Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Đoàn tụ


trước sau

“đinh ~ đã đổi thành hiện thời cập nhật trạng thái!”

Sở dĩ Triệu Vô Cực đổi thành hiện thời cập nhật trạng thái là bởi vì cái này cũng có chỗ tốt không nhỏ.

Một số kẻ địch của hắn có thể giả chết lúc cùng hắn chiến đấu, tuy hắn có thể dùng khả năng kiểm tra sinh mệnh chi hỏa của mình để đi cảm nhận, nhưng như thế khá mất thời gian, nếu có hệ thống trực tại, hắn chỉ cần xem hệ thống có nhảy ra thông báo điểm tích lũy tăng hay là không liền được, đỡ tốn rất nhiều công sức của hắn.

Còn về cái gì có làm phiền hay không, Triệu Vô Cực không hề cảm giác cái này. 

Một khi hắn đã phải tập trung hết sức chiến đấu, hệ thống thông báo sẽ bị hắn hoàn toàn bỏ qua, còn nếu hắn có dư lực đi quan sát hệ thống thông báo, như vậy nói rõ hắn cũng không gặp phải cái gì quá mạnh đối thủ, hoàn toàn không đáng lo ngại.

Tiếp theo, Triệu Vô Cực nhìn về phía Thủy Thượng Phiêu phía sau dấu + vị trí.

Hắn tinh thần hơi tập trung vào, một dòng tin tức liền bắn ra.

“ ngươi Thủy Thượng Phiêu thân pháp đã đột phá giới hạn đạt tới siêu phàm cảnh giới.

Ngươi đối với thân pháp này càng hiểu rõ sâu hơn, tốc độ lúc thi triển càng nhanh hơn, khoảng cách độ khí của ngươi càng xa hơn.

Đồng thời ngươi hiểu được như thế nào lợi dụng mặt nước sức căng, ngươi nếu đứng trên mặt nước sẽ không bị rơi xuống nước, hoàn toàn như là đứng trên đất bằng, tại mặt nước thi triển lúc, tốc độ di chuyên +10%”

Triệu Vô Cực ồ nhẹ một tiếng, đứng trên mặt nước như đứng trên đất bằng, đây không phải hắn có thể giống như trong naruto như vậy thỏa thích ở trên mặt nước chiến đấu rồi sao?

Cái này có thể trực tiếp đi biểu diễn ảo thuật được a!

Hắn nhớ năm đó có mấy cái ảo thuật gia cũng biểu diễn trò đi trên mặt nước này oanh động một thời, nhưng sau đó người ta phát hiện ra, bọn hắn là sử dụng một tấm gương để sát mặt nước mới có thể làm được như vậy a!

mà cái kia 10% tốc độ bổ trợ thì phải bắt buộc hắn ở trên mặt nước mới có thể thể hiện ra chỗ tốt.

Đừng nhìn 10% không quá lớn, nếu hắn tốc độ chỉ là 100, 10% chính là 10, như vậy cũng chưa thể hiện ra cái gì khác biệt.

Nhưng nếu hắn tốc độ là 1000 như vậy 10% chính là 100, lúc này lương biến đã có thể gây ra chất biến, khiến cho tốc độ của hắn hoàn toàn bỏ xa người khác.

Đây chính là siêu phàm cảnh giới Thủy Thượng Phiêu sao? Không quá mạnh cũng không quá yếu, nhưng quan trọng nhất, nó đang cứu Triệu Vô Cực một mạng a

May nhờ có lúc này đột phá Triệu Vô Cực tốc độ mới bạo tăng một đoạn, khiến cho hắn có thể kéo dãn khoảng cách với tên kia tán tu đại ca, nếu không bây giờ hắn sau lưng chỉ sợ đã bị phi kiếm đục ra mấy cái lỗ thủng rồi.

Chỉ có điều, giết hai người mới được 15 điểm tích lũy a, sao hắn cảm giác, cái này điểm tích lũy đến thật chậm đây.

Muốn có đủ điểm tích lũy dùng để ưu hóa võ kĩ cùng sử dụng phòng luyện võ kĩ sao mà khó khăn a!

Cứ chiếu theo tình trạng này, hắn nếu không phải cả ngày chém giết người hoặc yêu thú vậy thì đừng mơ đủ điểm sử dụng hệ thống chức năng a!

Hệ thống này thật đủ hố, bày ra đồ vật cũng thật đủ đắt a, giống như là cho hắn xem nhưng lại không hề muốn hắn mua được vậy, đây căn bản là muốn chơi hắn tiết tấu a!

“ đinh~ hệ thống không chơi kí chủ!”

Ai nói với ngươi, hừ!

Triệu Vô Cực trong lòng mắng thầm, dưới chân tốc độ cũng không hề giảm.

