Từ Tiểu Bạch một mặt quỷ dị nhìn Triệu Vô Cực, ngươi mượn áo của ta chính là vì chuyện này sao?
Xem ra thần thông tuy tốt cũng không phải là không có tệ hại nha, rất nhiều thần thông sẽ còn khiến chủ nhân rơi vào tình huống khó xử.
Triệu Vô Cực chính là một cái ví dụ rõ ràng nhất.
Cột xong áo, Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn về phía sau, đám sư đệ sư muội năm người một nhóm cũng đã thành công lùi ra xa, khiến chiến trường càng trở nên rộng rãi.
Hắn nhìn một chút Tiểu Hoàng trong lòng thầm nghĩ:
“ hi vọng Tiểu Hoàng có thể khống tràng đừng để ai bị giết a!”
sau đó Triệu Vô Cực lại nhìn đám người tam phái liên quân cười lạnh:
“ các ngươi thì tự cầu nhiều phúc đi!”
Triệu Vô Cực hít sâu một hơi, hướng về thủ linh yêu hầu vị trí xông tới, hắn bước chân càng lúc càng nhanh, khoảng cách hai bên càng lúc càng gần.
Triệu Vô Cực yên tĩnh phát động của mình thần thông, trên người hắn cơ bắp phồng lên, cả người từ một mét tám chiều cao trực tiếp phóng to lên tới hai mét rưỡi chiều cao, cơ bắp trên người cũng so với trước nẩy nở ra mấy phần.
Thắt chặt phía dưới người áo che đi bộ vị nhạy cảm, Triệu Vô Cực hít sâu một hơi đối với cao tới năm mét thủ lĩnh Thiết Tí Yêu Hầu rống lớn một tiếng, bên trong tiếng rống ẩn chứa khiêu khích ý vị mười phần.
“Rống!”
Thủ lĩnh Thiết Tí Yêu Hầu cũng không chút nào khiêm nhường, đối với Triệu Vô Cực liền rống lớn một tiếng thẳng tắp xông tới.
Nó có thể cảm nhận được trên người Triệu Vô Cực khí thế khủng bố, so với đám người ở đây bất kì người nào càng thêm thâm sâu khó dò, khiến nó trong lòng có chút bất an, không thể nào dễ dàng bỏ qua được.
Hơn nữa nhân loại này vậy mà còn có thể phóng lớn cơ thể, chiều cao đều sắp tiếp cận trúc cơ kì một số đầu yêu thú, uy hiếp cấp độ lại trực tiếp kéo lên một bậc.
Triệu Vô Cực trong ánh mắt thông tin của đầu này Thiết Tí Yêu Hầu cũng hiện lên:
Tên: Thủ Lĩnh Thiết Tí Yêu Hầu
Thân phận: Nhất nguyệt bí cảnh yêu thú, Thiết Tí Yêu Hầu tộc quần con đầu đàn.
Cảnh giới: trúc cơ sơ kì ( nhị trọng đỉnh phong)
Đặc thù thể chất: không
Võ công: quyền, cước, lực lượng, phòng ngự.
Thần thông: Thủ Lĩnh nộ rống ( khích lệ đấu chí cho đồng loại, phụ gia trạng thái “ cuồng chiến” khiến cho bọn chúng cảm giác đau giảm mạnh đồng thời trở nên hung hăng hiếu chiến gấp mấy lần)
Trạng thái: tức giận
Độ thân mật: 0
Ghi chú: nó muốn giết ngươi!
Triệu Vô Cực nheo mắt nhìn cảnh giới cùng thần thông của đầu này thủ lĩnh yêu hầu, trong lòng thầm nói một tiếng, quả nhiên giống như hắn dự đoán như vậy.
Bất kể một đầu nào yêu thú xuất hiện hệ thống cũng không thể lập tức có được chính xác thông tin của nó mà phải đối chiếu vào cơ sở dữ liệu khổng lồ của hệ thống sau đó thông qua thu thập thông tin mà hoàn thiện cái này bảng trạng thái.
