Quỷ Ao Nyobo? Khó trách lại chỉ thích ăn thịt đàn ông. Cái thứ này không khó đối phó nếu có âm dương sư ở đây trợ giúp, nhưng đáng tiếc. Công lực con quỷ cái này cao hơn hắn nhiều lắm, đành phải tạm thời rút lui, âm dương sư sẽ sớm đến đây thu thập nó thôi.
Thẩm Manh từ từ lui về đằng sau, quay đầu chuẩn bị đi về phòng liền có một cục nhỏ sà vào lòng hắn. Bám chặt lấy quần khiến hắn không tự chủ được lực đạo mà lui một bước về sau, dẫm lên tấm sàn hơi cũ khiến nó kêu cọt kẹt, đánh động đến Ao Nyobo trong nhà. Mẹ kiếp, cái phủ to như này sao lại để tấm ván mục chứ?
Bóng đen núp trong bóng tối: "..." Quy tắc yêu cầu ta làm như vậy đấy. (Tác giả chính là quy tắc, trong truyện sẽ có một số thứ phi logic, cần người đến sửa)
Thẩm Manh định thần lại, chỉ kịp vội nhìn thấy Yue đang ôm mình, kinh ngạc một lúc liền vội vàng ôm lấy y. Né đi cái móng vuốt đen sì vươn trảo tới chỗ Thẩm Manh vừa đứng, cái móng sượt qua hắn ghim vào sàn nhà khiến nó vỡ vụn thành từng mảnh, tạo thành cái hố to. Ao Nyobo thấy bị vồ trượt cũng không tức giận, cười "ki ki ki ki" ghê rợn, lần nữa xông đến. Thẩm Manh vốn đã yếu thế hơn so với Ao Nyobo, nay một tay còn đang bế nam chính, chiến đấu thật sự rất khó khăn. 36 kế, chạy là thượng sách.
Hấp Huyết Quỷ thắng ở tốc độ, lại còn có một khả năng dùng một lần một ngày - thuấn di- Nhưng hắn không thể dùng ngay ở đây được, cần phải dẫn con quỷ cái này đến một chỗ khác vắng vẻ, tránh cho nó giết người. Ít nhất là cho đến ngày mai.
"A La? Xin lỗi."
Yue hiển nhiên cũng biết mình làm sai rồi, y thật quá tự tiện, hại Thẩm Manh phải chật vật như thế này, tính mạng còn khó có thể bảo đảm. Thẩm Manh không còn sống, cho nên không có thở giống như nhân loại. Vì để chạy trốn cho nên hoá lại thành quỷ, nhưng Yue một mặt vừa lo lắng, một mặt vừa ân hận sao có thể chú ý đến cái này.
"Không sao, là ta sai, ta nên nói trước với ngươi."
Thẩm Manh thật sự không quá để ý việc này, nam chính từ lúc nhận nuôi y đã luôn dính sát theo hắn, cực kỳ không có cảm giác luôn an toàn. Bám theo cũng là bình thường, có lẽ từ giờ nên thành thật với nhau hơn đi. Quan trọng là con quỷ cái kia tốc độ thật đúng là không chậm, từ nãy đến giờ vẫn cứ luôn dai dẳng bám theo hắn, gào thét:
"Đàn ông, đàn ông, ahahahaha. Thật là bổ dưỡng, kiki kiki."
Thẩm Manh cắn răng, cố gắng đi đến tận cùng của Nam Viện, nơi đó hoang đến không thể hoang hơn. Hơn nữa Ao Nyobo có một điểm yếu cực mạnh đó chính là Mù Đường. Cho nên nó sẽ không dám đi lung tung cho đến tối ngày hôm sau. Mắt thấy sắp tới chỗ cần đến, trong lòng Thẩm Manh thoáng thở phào một cái, dần dần giảm tốc độ lại, chuẩn bị sử dụng thuấn di. Nhưng...
Thẩm Manh hơi chết lặng, cảm giác bất lực này càng rõ ràng, hắn không thể dùng thuấn di. Hay nói đúng hơn, cách thời gian đủ 24 tiếng để dùng thuấn di còn có 1 phút nữa. Ao Nyobo đã sắp đuổi kịp đến nơi rồi. Nhìn nam chính trong ngực cũng đang ngước lên nhìn hắn, Thẩm Manh liền hạ quyết tâm, nuôi nam chính nuôi luôn ra cảm tình, hắn không thể trơ mắt nhìn y chết, vậy thì chỉ có thể là hắn chết:
"Yue, ta có lẽ không trụ được nữa, ngươi phải sống cho tốt đấy."
"Không, không được, ngươi