Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Tìm tới


trước sau

Sáng sớm ngày hôm sau, Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch bắt đầu hướng Vân Hải Tâm chỉ điểm phương hướng đi tới.

Từ Tiểu Bạch cười nói:

“ Vô Cực, đến lúc đó nếu như đạt được Ngọc Tủy Chi ngươi nhất định phải nhờ sư gia ngươi ra tay một chút nha.

Chúng ta tương lai trúc cơ cơ hội đều nằm ở trong tay ngươi a!” 

Triệu Vô Cực không nói gì chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Nếu có thể, hắn càng mong muốn hơn là tự mình luyện chế ra Trúc cơ đan.

Đáng tiếc, ở dưới điều kiện không có đại lượng dược tài làm căn cơ để cho hắn tiến hành thí nghiệm, Triệu Vô Cực cũng không dám chắc hắn có thể thành công luyện chế ra cực phẩm Trúc cơ đan hay không chứ đừng nói đan vân.

Đan vân quả thật quá xa vời.

Hắn duy nhất lợi thế chính là hệ thống ưu hóa sau cơ sở thủ ấn cùng Khống hỏa quyết, hai cái này chính là thứ khiến hắn có thể trên diện rộng gia tăng lên tỉ lệ luyện chế đan dược của mình.

Triệu Vô Cực đối với Từ Tiểu Bạch nói:

“ đến lúc tìm được đầu kia Thiết bối cương châm hùng hang ổ, ngươi không cần làm gì cả, chỉ ở một bên chờ xem là được rồi, ta sẽ dẫn dụ nó đi ra ngoài.

Cái này một chờ chính là mấy ngày, bởi vậy ngươi nhất định phải kiên nhẫn.

Nếu như đầu kia Thiết bối cương châm hùng rời khỏi ổ của nó, ngươi không cần vội vã xông vào, chờ cho nó đi hẳn đã rồi mới tiến nhập, an toàn là trên hết.

Sau đó chúng ta chỗ cũ tập hợp, nếu như bị phát hiện, nó vẫn truy đuổi không buông, hướng về Thanh Vân Tông đường cũ tiến tới phương hướng rút lui, chúng ta sẽ gặp nhau ở đó!”

Từ Tiểu Bạch nghi ngờ nhìn Triệu Vô Cực hỏi:

“ ngươi là muốn dụ nó ra ngoài để cho ta vào trộm Ngọc Tủy Chi sao? ngươi làm thế nào dụ nó ra ngoài? như vậy rất nguy hiểm a! ta không thể để ngươi một mình mạo hiểm được!”

Triệu Vô Cực cười nhạt:

“ ta đương nhiên là muốn dụ nó, nhưng không phải là ngay mặt dụ dỗ mà là sử dụng cách khác.

Ngươi có thể yên tâm, đến lúc đó làm tốt công việc của mình, cứ theo kế hoạch làm việc ắt thành công!”

Từ Tiểu Bạch xì một tiếng:

“ trang cái gì cao nhân phong phạm, hừ!”

Triệu Vô Cực cười cười, hai người rất nhanh thì đã tìm thấy cái kia hồ nước trong lời nói của Vân Hải Tâm.

Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch từ phía xa nhìn lại, bên cạnh hồ nước còn có mấy đầu yêu trư đang liếm láp nước đây.

Hắn cùng Từ Tiểu Bạch ra thủ thế một cái, hai người yên tĩnh hướng phía đông đi tới, mười dặm đường đối với tu sĩ mà nói không đáng chút gì, lại càng đừng nói Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực dạng này đã gần tiếp cận luyện khí kì đỉnh phong tu sĩ.

Rất nhanh hai người tiến vào một cái yên tĩnh khu vực, Triệu Vô Cực lên tiếng:

“ quả nhiên đầu này Thiết bối cương châm hùng là một cái tiểu bá chủ ở chỗ này, phạm vi xung quanh mười dặm gần như không có một đầu nào yêu thú tồn tại, dã thú cũng rất hiếm thấy, hẳn là đa số đã bị nó bỏ vào trong bụng hết rồi a.

Chúng ta chia ra tìm kiếm, tìm được dùng truyền tin phù thông tin!”

Từ Tiểu Bạch gật đầu, hai người nhanh chóng tách ra riêng phần mình tìm kiếm.

