Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Tiến nhập


trước sau

Triệu Vô Cực dẫn đầu đi vào không gian thông đạo, một cảm giác trời đất quay cuồng xông tới cộng thêm giống như là hắn bị rơi xuống một cái hố sâu không đáy, dưới chân mất đi trọng lực khiến hắn hai chân như muốn nhũn ra.

May mắn Triệu Vô Cực thể phách vô cùng tốt, hắn chỉ là hơi choáng đầu sau đó lập tức lấy lại trạng thái bình thường.

“hừ, cảm giác bị dịch chuyển không gian quả thật đáng ghét!”

Triệu Vô Cực âm thầm hừ lạnh lên tiếng, hắn đối với loại này buồn nôn cảm giác chán ghét cùng cực.

Triệu Tiếu Tiếu cũng nhanh chóng bước vào không gian thông đạo, nhưng vừa bước ra khỏi không gian thông đạo nàng hai chân trực tiếp nhũn ra, ngã lăn ra mặt đất.

May mắn Triệu Vô Cực biết trước tình huống nhanh tay bắt ngang eo nàng ôm lấy, nếu không chỉ sợ ngàng sẽ trực tiếp ngã quẳng ra mặt đất.

Triệu Tiếu Tiếu ánh mắt hơi mờ mịt mở ra, nhìn thấy chính là Triệu Vô Cực đang ôm nàng lúc khuôn mặt nhỏ đỏ ửng lên, ánh mắt cúi xuống lảng tránh ánh mắt của hắn.

Trong lồng ngực nàng tim đập bắt đầu gia tốc lên, nàng chưa bao giờ đối với bất kì nam nhân nào có cảm giác như vậy.

Mặc dù nàng thân thể đã không còn sạch sẽ, cũng bị nhiều người sử dụng qua, nhưng Triệu Tiếu Tiếu chưa hề được nếm qua tư vị ngọt ngào của tình yêu, nàng đối với thứ này chỉ có thể đứng xa mà nhìn.

Nhưng bây giờ trước mặt nàng chính là một cái vô cùng tốt công tử, không chỉ phẩm hạnh mà cả võ công, thân phận của hắn, bất kì cái nào cũng có thể để cho nữ nhân tâm vô cùng dễ dàng xao động.

Triệu Tiếu Tiếu cảm giác Triệu Vô Cực quả thật quá đẹp trai rồi, nếu không phải nàng chưa bị vấy bẩn...

Nghĩ đến đây Triệu Tiếu Tiếu trong lòng một trận sầu thảm, sắc mặt có chút thê lương.

Triệu Vô Cực đỡ nàng lên, thả tay ở trên người nàng ra, sau đó nhanh chóng đánh giá tình hình xung quanh.

Nơi hắn đứng trước mặt là một mảnh rừng rậm, phiá sau chính là không gian thông đạo, mà bên cạnh không gian thông đạo chính là một bức tường màu đen kịt.

Không, không phải là bức tường, nói đúng hơn chính là giới bích, bên ngoài chính là không gian hư vô mờ mịt một màu đen nhánh, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.

Nếu như thế giới cũ của hắn có người muốn mang người mình yêu đi đến cùng trời cuối đất, vậy thì ở ngay chỗ này liền có thể đơn giản gặp được cùng trời cuối đất a.

Triệu Vô Cực đưa tay sờ lên bên trên giới bích, một cảm giác mềm mại như không truyền vào tay hắn, hắn thử đưa tay đẩy một cái, nhưng thần kì là nó lại không di chuyển chút nào.

Cho dù vô cùng mềm mại giới bích nhưng cho dù Triệu Vô Cực cố gắng thế nào xô đẩy cũng không thể đẩy nó lùi lại nửa bước.

“chậc, đây chính là không gian pháp tắc đi?”

Triệu Vô Cực nhíu nhíu mày, kết thúc của mình vô nghĩa công việc.

May mắn chính là vừa đi ra khỏi không gian thông đạo Triệu Vô Cực cũng không gặp phải đầu nào Âm ảnh ma chu, nếu không bị tập kích ngay lúc đó hắn chỉ sợ cũng phải giây quỳ.

