Triệu Vô Cực cuồng tiếu thời điểm, Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương cũng cảm giác được một cỗ linh lực mạnh mẽ rung động lại thêm đại địa run lên nhé nhẹ cùng âm thanh nổ tung to lớn, hai người có chút bận tâm dùng tinh thần lực quét qua.
Lúc thấy Triệu Vô Cực đang ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, cười đến quên cả trời đất, hai người liền thu lại của mình tinh thần lực.
Triệu Phi Dương xoa xoa thái dương của mình, có chút khó xử.
Tiểu tử này, có chút bành trướng a.
Hắn thật cho rằng hắn cùng cảnh giới đã vô địch sao?
Thật đúng là chưa thấy qua việc đời.
Có nên cho hắn ra ngoài đi dạo vài vòng cùng các lộ thiên tài tuấn kiệt va chạm một phen hay không?
nhưng ra ngoài quá nguy hiểm a, lỡ như gặp phải cái nào không muốn mặt trúc cơ kì tu sĩ muốn ra tay với hắn thì làm sao bây giờ?
Vẫn là thôi đi, ít nhất hắn thực lực cũng là thật sự mạnh mẽ mà không phải giả mạnh mẽ, cũng không cần đối với hắn giằn vặt như vậy.
Để một thời gian tới đến tông môn thi đấu thời điểm, xem hắn lúc đó làm thế nào?
Tính toán, cũng chỉ còn một ít thời gian a.
Tiểu tử, ngươi phải tu luyện nhanh lên, nếu không lúc đó sẽ bị các sư huynh treo lên đánh a.
Ha ha ha!
Nghĩ tới đây Triệu Phi Dương trong lòng mới hơi chút yên tâm, cứ để cho tiểu tử này một đường thuận lợi phát triển như vậy, bọn hắn cũng thật không chút nào yên lòng a.
Chỉ sợ hắn dưỡng thành cao ngạo thói quen,dến lúc đó ai cũng không cứu nổi.
Tương lai tông môn trụ cột, tam quan nhất định phải đoan chính, không thể xuất hiện cái gì mặt trái tính cách a.
Nghĩ tới đây hắn liếc mắt nhìn Sở Phi Huyền một cái.
Sở Phi Huyền buồn bực không nói chuyện, lẳng lặng ngồi một bên ăn bánh uống trà.
Nàng bây giờ chính là thật sự muốn lẳng lặng.
Bốn người quan trọng đối với nàng đều đẩy cái này dụ dỗ lừa gạt Triệu Vô Cực lấy ra mộc chi tinh hoa cho nàng, để nàng làm cái này mẫu thân biết phải làm sao cho phải a.
Còn chưa biết rõ hắn rốt cuộc có bao nhiêu, lỡ như lấy hết, làm ảnh hưởng hắn tu luyện sau này thì sao?
Bởi vậy nàng tuy rất muốn giúp đỡ sư phụ mình tu luyện, cũng muốn giúp đỡ chồng mình cùng chính bản thân mình tu luyên, nhưng nàng không xử lí được Triệu Vô Cực a.
Triệu Vô Cực càng ngày da mặt càng dày, mở miệng hoang ngôn cũng không cần chớp mắt, cái này khiến cho nàng cũng không biết từ chỗ nào ra tay.
Hắn như là một cái tiểu quy thu đầu rút cổ, còn nàng thì là một đầu mẫu sư, cắn trái cắn phải đều không xong.
Phi phi phi, sao ta lại nghĩ đến cái này ví dụ. Ta mới không phải sư tử đây.
Sở Phi Huyền liếc mắt nhìn Triệu Phi Dương một cái, cảm giác càng nhìn càng bực mình uất ức, sau đó trực tiếp đứng dậy đi vào phòng tu luyện, chỉ để lại Triệu Phi Dương một mình ngổn ngang trong gió, không hiểu vì sao bị nàng giận rồi.
.......
Triệu Vô Cực cuồng tiếu một trận xong, lau lau khóe miệng tràn ra nước miếng, trong lòng thầm nhủ:
“ phải khiêm tốn phải khiêm tốn!”
nhưng ta chính là vui vẻ không nhịn được a.
Ta chính là thiên tài!
oa ha ha ha ha!
Triệu Vô Cực lại phá lên cười, lần nữa ngửa mặt lên trời cuồng tiếu khiến cho Tiểu Mai ở môt bên gương mặt phát xanh.
Công tử đây là bị điên rồi sao? Tại sao lại cười kinh khủng như vậy a! trước giờ hắn đều rất ổn trọng mà, sao bây giờ lại như vậy?
Không tốt, phải đi nói cho chủ nhân cùng phu nhân, nếu là bệnh, nhất định phải chữa.
Thế là Tiểu Mai thất tha thất thiểu chạy vào, nhưng cuối cùng nàng lại phát hiện ra, vốn đáng lẽ đang ở trong nhà ngồi tại đại sảnh chủ nhân cùng phu nhân, bây giờ lại buồn bực phân hai phòng tự mình đi tu luyện, trong nhà một mảnh vắng tanh.
Nàng thở dài một hơi, được rồi, vẫn là để công tử tùy hứng đi.
Hi vọng không phải là bệnh a!
....
Triệu Vô Cực phải mất một lúc mới bình tĩnh lại được tâm tình.
Hắn không thể ngủ quên ở trên chiến thắng, vẫn còn Bộ bộ sinh liên thân pháp chờ hắn đi lĩnh ngộ viên mãn cảnh giới đây, nhất định phải bảo trì một cái đối với võ học hào hứng chi tâm mà không phải tự mình khen mình dài đuôi, đắc ý vong hình.
Triệu Vô Cực lại bắt đầu đánh lên cơ sở trảo pháp rèn luyện thân thể cho mình, một bên bắt đầu âm thầm suy tính Bộ bộ sinh liên thân pháp viên mãn cảnh giới.
Nhưng hắn giống như là dùng hết của mình vận khí, cũng giống như là dùng hết của mình linh quang nhất thiểm, cho dù Triệu Vô Cực nghĩ nát óc, đánh cơ sở trảo pháp đến hết một buổi sáng cũng không nghĩ ra được cái gì.
Cuối cùng hắn đành chán nản trở về, bắt đầu làm thịt Hỏa vĩ kê cùng hồng bối linh ngư.
Cho dù đã từng có hơn ngàn điểm tích lũy, Triệu Vô Cực cũng không hề bỏ qua bất kì cơ hội nào kiếm điểm tích lũy.
Triệu Vô Cực cũng chỉ là đơn thuần làm thịt mà thôi, nấu đã có Tiểu Mai hoặc mẫu thân hắn tự tay động thủ, hắn chỉ việc ngồi chờ ăn mà thôi.
Triệu Vô Cực ánh mắt đảo một vòng, không bằng chiều nay đi Thanh Vân Tông thương phòng nhìn một chút xem có thứ tốt gì không, tranh thủ bổ sung một chút Kinh cức thuốc tắm, gần
đây cũng tiêu hao gần hết rồi a.
Triệu Vô Cực đang suy nghĩ thời gian, Tiểu Mai đã bưng cơm lên, hắn ăn nhanh như gió cuốn, chẳng mấy chốc liền xong.
Triệu Vô Cực đang địn đứng lên đi ra ngoài thì Triệu Tiếu Tiếu bỗng nhiên đi tới.
Triệu Vô Cực ngạc nhiên hỏi:
“ không phải ngươi đang bế quan sao? Ra ngoài làm gì?”
Triệu Tiếu Tiếu mỉm cười nói:
“ không quan trọng,ta đã là luyện khí kì nhị trọng rồi, tốc độ tăng tiến tu vi rất nhanh.
Trước lúc trùng tu xong cũng không có gì bình cảnh đáng nói.
Công tử, ta chợt nhớ ra ngươi Kinh cức thuốc tắm cũng hết rồi a, cho nên ta định tới xem người có cần ta làm gì không, sau đó liền đi mua đồ vật cho ngươi!”
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ quan tâm ta cũng được, nhưng không cần làm chậm trễ tu hành.
Ta cũng đang định đến thương phòng, ngươi cùng ta đi thôi!”
Triệu Tiếu Tiếu nghe vậy nhu thuận gật đầu một cái, rảo bước theo phía sau lưng Triệu Vô Cực, nhanh chóng xuống núi.
Thanh Vân Tông thương phòng cũng khá đông đúc, tuy không giống như nhiệm vụ đường bên kia lúc nào cũng chật ních người, nhưng bọn hắn cũng không rảnh rỗi.
Đệ tử kiếm được điểm cống hiến thì làm gì? Đương nhiên là mua tài nguyên tu luyện a.
Bởi vậy chỗ này mỗi ngày thực hiện giao dịch tới hơn ngàn đầu, vô cùng náo nhiệt.
Triệu Vô Cực mang theo Triệu Tiếu Tiếu đi vào, lập tức hấp dẫn vô cùng nhiều ánh mắt nóng bỏng.
Bọn hắn cũng không phải là nhìn Triệu Vô Cực, mà là nhìn Triệu Tiếu Tiếu.
Triệu Tiếu Tiếu sau khi nhận được truyền thừa của Ngân nguyệt cửu vĩ hồ nhất tộc, nàng vốn đã xinh đẹp lại càng thêm xinh đẹp, làn da hơi kém bóng cũng theo đó trở nên tràn đầy sức sống bóng bẩy trắng ngần, khiến cho nàng từ trong ra ngoài như là tỏa ra lấp lánh ánh sáng của một cái vạn dặm chọn một mỹ nhân, chỉ cần nhìn liếc qua liền làm người ta say mê.
Triệu Tiếu Tiếu đối với loại này ánh mắt đã sớm quen, nàng yên tĩnh đi theo phía sau Triệu Vô Cực.
Chỉ cần Triệu Vô Cực còn ở đây, ai dám động vào nàng?
Triệu Vô Cực cũng không thèm chú ý đám người này, đi tới trước quầy thương phòng, bắt đầu xem một lượt các loại đồ vật.
Bỗng nhiên ánh mắt hắn thật nhanh bị hấp dẫn bởi một vật.
Triệu Vô Cực nhìn lên, đồ vật kia hình tròn màu nâu xám, bên ngoài vỏ có chút sần sùi, thoạt nhìn vô cùng phổ thông cùng không đáng chú ý.
Nhưng ghi chú bên trên của nó chín là:
“ xá lợi tử của một vị luyện khí kì tăng lữ!”
đây chính là Thương phòng co ra gi chú cùng đánh giá, bên dưới còn niêm yết giá 500 viên Linh thạch, chính là nói bỏ ra 500 Linh thạch liền có thể trực tiếp mua nó, sở hữu nó.
Triệu Vô Cực tru tà chỉ không chỉ cần linh lực mạnh mẽ, cảnh giới cao, tiên thiên hỏa diễm càng mạnh, mà nó hạch tâm sức mạnh chính là công đức chi quang.
Công đức kiếm được con đường, Triệu Vô Cực bây giờ thuận tiện nhất chính là siêu độ vong linh.
Nhưng hắn còn có con đường thứ hai để đi, chín là hấp thu xá lợi của phật môn đệ tử.
Bên trong xá lợi chính là tâp hợp của bọn ắn một đời công đức, bởi vậy nếu Triệu Vô Cực có thể hấp thu, quả thật là khiến cho tru tà chỉ nháy mắt tiến mạnh.
Cái này tuy đơn giản, tăng tiến tốc độ lại rất nhanh, nhưng cực độ khảo cứu vận khí bởi vì phât môn tu sĩ chưa chắc chết là sẽ có xá lợi, chỉ có một số có phật pháp cao tâm tạo ngệ người mới có tể thừa nhận.
Hắn lập tức chỉ vào xá lợi nói:
“ cái này, ta muốn. Bán cho ta!”
Triệu Vô Cực vừa nói xong, bên trong quản sự vui vẻ lấy ra xá lợi tử chuẩn bị đóng gói cho Triệu Vô Cực, nhưng lúc này ở sau lưng hắn liền vang lên một cái không hài hòa âm thanh:
“ ta trả 600 Linh thạch cho viên xá lợi kia, quản sự, bán cho ta!”