Một soái ca mặt lạnh, tóc đen mắt xanh đang ngồi trước màn hình lập thể 3D rộng lớn, tư thái tuyệt mỹ mà hờ hững thản nhiên làm việc. Hắn đang xử lý một số công việc liền bị tiếng gọi của một thiếu niên từ bên ngoài vào quấy nhiễu:
"Chủ nhân! Chủ nhân! Nhị thiếu đã về rồi! Còn dẫn theo Manh Manh nữa!"
Người chạy tới là một thiếu niên xinh xắn, khoảng 15-16 tuổi. Vì chạy quá nhanh mà có chút thở không nổi, chống tay rót nước cho bản thân, uống ừng ực vài chén mới hồi phục được. Cậu nhìn Lam Diệu vẫn đang thong dong xử lý công việc liền câm nín, hận không thể tự tát mấy phát.
Đúng là hoàng đế chưa vội, thái giám đã gấp.
A phi! Phi! Ai là thái giám cơ chứ? Nó là hệ thống siêu thông minh, siêu siêu thông minh!!
Đúng, thiếu niên này là hệ thống BingBong, giúp ký chủ thì ít, mà bán ký chủ thì nhiều. Tên thật là Cẩm Niên.
Lam Diệu đóng màn hình 3D lại, bước xuống từng bậc thang kim loại sáng bóng lạnh lẽo, nhìn Cẩm Niên, không mặn không nhạt nói: "Đi thôi."
Tần Tu Xuyên đã đổi về hình dáng cũ, một bộ dáng tóc bạch kim, mắt đỏ yêu nghiệt tuyệt luân. Cùng Thẩm Manh ngồi trong phòng khách của thế giới tương lai.
Lam Diệu vừa bước vào phòng liền nhìn thấy cảnh thế này. Tần Tu Xuyên đang chuẩn bị đè Thẩm Manh xuống ghế trình diễn long dương sống ngay tại nhà. Rất tiếc y lại bị ngăn lại bởi Thẩm Manh đã nhìn thấy Lam Diệu. Hắn vừa đối diện với đôi mắt xanh thẳm, lạnh lẽo như băng trong đông kia liền không tự giác được mà ngồi thẳng, lại vô cùng bất ngờ bởi bộ dáng tuyệt không thua kém Tần Tu Xuyên chút nào kia.
Đây chẳng phải là vị hoàng đế hờ của hắn ở vị diện Phượng Ly Mặc kia sao? Mà hình như ở vị diện của Ly Tranh cũng gặp qua, mà ủa ủa???
Tần Tu Xuyên thấy Lam Diệu liền thu lại vẻ không đứng đắn, cười chào hắn:
"Anh trai, vất vả rồi."
Lam Diệu ngồi xuống đối diện, từ mặt bàn hiện lên bốn tách trà. Thẩm Manh còn đang nghi hoặc tại sao lại có bốn thì thấy từ cửa đi vào một thiếu niên vô cùng đáng yêu, vừa thấy hắn liền cười rạng rỡ nói:
"Ký chủ! Lâu không gặp!"
Thẩm Manh vừa nghe giọng điệu quen thuộc liền vô thức thốt lên tên thiếu niên: "Tiểu Hừ!"
Cẩm Niên vốn đang rất vui mừng vì được gặp lại ký chủ lâu ngày xa cách. Nghe xưng hô của Thẩm Manh liền lập tức xụ mặt, nổi đoá:
"Bổn hệ thống không phải Tiểu Hừ!!