Phía trước mặt của hắn là một đoạn bao la sơn lâm, rừng núi liên miên không ngớt.

Hắn có thể cảm giác được một bầu không khí nặng nề âm trầm bao trùm tất cả không gian. 

Cái này không phải là vốn do cái này tiểu thế giới liền như vậy mà là do yêu khí quá nhiều quá thịnh bởi vậy ảnh hưởng tới toàn bộ không gian khí tức, khiến cho nó trở nên âm trầm hơn rất nhiều.

Nhìn phía trước liên miên bất tuyệt mấy cái dãy núi, Triệu Vô Cực trong lòng cảm khái, cái này không gian cũng không nhỏ a

Có thể đối với trúc cơ kì có thể ngự không phi hành sẽ cảm thấy nó khá nhỏ, nhưng đối với không thể ngự không phi hành Triệu Vô Cực mà nói, thế này đã đủ lớn, đã rất lớn.

“ công tử, nhìn chỗ kia!”

Triệu Tiếu Tiếu nhanh nhẹn chỉ ra một ngón tay, Triệu Vô Cực lúc này mới chú ý tới, phía bên phải của hắn nằm trên một thân cây không xa có một cái biển báo, bên trên gi mấy chữ “ Thanh Vân Tông thu thập địa điểm” chữ viết to, cùng một cái chỉ phương hướng.

Triệu Vô Cực lúc trước đi vào sự chú ý đều tập trung ở đại bố cục, không quá quan tâm chi tiết trước mặt.

Mà Triệu Tiếu Tiếu hiển nhiên là nhìn chi tiết bố cục trước mắt, sau đó liền thấy cái này một cái biển báo, nàng mới nhanh chóng chỉ cho Triệu Vô Cực.

Nhưng để Triệu Vô Cực cảm giác là lạ, cái này biển báo cũng quá tục một điểm chứ?

Không phải là trưởng lão nhận nhiệm vụ thu thập linh nhũ tới chỗ này đều đã biết đường rồi sao? Chẳng lẽ bọn hắn còn có người chưa biết đường mà cần phải là một cái biển báo?

Triệu Vô Cực đối với thứ này cảm giác khó hiểu, nhưng vẫn là trước tiên hướng bên này đi tới.

Dù sao Sở Phi Huyền cũng nói qua trong này thật sự là chỗ thu thập linh nhũ của Thanh Vân Tông, ở trên cái này con đường đi tới sẽ không bị Âm ảnh ma chu tập kích.

Bởi vậy hắn muốn trước tiên tiến đến xem xét một chút ở đây thu thập linh nhũ tràng rốt cuộc là tình cảnh gì.

Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu nhanh chân hướng bên phải phương hướng đi tới, lúc này hắn mới cảm nhận được, ở đây cây cối giống như bị mở ra một con đường, chuyên môn để người ta trực tiếp hướng bên này đi tới, dễ dàng tìm được phương hướng như vậy.

Hắn cẩn thận chú ý bốn phía, nhưng một lúc sau không cảm nhận được bất kì thứ gì, lúc này mới nhanh chân
tiến lên.

Triệu Vô Cực càng đi càng xa, đến lúc hắn tới một cái chân núi lúc mới dừng lại.

Phía trước mặt hắn là một cái lớn cửa động, bên ngoài cửa động có một lớp màng mỏng từ linh lực tạo thành, hiển nhiên chỗ này bị trận pháp bao phủ bảo vệ.

Thế này mới đúng a, có trận pháp liền mang ý nghĩa có người từng hoạt động dấu vết, là Thanh Vân Tông tiền bối đã từng đi qua đây bày ra trận pháp phòng ngự xuống đề phòng đạo chích a.

Triệu Vô Cực đi tới, hắn cẩn thận từng li từng tí nhẹ nhàng sờ lên cái này lá linh lực bình chường, nó không hề đẩy Triệu Vô Cực ra nhưng cũng không cho Triệu Vô Cực đi vào.

Triệu Vô Cực đối với trận pháp chỉ là hiểu sơ, bởi vậy tạm thời không biết làm thế nào để đi vào.

Nhưng hắn nhìn quanh một lúc cũng không thấy bất kì trận nhãn hay cái gì cửa vào có thể lợi dụng, bởi vậy mới thử nghiệm tới mò cái này màng linh lực phòng ngự.

Triệu Vô Cực vừa đặt tay vào bên trên linh lực màng chắn, từ trên trên linh lực màng chắn một đạo yếu ớt hào quang lóe lên, bắn thẳng tới hắn bên hông nội môn trưởng lão lệnh bài.

Nội môn trưởng lão lệnh bài này là của Sở Phi Huyền đưa cho hắn, bởi vậy Triệu Vô Cực mới có thể dựa vào một tấm lệnh bài này ở khắn nơi chiếm tiện nghi, ra vào Thanh Vân Tông các loại địa điểm mà không bị người cản lại một chút nào.

Mà bây giờ lệnh bài theo cái này linh lực màng chắn lóe lên sau đó cũng là phản ứng lại tiếp lấy của nó thanh sắc ánh sáng, trên mặt lệnh bài quang hoa nhẹ nhàng lưu chuyển một chút, sau đó cả hai bên đồng thời thu lại của mình quang sắc.

Triệu Vô Cực khó hiểu nhìn một màn này, như thế liền xong rồi?

Còn tưởng sẽ ra cái gì phản ứng a, không phải chỉ có như vậy thôi chứ?

đang ở lúc hắn khó hiểu, linh lực màng chắn của trận pháp bỗng nhiên tiêu biến một bộ phận, ở trước mặt hắn mở ra một cái hai người cao rộng mét rưỡi cái cổng.

Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, trận pháp này nhận thức Sở Phi Huyền mẫu thân của hắn nha.

May mắn may mắn, nếu không phải trên người hắn mang lệnh bài, chỉ sợ lần này hắn đến đây liền phí công.

Lại nói, sau này có thời gian, nhất định phải học một chút trận pháp cơ sở a.

Nghĩ đến lại có thứ cần phải học Triệu Vô Cực liền thở dài không ngớt, áp lực thật lớn a.

Triệu Vô Cực mang theo Triệu Tiếu Tiếu một đường đi vào bên trong, bọn hắn lại lần nữa giống như đi vào một cái Sơn nhũ động phiên bản phóng đại.

Lối đi vào càng to lớn, bên trong sơn động càng rộng lớn các cột thạch nhũ, nhưng mật độ các cột thạch nhũ ở đây lại so với ở Sơn nhũ động ít đi rất nhiều.

Triệu Vô Cực nhìn trên mặt đất, trên mặt đất được bày la liệt các loại bình ngọc cao cỡ hai cái gang bàn tay, bọn nó bên dưới đều có một cái hình vuông giá đỡ, linh nhũ thỉnh thoảng lại từ phía trên nhỏ xuống, nhưng Triệu Vô Cực lại không hề nghe được tí tách nước rơi âm thanh toát ra.

Hắn nhíu mày, đây rốt cuộc là tình huống gì?

Trong mắt hắn hệ thống kiếm trắc hiện lên, bắt đầu thu thập dữ liệu.

" đinh~ đã thu thập xong thông tin vật phẩm, mới kí chủ xem xét!”

Triệu Vô Cực nhướng mày, đây là lần đầu tiên hắn thấy hệ thống chủ động đưa ra mấy cái thông tin hữu ích a.

Trước giờ không phải đều im ru không có chút tiếng động sao? Sao bây giờ lại chủ động xuất hiện rồi?

" đinh~ hệ thống cơ sở dữ liệu gặp tổn hại nghiêm trọng, thời gian trước đây đều đang ở trong thu thập thông tin trạng thái, bởi vậy không hiển thị ra được quá nhiều, đôi lúc hiển thị ra cũng là kí chủ đã biết đồ vật, bởi vậy không cần thiết.

Mà bây giờ cái này bình nằm trong dữ liệu của hệ thống, bởi vậy hệ thống mới chủ động hiện ra!”

Triệu Vô Cực gật đầu, thì ra là thế a.

Xem ra hệ thống ngày càng có ích đây, thật không uổng công hắn ngày đêm kiếm điểm tích lũy a.

Được rồi, trước xem một chút tình huống là cái gì đi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện