Triệu Vô Cực mặc kệ Từ Tiểu Bạch có thể hiểu ra hay không, lần này chắc chắn là một bài học nhớ đời cho hắn.
Không phải ai cũng như Triệu Vô Cực là người xuyên việt vừa tới liền có thể thích ứng thế giới này chém chém giết giết sinh hoạt.
Bọn hắn đều cẩn một quãng thời gian đến thích nghi, sau khi gặp một số chuyện trắc trở cuối cùng mới có thể trưởng thành lên được.
Triệu Vô Cực đây chính là đang cho Từ Tiểu Bạch cơ hội thích nghi cùng trưởng thành, để sau này dù không có hắn Từ Tiểu Bạch cũng biết dùng thái độ như thế nào đến đối đãi ngoại nhân mà không phải cứ như vậy ngây thơ đi tin tưởng người khác, muốn cùng người khác tổ đội.
Ít nhất bây giờ có hắn bảo vệ, Từ Tiểu Bạch sẽ không gặp phải cái gì nguy hiểm tính mạng, nhưng sau này không có hắn, mọi chuyện đều rất khó nói
Thà rằng bây giờ nặng lời một tí để cho Từ Tiểu Bạch suy ngẫm còn hơn để hắn sau này phải đổ máu.
Tốc độ của Triệu Vô Cực cực nhanh, mặc dù Hoàng Tam Lang cảnh giới vượt trên hắn lại so với hắn trước bỏ đi, nhưng dùng hắn hoàng giai cực phẩm Bộ bộ sinh liên thân pháp tốc độ không mất bao nhiêu thời gian liền đã đuổi kịp nhìn thấy bóng dáng đối phương.
Lúc khoảng cách hai người chỉ còn khoảng ba trăm mét lúc, Triệu Vô Cực từ trong nhẫn trữ vật lấy ra của mình Lạc Ưng cung lắp lên tiễn kéo căng.
Đối với dạng này nhan hiểm xảo trá lừa lọc tình cảm lại muốn phản bội Thanh Vân Tông hạng người, Triệu Vô Cực không có gì muốn nói nhiều, chỉ một từ mà thôi, “giết”.
Hoàng Tam Lang vốn đang bỏ chạy, bỗng nhiên hắn cảm giác được từ phía sau một cỗ nguy hiểm cảm giác đang nhanh chóng phóng đại
Dùng hắn luyện khí kì đỉnh phong tu vi linh giác tới xem xét, cỗ nguy hiểm này khoảng cách còn rất xa, nhưng hoàn toàn đã có thể uy hiếp được tính mạng của hắn.
Hoàng Tam Lang vội vàng quay đầu lại, phía sau hắn Triệu Vô Cực đang chăm chú kéo căng dây cung, nhắm thẳng vào hậu tâm của hắn.
Một cỗ rét lạnh trong lòng Hoàng Tam Lang chợt sinh ra, hắn đã chứng kiến Triệu Vô Cực một tiễn có bao nhiêu uy lực khủng bố, hắn không có chút nào tự tin có thể đối mặt với một tiễn nãy.
Cũng không phải mũi tên có bao nhiêu ghê gớm, nhưng nó vừa chạm liền nổ, sức sát thương đều ở một cái kia vụ nổ đem xung quan tất cả mọi thứ cuốn tung, cho dù có linh lực hộ thể, linh lực hộ tráo không vỡ, nhưng cái kia sóng xung kích cũng đủ cho hắn uống một bình, trực tiếp choáng váng tại chỗ.
Đến lúc đó Triệu Vô Cực lại bồi thêm cho hắn một hai mũi tên, không phải hắn liền chơi xong sao?
Khốn kiếp Triệu Vô Cực, tất cả lúc nãy hắn nói chỉ là lừa dối, hắn đang cùng mình đánh tâm lí ván cờ, lần này chính lại thua hắn thêm một lần nữa, quả thật đáng ghét a.
Hoàng Tam Lang đang suy nghĩ như thế nào đối phó Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực trên tay một mũi tên đã trực tiếp thả ra, “pằng” một tiếng như là xuyên toa hư không bắn tới trước mặt hắn.
Hoàng Tam Lang lập tức cảm giác nguy cơ lâm đầu, vong hồn đại mạo, hắn vội vàng toàn lực vận chuyển linh lực thi triển ra của mình thân pháp, tăng tốc né tránh ra vị trí cũ.