Trước mắt đầu này Thiết Tí Yêu Hầu Thủ lĩnh hiển nhiên đã bị hệ thống thu thập thông tin hoàn tất, bởi vậy nó thông tin mới ở trước mặt Triệu Vô Cực bộc lộ không sót một chút gì.
Tuy hệ thống thông tin còn có chút sơ sài, rất nhiều chi tiết phương diện không thể hiện ra nhưng ít nhất so với hai mắt tối thui cái gì cũng không biết còn tốt gấp vạn lần.
Triệu Vô Cực hướng về đầu này Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh xông tới, đối phương cũng đang nhanh chóng hướng hắn xông tới, hai người đồng thời tay phải kéo về phía sau, một quyền cùng một chưởng đều tụ lực chuẩn bị đánh ra.
Triệu Vô Cực cơ bắp phồng lên, trong miệng nhẹ nhàng nỉ non một tiếng:
“ Vô Cực bảo điển - Hỏa động biến!”
Bảy đạo hỏa diễm bán nguyệt đồ án ở trong lòng bàn tay Triệu Vô Cực hiện lên, sức mạnh ẩn chứa bên trong vô cùng to lớn giống như chỉ chờ Triệu Vô Cực đánh ra liền sẽ bùng nổ phần thiên nấu địa vậy.
Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh trên người yêu khí cuồn cuộn như là giếng phun trào, quyền cương trầm nặng như núi, cứng rắn còn hơn cả kim thiết vung lên.
Một quyền này tốc độ nhanh đến mức không khí đều bị đánh bạo.
Ầm!
Yêu khí cùng thất điệp hỏa diễm sóng va chạm vào nhau, mặt đất ở dưới chân hai người trực tiếp vỡ nát, một tiếng nổ lớn vang lên, cả hai bị đẩy lùi về phía sau
Khác biệt chính là Thiết Tí Yêu Hầu chỉ bị lùi về sau hai bước mà Triệu Vô Cực phải lùi đến tận bốn bước mới có thể ổn định được thân hình.
Triệu Vô Cực sắc mặt ửng hồng, một ngụm nghịch khí bị hắn nuốt xuống, ánh mắt chăm chăm nhìn vào đầu này Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh.
Đối phương là một cái khuôn mặt mang một vét sẹo dài ở bên mắt phải hung ác yêu hầu, hàm răng sắc nhọn bên trong còn có thể nhìn thấy được vết máu khô cạn, hiển nhiên không phải là cai gì ăn cỏ loại yêu thú.
Nó mở miệng đối với Triệu Vô Cực rống to đe dọa, tuy đứng khá xa nhưng Triệu Vô Cực có thể cảm nhận được bên trong hôi thối hơi thở, vô cùng chán ghét.
Tuy một kích rơi hạ phong nhưng hắn trong lòng không có chút nào sợ hãi cùng thất vọng, ngược lại ánh mắt tỏa sáng, cảm giác sảng khoái đến bạo.
Lúc trước có được thần thông Triệu Vô Cực cũng không có cơ hội thử nghiệm của mình
thần thông rốt cuộc mạnh bao nhiêu.
Yêu thú vốn lấy nhục thân cường hoành mà xưng, Nhất nguyệt bí cảnh yêu thú lại càng đem cái này ưu điểm phát huy ra càng tinh tế, vậy mà hắn bây giờ cùng đối phương một quyền một chưởng tương đối ngạnh kháng, chỉ là sắc mặt hơi đỏ một ngụm nghịch khí xông lên, quả thật quá mạnh.
Hai mét năm cùng gần năm mét hình thể, to lớn cách biệt khiến cho lực lượng cũng không tương xứng, nhưng hắn có thể cùng yêu thú trực diện đối đầu, lực lượng này quả thật quá mạnh, mạnh đến khó mà tin được.
Thiên Viên cùng Từ Tiểu Bạch nhìn thấy cảnh này đều là âm thầm nuốt nước bọt, cho bọn hắn mười lá gan bọn hắn cũng không dám dùng của mình phi kiếm tiếp một quyền của đầu này Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh chỉ có thể tá lực nhằm vào yếu điểm tấn công chứ đừng nói đánh ngang tay.
Vậy mà Triệu Vô Cực làm được, hắn dùng chính là chưởng pháp lại cận thân chiến đấu, có thể thấy được lực lượng của hắn có bao nhiêu to lớn.
Đối với Triệu Vô Cực ngạc nhiên nhưng trên tay bọn hắn cũng không chậm, mỗi người đều lo lắng đối phó trước mặt mình yêu thú.
Triệu Vô Cực nhìn nhìn hai tay của mình, trong lòng vô cùng hài lòng.
Thường ngày ăn hết linh thực, phụ trọng rèn luyện ngoại công, tắm thuốc lại thêm tu luyện cơ sở trảo pháp khiến cho hắn lực lượng tăng mạnh, gần như là một cái yêu thú hình người.
“hắc hắc hắc, nếu như ngươi lực lượng chỉ có vậy, vậy thì còn chưa đủ đâu!”
Triệu Vô Cực cười lạnh một tiếng trực tiếp xông tới.
Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh rống giận một tiếng, đối với tên này nhỏ yếu nhân loại lại dám chủ động hướng nó phát động tấn công khiến cho nó cảm giác được to lớn nhục nhã, đối với Triệu Vô Cực lại là một quyền đánh tới.
Triệu Vô Cực nhìn trước mặt nhanh chóng phóng đại cự quyền không chút nào hoảng loạn nhanh chóng lách mình tránh né, sử xuất ra trảo pháp cùng nó triền đấu.
Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh một bên điên cuồng vung quyền một bên rống to, càng lúc nó càng cảm giác được tức giận cùng cấp bách.
Cái này chỉ cao đến eo nó hèn mọn nhân loại vậy mà trơn trượt như chạch, thân pháp vô cùng linh hoạt né tránh vô cùng nhanh chóng khiến quyền của nó mỗi lần vung lên đều đánh hụt, cảm giác khó chịu cùng ức chế mười phần nồng đậm.
Đã thế đối phương còn thỉnh thoảng sử xuất ra các loại bẻ khớp nối cầm nã thủ khiến cho nó đau đớn không nhẹ, càng đánh ưu thế của nó càng mất đi, nhân loại bên kia ưu thế càng lúc càng mở rộng.
Uất ức tích lũy càng lúc càng lớn, đầu này Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh hai mắt nộ trừng, nó bỗng nhiên thu tay lại, sau đó hướng Triệu Vô Cực phương hướng mở miệng rống lớn:
“Rống!”
Một đạo to lớn sóng âm phóng ra, hướng về Triệu Vô Cực bao phủ tới.
Triệu Vô Cực cảm giác ánh mắt mình như tối xuống, hai tai ong ong ong rung động, chân như nhũn ra, cả người cứng đờ, cho dù muốn động cũng không thể động được.
“không tốt, trúng chiêu!”
Triệu Vô Cực kinh hoảng, hắn trong lòng cực kì không rõ ràng, cái này một tiếng rống là cái gì? Tại sao mình lại trúng chiêu? Đây là võ kĩ hay là thần thông? Nếu là thần thông chẳng lẽ đầu này Thiết Tí Yêu Hầu thủ lĩnh còn có thể thứ tỉnh hai cái thần thông hay sao? Thế tại sao hệ thống lại không nhận ra?
" ĐINH~ kí chủ đã trúng thủ lĩnh chuyên chúc kĩ năng Chấn Nhiếp!”
Triệu Vô Cực còn chưa kịp hiểu rõ cái gì là chuyên chúc kĩ năng, lúc này một cái to như tiểu sơn hắc sắc quyền đầu lại được yêu khí bao phủ lên quyền cương đã ở trước mặt hắn hiện lên, hướng về hắn mặt đánh tới.
“khốn nạn, hai chân không động được, tránh không kịp rồi!”