu chiến thì cũng có thể, ta thấy ngươi ở Thần Điện địa vị không thấp chứ? Cũng là thường xuyên chém giết loại người, chả lẽ còn sợ chiến sao? Ngươi nhìn liền biết là lớn tuổi hơn ta, bị ta khiêu chiến không dám ứng chiến còn xưng cái gì thiên tài! Ta phi, lớn tuổi như vậy cũng mới luyện tới nhị lưu cao thủ, có biết ta năm nay bao nhiêu tuổi không? Ngươi tính là cái rắm thiên tài”

Triệu Vô Cực ban đầu lời lẽ còn dễ nghe, đằng sau lập tức khó nghe hẳn lên

Hắn mở miệng trào phúng Cát La lớn tuổi mà tu luyện mới bằng hắn để Cát La cảm thấy bản thân không phải là cái gì chân chính thiên tài

Cát La tất nhiên không chịu, hắn trước giờ đều tự cho bản thân là một cái thiên tài, thiên kiêu

Sức mạnh của hắn là từ biển người giết ra, từ trong hàng trăm người cùng cảnh giới đoạt được

Hắn luôn cụ bị vượt cấp khiêu chiến thực lực, mà tới nơi này lại bị một đám giang hồ võ giả khinh bỉ cười chê

Hắn làm sao có thể chịu được!

Cát La lập tức cười lạnh nói:

“tiểu tử, ta chấp nhận lời khiêu chiến của ngươi! Ngươi sẽ vì lời vừa rồi mà hối hận thật nhiều!”

Triệu Vô Cực cũng cười to:

“người để ta phải hối hận, đến giờ này còn chưa sinh ra!”

Nói xong hắn đưa Trang Huyền Nhi đẩy qua một chỗ xa, lập tức bày ra tư thế trảo pháp chuẩn bị đón địch

Mà Cát La cũng từ trên nóc nhà phi thân mà xuống nhẹ nhàng chạm đất.

Hắn lấy ra bản thân kiếm, là một cái phong cách bình thường kiếm, ở giữa có hai đường kẻ dọc theo thân kiếm tới mũi kiếm

Mũi kiếm chỉa thẳng vào Triệu Vô Cực hai người khí thế lập tức thẳng tắp kéo lên

Chiến đấu muốn bắt đầu!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện