Lễ hội Giảo Lan đối với vương tôn quý tộc vừa là một lễ hội xem mắt, vừa là một lễ hội giao dịch. Ai ở phe ai, ai phản bội ai, ai thuộc về ai đều nhanh chóng được quyết định. Sau đó chính là phần dâng lễ vật. Thẩm Manh là hoàng hậu, không có thái hậu hắn là to nhất hậu cung, dĩ nhiên phần lớn các bảo vật đều thuộc về hắn. Phượng Cảnh Nhâm không quá quan tâm mấy thứ này, đều phân phát đi hết cho nhóm hậu cung. Hết các màn giả lả chào hỏi chúc phúc lá phải lá trái rồi đến tiết mục thưởng hoa, thưởng mỹ nhân.
Thẩm Manh âm thầm nhìn trái nhìn phải, ngó mãi vẫn chưa thấy vị Diêu Tuyết công chúa kia đâu. Nói tốt lên sàn rồi cơ mà, chẳng lẽ chưa ăn cơm nên ngồi ở góc nào đó ăn?
Phượng Ly Mặc thu hết hoạt động của Thẩm Manh vào đáy mắt, sắc mặt hơi trầm xuống, ngón tay thon dài khẽ siết chặt cái ly bạch ngọc lại, tạo thành một vết nứt dài mảnh trên ly. Y biết hắn đang tìm cái gì? Rốt cuộc hắn vẫn là nam nhân, sẽ động tâm với nữ nhân thôi đúng không? Vậy thì y sẽ làm những nữ nhân đó vĩnh viễn sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt hắn nữa. Tuy ả ta giết rồi sẽ rất phiền toái, nhưng y có hàng vạn cách không cần giết vẫn khiến Thẩm Manh hết hy vọng. Ví dụ như cho ả mất đi lần đầu tiên chẳng hạn.
Thẩm Manh vẫn không biết, Phượng Ly Mặc xử lý xong Diêu Tuyết từ đời nào. Chắc giờ này năm sau không biết nàng có được làm hoàng hậu Vân Nam quốc không, thái tử Vân Nam quốc diện mạo tốt, lại vừa vặn thích nàng. Rất xứng đôi không phải sao?
Yue: nam nhân tốt.
Cecil:nam nhân tốt.
Lucis:nam nhân tốt.
Lam Uyên: nam nhân tốt.
Trên màn hình hệ thống đột nhiên bốc ra một đám câu nói như vậy khiến Thẩm Manh chẳng hiểu cái moẹ gì. Cơ mà chẳng hiểu sao hắn thấy hơi bất an ấy, hình như hắn quên gì rồi thì phải.
Lucis: thân ái, Phượng Ly Mặc sắp đủ 18 tuổi nha.
Thẩm Manh chẳng hiểu chuyện gì, hỏi: "Thì sao?"
Yue: long tộc hậu duệ muốn hoá rồng khi đủ 18 tuổi.
Cecil: cưng à, còn 3 phút 9 giây nữa y đủ 18 tuổi rồi.
Lam Uyên: chúc em may mắn.
Lucis: chúc em may mắn.
Cecil: chúc em may mắn.
Yue: chúc em may mắn.
Chúc em may mắn.
Chúc may mắn.
May mắn.
Mắn.
....
May mắn cái con mẹ nhà anh a!!! Phượng Ly Mặc muốn hoá rồng? Ngay chỗ này? Còn 2 phút 40 giây? Hắn sao ngăn nổi bây giờ?
Từng câu từng chữ spam liên tục nhảy nhảy trên màn hình, Thẩm Manh hốt hoảng không thôi. Yue xuất thân âm dương sư, y biết rõ nhất lúc hoá rồng đau khổ như thế nào. Toàn thân rực cháy, đau rát khó tả, xương cốt bị bẻ vụn rồi lại trùng tố, cuối cùng hoá rồng. Thẩm Manh đọc đến đây mà sởn gai ốc, tình cha bắt đầu lan tràn, hắn làm gì bây giờ, Phượng Ly Mặc sẽ bị đau chết mất. Làm gì đây?
Yue ha ha cười, nói rằng y cũng không có yếu như vậy. Nhưng vì tránh để Thẩm Manh quá lo lắng, cuối cùng đưa cho hắn một tờ bùa trận pháp, giúp đẩy nhanh quá trình hoá rồng. Đau dài không bằng đau ngắn, nhanh càng tốt. Lam Uyên thiên tài y học, đưa cho hắn một ống nghiệm đựng chất lỏng bạch sắc, thuốc giảm đau liều siêu mạnh. Rốt cuộc cũng khiến hắn an tâm.
Thẩm Manh lén lút đi đến bên cạnh Phượng Ly Mặc, chưa kịp đợi y hỏi gì liền đưa