Triệu Vô Cực thần thông nói mạnh không quá mạnh, nói yếu cũng không quá yếu, phát huy ra thực lực thế nào đều phải xem bản thân hắn.
Đổi lại là một cái khác kiếm tu, thân thể cũng không mạnh đạt được cái này thần thông bọn hắn cũng không dám biến lớn cùng yêu thú ngạnh kháng.
Mà Triệu Vô Cực cái này trước giờ nội ngoại kiêm tu lúc này đạt được cái này thần thông liền như hổ thêm cánh.
Hắn phong cách chiến đấu vốn đã thiên về cận chiến đánh giết loại hình, ở luyện khí kì lúc yêu thú bản thân hình thể còn chưa quá to lớn, hắn còn có thể đánh giết đối phương dễ dàng.
Nhưng trúc cơ kì yêu thú thân thể to lớn hùng vĩ, muốn cùng bọn nó cận chiến là tìm chết hành vi.
Nhưng có cái này thần thông, Triệu Vô Cực có thể tự tin cùng bọn nó đánh cái ngang sức ngang tài, dù sao ở hình thể phương diện hắn cũng không thua quá nhiều nha.
Trúc cơ kì yêu thú đa số cất bước đều là ba mét chiều cao, Triệu Vô Cực hai mét rưỡi chiều cao ở trúc cơ kì nhất trọng cũng không quá thiệt thòi, phối hợp với hắn bộ pháp, trảo pháp cùng chưởng pháp, hoàn toàn có thể tiếp tục như trước đây đánh giết đối phương.
Nhưng vừa rồi một cái sử dụng thần thông Triệu Vô Cực liền biết rõ, cái này thần thông cũng không phải tốt như vậy dùng.
Tu sĩ thần thông đa số sẽ có thời gian làm lạnh sau đó mới có thể tiếp tục sử dụng.
Giống như “cấm phi” cái này thần thông, làm lạnh thời gian ít nhất là mười phút mới có thể lần nữa triển khai ra.
Nhưng cũng có một số thần thông liền không cần làm lạnh mà nó tiêu hao lại là thứ khác, có thể là linh lực có thể là thể lực, cũng có thể là hư vô phiêu miểu đồ vật như là vận khí.
Thần thông thiên kì bách quái, bọn nó sử dụng yêu cầu cũng là thiên kì bách quái.
Triệu Vô Cực Chiến Thần chi thể thần thông tiêu hao đầu tiên sẽ cần hắn linh lực đến duy trì, hết linh lực thời điểm sẽ tiêu hao hắn thể lực, thể lực cạn kiệt lúc sẽ bị đánh trở về nguyên hình, cũng không tiếp tục một bước rút ra sinh mệnh tinh hoa làm đại giá duy trì thần thông.
Lúc biến lớn, Triệu Vô Cực sức phòng ngự cùng tấn công đều có tăng lên, nhưng hắn tốc độ lại bị giảm xuống, khiến cho phản ứng có chút trì độn hơn.
Muốn tăng lên hắn tốc độ chỉ có tăng cường huấn luyện đồng thời tu luyện các loại luyện thần bí pháp để cường hóa tinh thần lực, như vậy mới có thể tăng lên tốc độ của Triệu Vô Cực lúc ở Chiến Thần chi thể trạng thái.
Nghĩ đến đây Triệu Vô Cực ánh mắt liền quăng về phía Tiểu Hoàng, cười nói:
“ Tiểu Hoàng, đến lượt ngươi!”
Tiểu Hoàng đi tới Triệu Vô Cực vị trí đứng lúc nãy, lấy ra đan dược trực tiếp ăn vào.
Nó tuy là thường ngày đều ăn tạp, Triệu Vô Cực cho cái gì liền ăn cái nấy, bất kể là Linh thạch vẫn là chân nhện, cái gì tới cũng không từ, có chút cắn đan dược đắp lên cấp hiện tượng nhưng Triệu Vô Cực biết rõ Tiểu Hoàng căn cơ cũng không hề yếu.
Tiểu Hoàng mỗi ngày đều ở kiên trì luyện thể, nó nhục thân cũng bắt đầu hướng về yêu thú đặc tính thể hiện ra, rất chịu đòn.
Tuy Không minh thử không lấy chịu đòn nổi tiếng, nhưng Triệu Vô Cực tin tưởng Tiểu Hoàng bây giờ nếu như ngạnh kháng thiên kiếp hẳn cũng sẽ không có cái gì quá lớn vấn đề.
Là ngạnh kháng, bởi vì tránh không được, né không xong, mà Tiểu Hoàng không có thủ đoạn công kích,bởi vậy chỉ có ngạnh kháng.
Tiểu Hoàng rất thông minh, nó nhanh chóng ở dưới Siêu cấp Trúc cơ đan hoàn thành giai đoạn thứ nhất, phía trên bầu trời kiếp vân tích tụ.
........
Một cái Phi kiếm môn ở phương xa cắn răng nhìn về phía Thanh Vân Tông bên này nói:
“ lại có một cái độ kiếp? Thanh Vân Tông quả nhiên không phải đơn giản a!”
“khốn kiếp, cứ như vậy Phi kiếm môn chúng ta năm nay chỉ sợ sẽ giống như lần trước vẫn là bại ở trong tay Thanh Vân Tông a, chúng ta hi vọng vượt qua bọn hắn lại phải chờ năm mươi năm đi!”
“ khốn nạn, thời gian ngắn như vậy sao bọn hắn có thể tìm được nhiều Ngọc Tủy Chi cùng dược tài như vậy, đây là không thể nào a!”
đám người Phi kiếm môn ghen ghét đố kị âm thanh cũng là thứ mà mấy đại môn phái còn lại lúc này đang nhao nhao thảo luận.
Bởi vì không quá xa nhau, môn phái nào có bao nhiêu cái trúc cơ kì độ kiếp mấy môn phái còn lại đều là rõ ràng, bởi vậy chiến lực bên trên liền sẽ xuất hiện thứ tự rõ ràng, người mạnh bị cô lập người yếu thì bão đoàn, Thanh Vân Tông trước đây đều là như vậy bị người cô lập.
Nhưng bọn hắn cũng không cần cái gì đồng bạn, cường giả liền là dựa vào chính mình đi đoạt, chỉ cần không nổi điên khiêu chiến mấy cái đại môn phái còn lại, mọi người đều là một mảnh hòa khí.
Phi kiếm môn Bạch Thiết Hổ nhìn về phía Thanh Vân Tông vân kiếp cắn răng tức giận nói:
“ Thanh Vân Tông, đừng để ta bắt được cơ hội các ngươi có lạc đàn, nếu không đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt!”
.......
Huyền đao môn tập kết điểm, Thái Kiệt nhìn lên bầu trời hừ lạnh mộ tiếng, vô cùng bất mãn.
Thất Tinh Tông Chu Hải Ba lúc này cũng đang sắc mặt ầm trầm bất định nhìn về phía bầu trời, trong lòng nhanh chóng suy tính, có nên cùng mấy môn phái khác kết hợp vây đánh Thanh Vân Tông một lần hay không.
Mở ra đại chiến, thương vong thảm trọng, cái này đều là thứ mấy vị trưởng lão không ai muốn nhìn thấy a.
Nếu chiến bại, vậy thì hắn cái này người khởi xướng sẽ xui xẻ.
Hừ lạnh một tiếng, Chu Hải Ba cuối cùng để xuống tâm, nhưng trong lòng đối với Thanh Vân Tông ghen ghét lại lên một tầng cao mới.
Khác biệt với ba cái môn phái còn lại, lúc này Thiên Nguyên Tông Thiên Cung Nguyệt Ánh đang cùng một cái khác đệ tử trầm giọng nói:
“ trận pháp bố trí sắp xong chưa?”
“ sư tỷ, gần xong rồi, trong nay mai chúng ta liền có thể theo kế hoạch tiến hành!”
Thiên Cung Nguyệt Ánh gật đầu, ánh mắt sắc bén nhìn lấy cái kia kiếp vân:
“ Thanh Vân Tông, các ngươi tốt nhất là nên cuồng vọng một chút, xông lên càng nhanh càng mạnh một chút, như vậy chúng ta mới có thể làm ngư ông đắc lợi được nha, hừ!”
............
Triệu Vô Cực nhìn về bầu trời phương hướng, còn lại một đạo cuối cùng kiếp lôi Tiểu Hoàng sẽ thành công độ kiếp, tấn thăng trúc cơ kì trở thành trúc cơ kì yêu thú.
Nhìn Tiểu Hoàng đang nhanh chóng ở trên người mình vỗ lên Thổ giáp phù, lại lấy ra Hồi khí đan cùng Chữa thương đan ăn vào hắn trong lòng thở dài không ngớt.
Tiểu Hoàng, ngươi rốt cuộc
có bao nhiêu sợ chết a! một lần lôi kiếp đánh xuống ngươi liền dùng một tấm Thổ giáp phù ăn hai viên đan dược, yêu khí của ngươi cũng không hao đến tình trạng như vậy a!
Triệu Vô Cực chỉ có thể lắc đầu không ngớt, Tiểu Hoàng quả thật quá sợ chết, lôi kiếp đánh lên người nó trải qua Thổ giáp phù giảm bớt sức mạnh đã yếu đi rất nhiều, lại lấy nó từ linh lực hình thành cương khí hộ thể lại là da dày thịt béo hoàn toàn có thể ngạnh kháng đi qua.
Vậy mà Tiểu Hoàng thể hiện ra mỗi lần đều như sắp chết đồng dạng, cuồng vỗ đan dược, khiến hắn trên mặt cũng không nhịn được co giật mấy lần.
Đan dược tuy nhiều cũng không phải như thế ăn a Tiểu Hoàng, còn rất nhiều người cần dùng đi.
Thôi được rồi, hắn một cái luyện đan sư, cũng chỉ có thể ở trên phương diện này thỏa mãn Tiểu Hoàng một chút sợ chết tâm lí.
Tiểu Hoàng một mặt vênh vang đắc ý nhìn về phía bầu trời.
Tuy trên da lông của nó có mấy chỗ bị đánh trụi lủi còn bốc lên khói đen, nhưng cái này thương thế hoàn toàn không làm khó được nó, Tiểu Hoàng cảm giác mình còn có thể chịu hai cái chứ đừng nói một cái, nó bây giờ mới biết, bản thân mình thì ra cũng rất mạnh a.
Ít nhất ở trong chịu đánh phương diện, cũng rất mạnh.
Oành!
Kiếp lôi mạnh mẽ đánh xuống, bạch sắc tia sáng chói mắt, Triệu Vô Cực âm thầm thở phào một cái, may mắn không phải giống như hắn huyết hồng sắc, nếu không sợ Tiểu Hoàng cũng không trụ nổi.
Đột nhiên xuất hiện huyết hồng sắc thiên kiếp khiến Triệu Vô Cực trong lòng bây giờ vẫn còn ám ảnh không ngớt.
Lôi kiếp đánh xuống, mặt đất xuất hiện một cái hố sâu nửa mét, Tiểu Hoàng nằm bên trong, trên thân bốc lên khét lẹt mùi thịt nướng, máu tươi chảy ra, trên người xuất hiện một cái lỗ hổng.
Nhưng nó ánh mắt sáng rõ có thần, chỉ là nhất thời bị điện tê dại không hoạt động mà thôi, tổng thể chiến lực vẫn còn rất khá.
Một lát sau, kim sắc cột sáng lần nữa hạ xuống, nhanh chóng chữa thương cho Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng cũng học Triệu Vô Cực, lập tức đem hai viên đan dược ném vào miệng, nhanh chóng hấp thu dược lực đồng thời cũng hấp thu kim sắc quang hoa, củng cố cảnh giới của mình.
Triệu Vô Cực hài lòng nhìn Tiểu Hoàng, lên tiếng nói:
“ không uổng ta đút cho nó ăn nhiều Linh thạch như vậy a!”
Triệu Tiếu Tiếu là người hiểu rõ nhất Triệu Vô Cực cùng Tiểu Hoàng ở giữa tình huống thế nào, lập tức cười nhẹ nói:
“ Tiểu Hoàng tu luyện cũng rất cố gắng nha!”
Triệu Vô Cực xụ mặt lại:
“ không phải ta đốc thúc nó chỉ sợ giờ này nó còn nằm một chỗ làm một cái phì thử đây!
Ngươi không biết trước đây nó béo đều sắp lăn được đây!”
Từ Tiểu Bạch cũng cười cười:
“ không biết Tiểu Hoàng có thể thức tỉnh thần thông gì nha.
Dù sao chúng ta Thanh Vân Tông năm nay cũng bỏ ra một cái danh ngạch cho Tiểu Hoàng, hi vọng nó không làm chúng ta thất vọng!”
Quang hoa tán đi, Triệu Vô Cực đối với Tiểu Hoàng khen ngợi:
“ Tiểu Hoàng, làm tốt lắm! tới tới, thể hiện cho ta xem một chút, ngươi thần thông là cái gì?”
Tiểu Hoàng nghe âm thanh của Triệu Vô Cực, thử miệng bỗng nhiên ngáp ngáp mấy cái, giống như là muốn nói gì.
Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn nó, một lúc sau, Tiểu Hoàng bỗng nhiên miệng thốt tiếng người:
“ tốt!”
chỉ một chữ tốt nhưng Tiểu Hoàng lập tức đem đám người ở đây chấn kinh, không chỉ có Thiên Viên Từ Tiểu Bạch mà còn có cả Triệu Vô Cực.
Tiểu Hoàng vậy mà ở trúc cơ sơ kì liền có thể miệng phun chân ngôn, cái này quả thật cnm quá thần kì a!
Tiểu Hoàng chạy tới một gốc cây gần đó, hai chân đứng thẳng lên, chân trước phía trên móng vuốt bỗng nhiên xuất hiện một cái hắc sắc thần bí năng lượng.
Triệu Vô Cực ánh mắt lúc nhìn vào nó, liền cảm nhận được một cỗ tim đập nhanh cảm giác, giống như Tiểu Hoàng có thể một trảo đem hắn đánh chết đồng dạng.
Tiểu Hoàng hắc sắc năng lượng giống như một lưỡi kiếm kéo ra, nó trảo hướng về gốc cây chém tới, sau đó hắc sắc lưỡi kiếm liền biến mất.
Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn cái này gốc cây, hắn biết Tiểu Hoàng hành động không thể chỉ dừng ở chỗ này.
Quả nhiên mấy giây sau, gốc cây trực tiếp chặn ngang chặt dứt, bởi vì vết chém là chém dọc, thân cây từ từ trượt xuống, sau đó đổ ngã.
Vết chém vị trí vô cùng trơn bóng, giống như là vừa bị một cái cực kì sắc bén bảo kiếm cắt qua vậy.
Bốn người đồng thời đi tới, sắc mặt chấn kinh nhìn cái này một màn.
Từ Tiểu Bạch bỗng nhiên ánh mắt sáng lên đi tới sờ sờ lên gốc cây, kinh hãi nói:
“ không gian cắt chém! Cái này không thể nào!”