Ầm!
Một tiếng nổ to lớn từ phía sau phát sinh, vị trí đứng lúc nãy của hắn bị Triệu Vô Cực một mũi tên bắn trúng, lúc này một cỗ khét lẹt cùng nóng cháy mùi vị đã ầm ầm cuốn lên tản ra tứ phía, khiến cho Hoàng Tam Lang cảm giác được, tên kia Phi kiếm môn luyện khí kì thập nhất trọng là như thế nào bị trực tiếp một tiễn bắn chết.
Cái này uy lực, đơn giản quá kinh khủng.
Hắn còn chưa kịp may mắn sống sót sau tai nạn, Triệu Vô Cực một mũi tên lần nữa đã xông tới.
Hoàng Tam Lang trong lòng run lên, lẫn nữa tăng tốc lao về một bên, tránh né mũi tên bạo tạc vị trí.
“khốn kiếp, khốn kiếp, khốn kiếp. Triệu Vô Cực, ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt sao?”
Hắn trong lòng cuồng mắng, một bên tăng tốc lao đi một bên đối với Triệu Vô Cực nguyền rủa.
Cái gì chó má cung thuật chỉ là tiểu đạo, nhìn Triệu Vô Cực tiễn thuật lực phá hoại kinh khủng như vậy, lần sau gặp tên nào dám nói tiễn thuật chỉ là tiểu đạo, hắn sẽ trực tiếp một cái tát rút chết đối phương.
Thực ra, luyện khí kì tu sĩ bắn ra mũi tên, cho dù có chuyên môn cung kĩ phối hợp cũng không thể nào đạt được hiệu quả như Triệu Vô Cực.
Hắn sử dụng chính là tiên thiên hỏa diễm lại thêm của hắn hai lần ưu hóa Khống hỏa quyết mới có thể đem hỏa năng thu nhỏ đến như vậy, sau đó vừa va chạm liền bị mũi tên từ phía sau đâm tới điểm bạo, tạo thành bạo tạc.
Đổi lại là người khác, không có được tiên thiên hỏa diễm, cũng lắm là bắn ra mũi tên cành nhanh càng sắc bén, càng chính xác mà thôi, đâu thể nào mạnh mẽ được như vậy.
Đây chính là Triệu Vô Cực đặc biệt chỗ, khó lòng mà phục chế.
Ít nhất ở Thanh Vân Tông luyện khí kì bên trong, khẳng định không ai có thể phục chế.
Triệu Vô Cực nhíu mày, đối phương thân pháp không quá nhanh cũng không quá đặc biệt, khẳng định phẩm cấp không vượt qua hoàng giai thượng phẩm thậm chí chưa tới, nhưng hắn dựa vào cảnh giới cao trong nháy mắt bạo phát linh lực tăng tốc né tránh quả thật rất khó chơi.
Chỉ dùng bình thường tiễn thuật, quả thật không cách nào có thể bắn trúng đối phương.
Triệu
Vô Cực mỉm cười, đã như vậy để ta cho ngươi một cái kinh hỉ bất ngờ.
Hắn lần nữa lấy ra mũi tên, trước đầu mũi tên một cái nhỏ như hạt đỗ vòng tròn hỏa cầu cực tốc xoay chuyển, phía sau vốn là từ lông vũ cấu tạo thàn phần đuôi bỗng nhiên cháy lên, thay vào đó chính là từ hỏa diễm chế tạo thành lông đuôi, khiến cho mũi tên này bỗng nhiên lộ ra một cỗ nguy hiểm cùng thần bí cảm giác, khiến người ta trong lòng khó mà sinh ra nổi cái gì ý niệm né tránh, bởi vì có né cũng không né được.
Triệu Vô Cực nhắm thẳng sau đó buông tay.
Pằng!
Dây cung phá không âm thanh vang lên, Hoàng Tam Lang lần nữa cảm giác được một cỗ nguy hiểm chi ý, so với lúc trước càng mãnh liệt hơn.
“khốn kiếp Triệu Vô Cực, ngươi còn không xong đúng hay không?”
trong lòng hắn cuồng mắng, nhưng dưới chân không chậm, một cái lệch vị hướng bên phải lần nữa né tránh.
Nhưng lần này hắn bỗng cảm giác cực độ không ổn, bởi vì mặc dù hắn né tránh, cái kia nguy hiểm cảm giác vẫn còn chưa tiêu tan.
Hắn cũng không biết, ở phần đuôi mũi tên của Triệu Vô Cực, được hắn dùng hỏa diễm nhưng tụ tạo thành đuôi tên lúc này đang nhẹ nhàng lắc lư, điều chỉnh hướng gió thay đổi quỹ đạo mũi tên khiến mũi tên chếch về phía bên phải nơi mà hắn né tránh bắn tới.
Tuy mũi tên bay càng xa, Triệu Vô Cực khống chế càng khó, nhưng lấy hắn tinh thần lực so với thường nhân mạnh hơn nhiều, lại chỉ cần khống chế đại khái liền có thể thay đổi được quỹ tích mũi tên, hắn vẫn là có thể hoàn mĩ đưa mũi tên hướng Hoàng Tam Lang né tránh vị trí xông tới.
“không tốt, nguy hiểm!”
Hoàng Tam Lang trong lòng giật mình vô cùng, ánh mắt trợn to nhìn mũi tên kia như là bóng ma bám theo hắn, ắn trên người linh lực mạnh mẽ sôi trào, một đạo kiếm khí chém ra, thẳng tắp hướng Triệu Vô Cực mũi tên chém tới.
Ầm!
Kiếm khí cùng mũi tên va chạm vào nhau, trực tiếp nổ tung tạo thành một làn linh lực dư chấn càn quét tứ phương.
Hoàng Tam Lang bởi vì phản ứng quá chậm dẫn tới đánh chặn mũi tên không kịp, vụ nổ xảy ra khá gần hắn, khiến hắn trực tiếp bị nổ bắn ngược về phía sau, miệng lớn thổ huyết, đầu óc hoa hoa hoa rung động.
Hoàng Tam Lang có nén đau đầu rống to:
“ Triệu Vô Cực, ngươi chỉ được như vậy thôi sao? ở phía sau đánh lén gọi cái gì quân tử? có giỏi thì cùng ta đại chiến ba trăm hiệp a!”
Triệu Vô Cực mỉm cười rống to:
“ tuy biết ngươi đang khích tướng, nhưng ngươi đã thàn công.
Muốn trực diện chiến đấu đúng không? Đến lúc cũng đừng có bỏ chạy a!”
nói xong hắn trên tay Lạc Ưng cung lóe lên một cái bị hắn thu vào nhẫn trữ vật, trên tay Ẩm huyết thủ sáo đã sớm mang lên, bên trên lóe lên một tia huyết quang, nhẹ nhàng vận chuyển vô cùng kì dị.
Hoàng Tam Lang thấy Triệu Vô Cực vậy mà đơn giản như vậy liền trúng kế đáp ứng hắn chiến đấu, trong lòng cảm thấy buồn bực.
Sớm biết ngươi cuồng vọng tự đại như vậy cho rằng luyện khí kì bát trọng liền có thể vượt cấp khiêu chiến luyện khí kì đỉnh phong, ta cần gì phải chạy chứ.
Trực tiếp đứng lại khiêu chiến, chẳng phải là xong rồi sao?
Bây giờ vừa chạy ba bước liền ăn một mũi tên, còn bị nội thương, quả thật thiệt thòi đến nhà bà ngoại.
Hắn trong lòng buồn bực nhưng trên tay thì không chậm chút nào, linh lực hộ tráo sáng lên bảo vệ bản thân trên kiếm cũng được linh lực bao bọc đi lên, hắn hướng về bầu trời nhảy lên một cái, trực tiếp vung kiếm ra.
Một đạo bán nguyệt màu xanh kiếm khí trực tiếp bị hắn vẽ ra, linh lực mạnh mẽ chấn động, một đạo kiếm khí như là cắt tan không khí mang theo dữ dội linh lực chấn động hướng Triệu Vô Cực đang chạy tới phương hướng chém tới.
Triệu Vô Cực ánh mắt híp lại trực tiếp nhận ra được đây chính là “Huyễn Nguyệt Kiếm pháp”, Hoàng giai thượng phẩm kiếm pháp trong tàng thư các Thanh Vân Tông, hắn cười lớn một tiếng nói:
“ tới tốt lắm, Vô Cực bảo điển - Hỏa động biến!”