Hắn ngoái đầu lại nhìn xem tên kia đại ca, đối phương một mặt đỏ bừng đang kiên trì bám đuôi lấy hắn, một bộ không đội trời chung bộ dáng, như là không đem hắn chẻ làm đôi thề không làm người vậy.

Triệu Vô Cực trong lòng hừ lạnh, rõ ràng các ngươi ra ngoài giết người đoạt bảo còn muốn giết ta, bây giờ bị ta giết lại thì lại muốn báo thù như thể các ngươi là người bị hại vậy!

cái thế giới này a, vẫn là nắm đấm lớn liền có đạo lí, nguy hiểm luôn ở khắp nơi rình rập!

ở phía sau tên kia đại ca đuổi một lúc lâu nhưng vẫn không đuổi kịp, ngược lại Triệu Vô Cực cũng không thấy có dấu hiệu bạo phát sau xuống sức, hắn trong lòng lập tức gấp gáp.

Khốn kiếp, chơi chết ngươi! 

đại ca trong lòng trở nên táo bạo, trên tay hắn phi kiếm hào quang đại thịnh, Triệu Vô Cực kinh hãi ngoái đầu nhìn về phía sau, hắn đang nhanh chóng cảm giác được, trên người vị này đại ca linh lực đang nhanh chóng rút xuống, toàn bộ đều truyền vào trong thân thanh phi kiếm này.

Đối phương đây là chuẩn bị liều mạng nhất kích a!

Triệu Vô Cực sắc mặt tái nhợt, vội vàng la lên:

“ dừng tay, ta cho ngươi nhận lầm còn không được sao?”

khốn kiếp, nếu để hắn đánh ra một kiếm này, bản thân mình không chết cũng trọng thương a, đến lúc đó hắn cách cái chết cũng không xa nữa rồi.

Đại ca hừ lạnh nói:

“ ngươi nhận lầm? nhận lầm có thể khiến đệ đệ ta sống lại sao? Nhận lầm có thể khiến mỏ Linh thạch thông tin không lộ ra ngoài sao? Ngươi hôm nay cho dù nói gì cũng phải chết! Ngươi chỉ có chết mới có thể thay ta thủ vững bí mật này, ta mới có thể yên tâm được!”

Triệu Vô Cực trong lòng cuồng mắng, hận mình không mọc thêm ra hai cái chân để có thể chạy càng nhanh hơn

Mà đại ca lúc này nói xong, linh lực cũng đã trút hết vào bên trong phi kiếm, phi kiếm của hắn như là mũi tên rời cung lóe lên huyết sắc quang mang điên cuồng hướng Triệu Vô Cực phóng tới.

Nó ở trên trời kéo ra một đạo kinh khủng hồng tuyến, như là trường hồng quán nhật bắn ra, khóa chặt Triệu Vô Cực vị trí, không cho hắn bất kì cơ hội nào.

Triệu Vô Cực trong lòng điên cuồng cuồng mắng, nếu là cùng cảnh giới hoặc chỉ hơn một hai cái tiểu cảnh giới, cho dù có ăn Cuồng bạo đan hắn cũng dám cùng đối phương đánh một trận, nhưng cảnh giới cách biệt quá xa, đây chính là lấy lớn hiếp nhỏ tiết tấu a!

khốn kiếp khốn kiếp khốn kiếp, Triệu
Vô Cực ta sao có thể chết ở đây!

Triệu Vô Cực trong lòng điên cuồng là to, dưới chân tốc độ lại càng tăng lên, cố gắng hướng về phía trước lao đi

Nhưng đang tiếc, hắn tốc độ có nhanh như thế nào cũng là bị giới hạn bởi tu vi luyện khí kì ngũ trọng, sao có thể cùng luyện khí kì cửu trọng đỉnh một đòn dốc toàn bộ linh lực ra đánh ra phi kiếm được.

“ ha ha ha ha, tiểu tử, lần này ngươi nhất định phải chết! Cho dù có bảo vật hộ thể ta cũng không tin ngươi đỡ nổi đòn này của ta!”

hắn đã biết Triệu Vô Cực có hộ tâm kính, đến lúc Triệu Vô Cực nếu muốn giở trò cũ, vậy thì hắn chỉ cần đơn giản điều khiển một chút phi kiếm, đến lúc đó Triệu Vô Cực phải chết không thể nghi ngờ.

Triệu Vô Cực gương mặt tràn đầy lo lắng chi sắc, mồ hôi đổ như mưa, hắn vội vàng chạy, chạy trong vô vọng

Phi kiếm càng lúc càng gần, khoảng cách sau lưng hắn đã không tới ba mét rồi.

Chỉ cần thêm một chút nữa liền có thể đâm chết hắn.

Nhưng đúng lúc này, một đạo nộ quát như là kinh lôi vang lên:

“ to gan, ngươi muốn chết!”

Ầm!

Từ phía chân trời, một đạo hỏa hồng sắc lưu tinh bay tới.

Không, không phải lưu tinh mà là tu tiên giả linh lực bao phủ lấy một người, tốc độ nhanh như là lưu tinh.

Triệu Vô Cực ánh mắt vô cùng tốt, nhìn thấy người tới, hắn mừng như điên la lên:

“ Mẫu thân, cứu ta!”

Sở Phi Huyền hơi giật mình một chút nhìn về phía dưới mắt đất cái kia thanh niên nhân, nàng có chút không dám tin đây là nhi tử của mình.

Nhưng đối phương gọi mình là mẫu thân, cùng Triệu Phi Dương lúc còn trẻ gương mặt giống như đúc, mà huyết mạch truy tung thuật cũng đang chỉ vào hắn phương hướng lao tới, hiển nhiên không thể sai vào đâu được.

Hài tử của nàng, năm nay mới hơn năm tuổi, sao có thể cao lớn như vậy?

Đây là đùa đi!

nhưng thứ này không quan trọng, quan trọng là hắn đang bị truy sát a!

Sở Phi Huyền ánh mắt trừng lớn, tức giận kiều quát một tiếng, phi kiếm từ dưới chân của nàng bắn ra, nàng thân hình tốc độ cũng không giảm hướng Triệu Vô Cực đang bỏ chạy phương hướng lao tới, muốn bảo hộ hắn.

Phi kiếm của nàng tới sau mà đến trước, như là lưu tinh trục nguyệt, thế tới vừa nhanh vừa mạnh vừa hung ác, trực tiếp hướng phi kiếm của đại ca phương hướng bắn tới.

Ầm~ răng rắc!

Một tiếng nổ vang lên, đại ca phi kiếm tại chỗ bị Sở Phi Huyền phi kiếm đánh tan nát, đại ca cũng không nhịn nổi cái này một đòn toàn lực bị đánh nát đưa đến phản phệ, tại chỗ phun máu tươi bay ngược ra sau.

Triệu Vô Cực nhìn thấy Sở Phi Huyền lao xuống hắn mừng như điên hô lớn:

“ mẫu thân cuối cùng ngươi cũng tới, ta sắp bị người cho chém chết á!”

Sở Phi Huyền nghi hoặc nhìn Triệu Vô Cực, sau đó nghi ngờ hỏi:

“ ngươi thật là Vô Cực?”

Vô Cực trong kí ức của nàng là một cái đáng yêu tiểu hài a, đâu phải cái này trước mặt suất khí thanh niên nhân

Hắn mới chỉ hơn năm tuổi mà thôi, sao có thể cao lớn như vậy?

Triệu Vô Cực giật mình nhìn nàng, sau đó lập tức hiểu, nàng không nhận ra bản thân mình cũng là bình thường mà thôi.

Hắn lập tức cười hì hì nói:

“ mẫu thân, có thể cho ta cà mặt cái sao?”

Sở Phi Huyền ánh mắt sáng lên, lập tức một bàn tay đánh qua:

“ tránh qua một bên, ta trước hết xử lí tên này lại nói. Dám ở trên địa bàn Thanh Vân Tông truy sát con trai của ta, thật đúng là ăn hết gan hùm mật báo mà!”

nàng tuy chưa nhận Triệu Vô Cực nhưng lời nói vừa rồi hiển nhiên tám phần xác định Triệu Vô Cực chính là con trai nàng, chỉ có Triệu Vô Cực mới có thể cùng nàng làm ra cái kia bộ mặt cùng cái kia câu nói 

Thời gian cấp bách, trước hết ổn định thế cục lại rồi hẵng tìm hiểu sau.

Sở Phi Huyền đứng ra thời gian, phía sau nàng một đạo phi kiếm cũng lập tức lao tới sau đó đáp xuống.

Người tới không ai khác chính là Triệu Phi Dương.

Triệu Phi Dương ánh mắt cũng là tràn đầy kinh dị cùng giật mình nhìn cái này phía trước mặt mình thiếu niên, hắn cùng mình lúc trẻ quả thật như một khuôn đúc ra, chỉ có điều ánh mắt có chút thông minh giảo hoạt giống như là Sở Phi Huyền mà thôi.

Nhưng trên người hắn một cỗ cảm giác huyết mạch quen thuộc truyền tới, khiến cho Triệu Phi Dương không cần hỏi cũng biết, đây chính là hắn con trai, Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực thấy Triệu Phi Dương lập tức mừng như điên xông tới nhảy chồm lên một cái ôm lấy hắn, hắn ha ha cười nói:

“ phụ thân a, ta rất nhớ ngươi, ngươi có nhớ ta hay không?”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện