Lại xử lí một nhóm oán linh, Triệu Vô Cực nhíu mày.
Đám này oán linh có thể ở dưới trận pháp bảo vệ mà không bị ánh mặt trời xua tan.
Chỉ cần có nhất định tu vi cũng sẽ không sợ ánh mặt trời.
Nhưng chỉ cần chúng dám rời khỏi trận pháp một phạm vi khá xa đuổi giết Triệu Vô Cực, như vậy hắn muốn giết chết đám này oán linh, cũng là có thể, trận pháp lại không nổi lên cái gì bảo vệ ý tứ.
Đây rốt cuộc là cái gì trận pháp? Nói nó là hộ tông đại trận, vậy thì quá nhỏ.
Nói nó là hộ tộc đại trận, vậy thì quá quỷ dị, công năng so với hộ tộc đại trận hơi nhiều.
Rốt cuộc cái này thần dị cùng biến số là từ đâu mà ra?
Triệu Vô Cực ngẩng đầu lên nhìn về phía cao lớn đại thụ, hắn ẩn ẩn cảm giác được, hẳn là cùng cái này đại thụ có liên hệ a.
Tuy không quá hiểu trận pháp nhưng Triệu Vô Cực cảm thấy đây có thể là đáp án đúng, vì chỉ có như vậy mới có thể giải thích thông.
Triệu Vô Cực tiêu diệt hơn trăm đầu oán linh, manh nhất cũng chỉ là trúc cơ kì tứ trọng, hoàn toàn không thể tránh thoát hắn Thiên Nhạc kinh siêu độ, cuối cùng trở thành từng điểm tinh quang tán loạn giữa thiên địa đi vào luân hồi đầu thai chuyển kiếp.
Triệu Vô Cực cảm giác một trận trong thức hải của mình điểm công đức như một đoàn viên cầu kim sắc quang mang, hắn hài lòng thích ý.
Trước đây lần đầu tiên có được điểm công đức vô cùng nhỏ bé khiến hắn gần như khó mà phát hiện ra.
Nhưng ở trạng thái tu luyện Pháp Luân Chiếu Minh, Triệu Vô Cực tâm thần chìm vào thức hải, lúc này hắn mới phát hiện ra, trước mặt mình vậy mà có một đoàn kim sắc quang đoàn. hắn tỉ mỉ nghiên cứu cái này quang đoàn một phen, xác thực chính là điểm công đức, là công đức chi quang.
Triệu Vô Cực sau đó mới biết, hắn thu thập được điểm công đức đều sẽ tụ tập ở thức hải của hắn, khiến cho thức hải vốn đen thui trống không của hắn có thêm một chút đồ vật, không còn trống vắng như lúc trước.
Hắn đối với cái này vô cùng hài lòng, lại trải qua một trận suy nghỉ tỉ mỉ liền biết vì sao thứ này lại tồn tại ở trong thức hải.
Phật gia tu hành, làm việc thiện, siêu độ,... các loại hành động đều là cầu một cái an tâm, để cho tâm thần được thoái mái bình yên
Bọn hắn làm việc cũng chính là dựa trên cái này tiêu chí mà hành động, bởi vậy mỗi lần hành thiện tích đức hay siêu độ vong hồn sẽ xuất hiên một ít điểm công đức, những cái này điểm công đức hư vô mờ mịt, có hình lại không thể nắm bắt, bởi vậy chúng vị trí chứa đựng đương nhiên là có liên quan trực tiếp đến bản tân chúng, ngoài thức hải ra không thể còn vị trí nào phù hợp hơn.
Mà cái này điểm công đức không chỉ giúp Triệu Vô Cực tu luyện Tru tà chỉ, sau này tu luyện Triệu Vô Cực cũng sẽ còn rất nhiều diệu dụng.
Ít nhất trong Thiên tài hòa thượng để lại truyền thừa cho hắn cũng từng nhắc qua điểm công đức cùng điểm công đức chỗ tốt, công dụng, cùng cần thiết.
Bởi vậy có cơ hội thu thập điểm công đức, Triệu Vô Cực sao có thể bỏ qua.
ở đây thu thập tốc độ, phải so với ở Thanh Vân Tông đi hỏa táng tràng nhanh gấp không biết bao nhiêu lần đây.
Siêu độ rơi một đầu cuối cùng oán linh, Triệu Vô Cực ánh mắt hướng về bên kia trận pháp nhìn lại.
Nếu bây giờ có thể tìm cách phá trận mà vào, hoặc là lẻn vào bên trong, vậy thì không có gì tốt hơn.
Nhưng mục đích đến đây ban đầu của hắn chính la tìm hiểu một chút tình hình cùng kiếm điểm công đức mà thôi, hắn cũng không quá tham lam cùng hiếu kì bên trong sự việc.
Phía sau hắn Triệu Tiếu Tiếu lúc này thấy chiến đấu đã kết thúc lập tức chạy tới:
“ công tử, ngươi thật lợi hại. Cái kia chính là siêu độ kinh của phật gia sao? Ta thấy bên này có không ít đầu là trúc cơ kì oán linh nha, thế mà đều bị công tử cho siêu độ, thật là thần kì!”
Đối với nàng mà nói, Triệu Vô Cực có thể vượt cấp khiêu chiến không là cái gì chuyện lạ.
Nhưng có thể vượt cấp khiêu chiến siêu độ thành công trúc cơ kì oán linh, vậy thì quá kinh khủng rồi.
Cái này đã hoàn toàn không phải là nàng thường thức tu duy có thể giải thích, chỉ có thể nói ra hai chữ yêu nghiệt mà thôi
Triệu Vô Cực mỉm cười gật đầu, mang theo nàng đi tới sờ sờ lên bên ngoài trận pháp, cảm nhận một hồi.
Hắn lúc trước thấy qua, có một đầu phi cầm đậu ở bên trên cái này trận pháp nhưng không hề có việc gì, hắn sờ một chút không hề chủ động công kích, hẳn là cũng không sao a?
Nhưng mang trong lòng ý nghĩ như vậy một sờ, nhưng vừa sờ xong một cái hắn liền cảm giác không ổn.
Trên tay bỗng nhiên bị truyền tới một cỗ hấp lực khiến cho hắn cả người không tự chủ bị hướng phía trước kéo vào, Triệu Vô Cực trong nháy mắt thân thể căng cứng cơ bắp mãnh liệt phồng lên
chống lại cỗ hấp lực này, nhưng đáng tiếc hắn cho dù cố gắng đến mấy, cũng chỉ là kéo dài thời gian một hai giây mà thôi.
Nhưng một hai giây cũng đủ để cho Triệu Tiếu Tiếu phản ứng, nàng vội vàng ôm lấy Triệu Vô Cực một tay giữ chặt la to:
“ công tử, cẩn thận!”
Bạch!
Trên tường trận pháp vốn cứng rắn vô cùng bỗng nhiên bị biến thành một lớp thủy bích vô cùng mềm mại dễ dàng xuyên qua, Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu cứ như vậy bị kéo đi vào.
Triệu Vô Cực vừa vào bên trong thời khắc cỗ này hấp lực kéo tới cũng bị giảm đi, ắn vội vàng cố định thân hình, hướng phía sau vồ tới muốn theo đường cũ thoát ra.
Nhưng lúc này Triệu Vô Cực phía sau trận pháp lại một lần nữa trở lại như cũ trước đây cứng rắn trạng thái, cho dù hắn cố gắng đi công kích cũng vô dụng.
Triệu Vô Cực sắc mặt trầm xuống trở nên âm tình bất định.
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Tại sao hắn lại bị kéo vào bên trong này?
Nhìn số lượng người chết biến thành oán linh, cái này hồ tộc chỉ sợ không sớm thì muộn cũng đã diệt tộc.
Người còn sống sót cho dù có là được vài mạng người cũng không thể giải quyết ăn uống cùng sinh dục vấn đề, bọn hắn chỉ sợ sẽ sớm theo thời gian trôi qua mà suy bại xuống chết đi.
Như vậy cái này trận pháp hoàn toàn là dựa vào tự động vận chuyển.
Tuy là tự động vận chuyển trạng thái, nhưng như cũ vẫn cực kì mạng mẽ.
Nó mạnh mẽ ở chỗ nó bao phủ phạm vi rất nhỏ,bởi vậy lực lượng có thể dễ dàng tập trung, không giống như Thanh Vân Tông hộ tông đại trận, bao phủ rộng khắp cần đại lượng năng lượng tới chống đỡ.
Bởi vậy cái này đại trận có thể chống đỡ được hóa thần kì tu sĩ, yêu thú công kích cũng không có gì là lạ.
Nhưng nói gì thí nói đã bị kéo vào Triệu Vô Cực cũng không thể ra được, chỉ có thể tùy cơ úng biến mà thôi, hoảng sợ lo lắng mấy cái này thừa thãi tâm trạng đã không có ích gì ở đây nữa rồi.
Hắn quay lưng lại đánh giá phía sau lưng mình tràng cảnh, lúc nãy bởi vì ở ngoài Triệu Vô Cực nhìn không được rõ bên trong, chỉ có thể nhìn thấy rõ ràng nhất là cái này to lớn đại thụ mà thôi.
Mà lúc này ở trong này, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng đại thụ này to lớn đến mức nào.
Thân cây chỉ sợ có mấy chục người ôm mới có thể ôm hết, vỏ cây sần sùi, cành lá xum xuê rậm rạp.
ở phía dưới gốc cây là một cái cao ba mét tượng đá yêu hồ.
Yêu hồ được điêu khắc vô cùng tinh tế, nó có chín đuôi, phần đuôi cùng thân mình bị phủ lên một lớp bạc thể hiện ra màu lông tóc của nó là ngân bạc, thân hình thon dài tinh tế, ánh mắt tròn to có thần.
Đặc biệt là nó ở giữa trán có một đạo bán nguyệt hồng sắc ấn kí, tôn lên nó mấy phần thần thái.
Triệu Vô Cực nhìn vào cái này cữu vĩ yêu hồ, hắn trừ trong miệng không tự chủ toát ra được mấy chữ “Ngân nguyệt cửu vĩ hồ?”
Triệu Vô Cực có chút hoài nghi bản thân mình có phải là nhìn nhầm hay không? Không ngờ ở cái này tiểu thế giới có thể gặp được một loại có thể chất cực kì quý hiếm lại khác biệt như loài Ngân nguyệt cửu vĩ hồ này.
Ngân nguyệt cửu vĩ hồ trong dài dòng dòng thời gian lịch sử chính là của một đám thú nhân Hồ nhân tổ tiên.
Bọn nó một vị tu luyện đến cảnh giới cực cao cửu vĩ hồ đối với mình chủng loại này tiên thiên yếu ớt bị các chủng tộc khác yêu thú khinh bạc, bởi vậy nàng quyết định nghịch thiên cải mệnh, dùng cảnh giới tu vi đạt đến mức độ công tham tạo hóa của mình cải biến bọn hắn di truyền bản chất, biến bọn hắn từ một cái yêu thú lúc bắt đầu liền biến trở thành thú nhân, là Hồ nhân.