Phải mất nửa ngày, Triệu Vô Cực mới có thể tìm thấy đầu kia Thiết bối cương châm hùng ở lại sơn động.

Sơn động cao ba mét, rộng chừng hai mét, bên ngoài trụi lủi một mảnh không có cái gì cây cối, thỉnh thoảng còn có thể thấy được ở trên đất một số đống đại tiện bãi, hiển nhiên chính là của đầu kia Thiết bối cương châm hùng.

Hắn ở cách sơn động xa chừng ba trăm mét ở trong một tán cây dừng lại, Triệu Vô Cực dồn linh lực lên mắt ánh mắt nheo lại tối đa hóa tầm nhìn của mình.

Thị giác của hắn trước đây đã được cường hóa qua, lại ở linh lực tăng phúc đi lên cũng có một chút công dụng nhìn rõ, khiến hắn thấy được bên trong cái kia sơn động một chút dấu vết.

Phía dưới mặt đất in xuống từng đạo nặng nề dấu chân, hẳn là do lâu dài đi lại mới có thể tạo ra như vậy dấu vết.

Trên tường có bị vật sắc nhọn quẹt qua vết xước, hiển nhiên chính là do đầu này Thiết bối cương châm hùng gây nên.

Bên trong sơn động không xa Triệu Vô Cực còn có thể thấy được một gốc Ngọc Tủy Chi nằm ở ven tường mọc lên, toàn thân óng ánh như bạch ngọc khác hẳn với lúc nó bị hái xuống, trở nên hơi đục đi.

Càng sâu bên trong, lấy thị lực của Triệu Vô Cực cũng không nhìn rõ được nữa.

Triệu Vô Cực sờ sờ cằm, lấy ra truyền tin phù thiêu đốt lên, truyền tin phù hướng một cái phương hướng nhanh chóng bay đi, hiển nhiên Từ Tiểu Bạch đang ở hướng kia.

Bên trong tấm này truyền tin phù có để lại Từ Tiểu Bạch linh hồn ấn kí, nó có thể theo đó lần ra được Từ Tiểu Bạch phương hướng.

Truyền tin phù cái này một cái phù chú cũng rất thú vị, nếu người khác không cho ngươi lưu lại tinh thần ấn kí, ngươi phát động truyền tin phù là không thể nào được đấy, cho dù là ngươi cùng người đó rất thân quen đồng dạng không được.

Bởi vậy lưu lại tinh thần ấn kí chính là tu sĩ trao đổi liên lạc phương thức, chỉ cần khoảng cách không quá xa, vậy thì truyền tin không có gì khó khăn.

Nếu quá xa, vậy thì có thiên lí truyền tin phù cùng vạn lí truyền tin phù.

Nhưng đáng tiếc hai cái này truyền tin phù giá cả quá đắt đỏ, khiến người ta cũng không hề
muốn dùng cho lắm.

Ngược lại bình thường truyền tin phù, mọi người vẫn là có thể cắn răng nhịn đau dùng được.

Nếu muốn dùng truyền tin phù làm nói chuyện phiếm giao lưu hình thức, vậy thì ha ha, cùng kiếp trước các ngươi gọi điện xuyên quốc gia cước phí không kém bao nhiêu đâu, đủ để các ngươi trả tiền điện thoại muốn hộc máu.

Trong lúc chờ đợi Từ Tiểu Bạch trở lại, Triệu Vô Cực gọi tới Tiểu Hoàng:

“Tiểu Hoàng, ngươi tới cái kia sơn động, điều tra một chút bên trong đầu kia Thiết bối cương châm hùng còn ở trong đó không bên trong có bao nhiêu cọng Ngọc Tủy Chi, nếu cảm giác quá nguy hiểm không cần tìm tòi quá kĩ lưỡng, chỉ cần xác định được đối phương có ở bên trong hay không là đủ rồi!”

Tiểu Hoàng chít chít một tiếng trực tiếp nhận lệnh lao đi.

Nó ở một chỗ các cửa sơn động không xa bắt đầu đào đất, muốn từ mặt đất tiềm hành tiến nhập vào sơn động điều tra

Yêu thú ở giữa đối với nhau khí tức cảm giác mười phần nhạy bén, cho dù chỉ là một đầu cấp thấp yêu thú xâm nhập vào sơn động hoặc hang ổ của nó phụ cận cũng rất dễ bị phát hiện ra.

Hơn nữa yêu thú trời sinh không biết cái gì là liễm tức, bởi vậy bọn nó chính là dựa vào thực lực tới chiến đấu, tới đánh cướp địa bàn.

Một khi dám tiến nhập địa bàn của đối phương, lại thêm một bước tiến nhập hang ổ của đối phương, vậy thì chính là không chết không thôi chiến đấu.

Nhưng mà cái này cũng không phải tuyệt đối, Không minh thử không những trời sinh mang túi không gian, một số đặc biệt cá thể bên trong còn hiểu được ẩn núp khí tức của mình.

Mà Tiểu Hoàng chính là cái này đặc biệt cá thể bên trong một viên.

Nó vốn là thử loại, lén lén lút lút chính là bản năng, lại thêm đi theo Triệu Vô Cực thường xuyên đánh lén đâm hoa cúc người khác, bởi vậy càng thêm sâu am hiểu lén lút cùng ẩn nấp.

Bởi vậy Triệu Vô Cực mới dám cho nó tiến nhập bên trong sơn động tìm hiểu tình hình.

Từ Tiểu Bạch rất nhanh thì liền trở lại, hắn cũng một đầu tiến tới cùng Triệu Vô Cực ẩn nấp đại thụ nhảy tới đứng trên một cành cây nói:

“ ngươi vậy mà tìm được trước ta nha! thế nào rồi?”

Triệu Vô Cực lên tiếng:

“ ta đang để Tiểu Hoàng tìm hiểu một chút tình hình, chờ một chút sẽ có tin tức, nếu đầu kia Thiết bối cương châm hùng còn ở lại bên trong, chúng ta kế hoạch có thể triển khai!”

Từ Tiểu Bạch gật đầu, im lặng ngồi kế bên Triệu Vô Cực.

Một lát sau, Tiểu Hoàng từ bên ngoài sơn động đầu kia thông đạo nó đào ra chui lên, hướng về Triệu Vô Cực bên này chạy tới, sau đó chít chít chít kêu lên, giơ lên một cái bàn tay.

Triệu Vô Cực mỉm cười:

“ xem ra chúng ta gặp may, bên trong có bốn gốc Ngọc Tủy Chi, đầu kia yêu hùng cũng đang ở bên trong!”

Từ Tiểu Bạch khó hiểu hỏi:

“ ngươi hiểu Tiểu Hoàng nói gì sao? Ta chỉ thấy nó kêu chít chít a, cũng không cảm nhận ra được cái gì tinh thần lực rung động, các ngươi cũng không phải là truyền âm nhập mật hay tinh thần giao lưu a!”

Triệu Vô Cực cười nói:

“ ngươi nghĩ nhiều, ta cùng Tiểu Hoàng ở bên nhau thời gian lâu tự nhiên hiểu được một số ngữ điệu cùng động tác thủ thế mà thôi.

Ngược lại Tiểu Hoàng vô cùng thông minh, nó có thể nghe hiểu ngôn ngữ của ta so với ta hiểu nó thử ngữ càng nhiều!”

Từ Tiểu Bạch gật đầu, ánh mắt nhìn về Tiểu Hoàng có chút nghiền ngẫm lên.

Triệu Vô Cực lại nói:

“ dạng này nếu như đám người Vân Hải Tâm một bên dụ dỗ nó đi ra ngoài, một bên trộm đi Ngọc Tủy Chi không phải tốt sao? Sao bọn hắn không trộm được a!”

Từ Tiểu Bạch đang suy nghĩ tùy tiện trả lời:

“ ngươi cũng đừng xem nó là đồ ngốc. cảm giác nguy hiểm, đầu này Thiết bối cương châm hùng sẽ trực tiếp đem Ngọc Tủy Chi cho ăn, cho dù lãng phí cũng không để rơi vào tay nhân loại chúng ta.

Đây chính là yêu thú một số loại thói quen quen thuộc, bọn nó đôi lúc cũng sẽ biết “không ăn được thì đạp đổ” cái này đạo lí, không phải dễ như vậy liền có thể dụ ra nó đâu!”

Triệu Vô Cực gật đầu, thì ra là thế a.

Đã vậy thì triển khai kế hoạch thôi!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện