Vừa xào rau vừa nhóm củi không tiện lắm, Nguyễn Kiều đang định khom lưng thêm củi thì thấy một bàn tay bất ngờ vươn ra từ bên cạnh.
Bàn tay này trắng nõn, chỉ có chỗ cầm bút có cái kén.
Bùi Chỉ Hành thêm củi xong thì vén vạt áo ngồi trên cái ghế nhỏ, đôi tay vốn nên cầm bút đang nhặt củi thêm vào bếp, thấy Nguyễn Kiều nhìn mình, mặt không cảm xúc, nhàn nhạt nói, "Ta giúp nàng."
Bùi mẫu còn mong con sẽ nổi bật hơn người, bình thường không để hắn chạm vào mấy việc nhỏ nhặt này, nhưng Nguyễn Kiều không phải mẫu thân hắn, hắn đã chủ động làm việc thì nàng sẽ không từ chối, cười ngọt ngào với hắn, "Cám ơn phu quân."
Có người giúp đỡ nên tiện hơn nhiều, hai người nấu xong bữa tối khá nhanh.
Vì Bùi mẫu đang bệnh nên không thể ăn món ăn quá dầu mỡ nên Nguyễn Kiều còn nấu một nồi cháo thịt nạc rau xanh lớn.
Cháo đã nhừ, quyện hết cả mùi thơm của thịt heo.
Lúc đơm ra, cháo trắng muốt điểm xuyết màu xanh non của rau, khiến bát cháo có vẻ ngon hơn.
Không chỉ Bùi Chỉ Hành, cả Bùi mẫu đang ốm không miệng đắng không muốn ăn gì cũng thấy hơi đói.
Bà khen Nguyễn Kiều thật tốt, lại dặn Bùi Chỉ Hành nhất định phải đối xử tốt với Nguyễn Kiều, không thể làm chuyện có lỗi với nàng.
Bùi Chỉ Hành nghe mà bất đắc dĩ, bảo đảm nhiều lần, may mà Bùi mẫu nhớ hắn còn chưa ăn bữa tối nên mới phát lòng tốt thả hắn đi.
Bữa tối không những có thịt kho tàu mà còn có trứng gà xào mướp, thịt xào ớt cay, vì sợ ngấy, Nguyễn Kiều còn nấu thêm rau trộn dưa, còn có cả cháo vừa thơm vừa ngon, đúng là một bữa ăn ngon miệng.
Bùi Chỉ Hành tuy không chú trọng việc ăn uống cũng ăn đến no căng, hắn nhìn Nguyễn Kiều còn đang không ngừng gắp đồ ăn, không nhịn được nói, "Nấu nhiều đồ ăn, dư thì thôi.
Nếu nàng no rồi thì đừng miễn cưỡng bản thân, không tốt cho thân thể."
"Ta còn chưa no, phu quân ghét bỏ ta ăn quá nhiều ư?" Nguyễn Kiều gắp miếng thịt kho tàu nhét vào miệng, nghe hắn nói thế thì không nhai nữa, lã chã chực khóc.
Bùi Chỉ Hành bị biểu cảm của nàng làm cứng đờ, "Không, đương nhiên là không, nàng ăn nhiều hay ít thì ta cũng không ghét bỏ nàng."
"Thật ạ?" Nguyễn Kiều lập tức nở nụ cười, nhai nhai miếng thịt trong miệng, "Phu quân thật tốt~!"
Thấy Nguyễn Kiều vui vẻ trở lại, Bùi Chỉ Hành cũng thở ra, trước kia trong nhà chỉ có nương là nữ, ngay hôm sau ngày thành thân thì hắn lại về thư viện, nên trước giờ hắn không biết nữ nhân phiền toái khó chiều thế này, hôm nay mới ở chung với Nguyễn Kiều mấy canh giờ ngắn ngủi mà hắn đã cảm thấy to cả đầu rồi.
Vì lễ phép, Bùi Chỉ Hành ăn xong cũng không rời khỏi bàn ăn, ngồi bên cạnh nhìn Nguyễn Kiều ăn, hắn cứ tưởng Nguyễn Kiều ăn hai miếng nữa thì sẽ không ăn thêm được, nào ngờ nàng gắp từng đũa từng đũa, chẳng những ăn hết đồ ăn trên bàn mà còn uống sạch chỗ cháo còn lại!!! @[email protected]!
Hắn không ngồi yên nổi, mặt lộ vẻ hoảng sợ nhìn qua cái bụng nhỏ bằng phẳng của Nguyễn Kiều, "Nàng..." Bao nhiêu đồ ăn như vậy đi đâu cả rồi?!
Hắn mới ăn một phần ba lượng Nguyễn Kiều vừa ăn mà hắn đã phải cố gắng nhịn không đi xoa cái bụng tròn vo trước mặt nàng rồi!
Bùi Chỉ Hành cảm thấy mình đã bị đả kích trầm trọng, không những không kiếm được nhiều tiền như thê tử, không có sức lớn như nàng, mà giờ ăn cũng không bằng nàng!!!
Cái nhà này còn cần hắn làm gì nữa!
Bùi Chỉ Hành hậm hực~ing!
Thấy Nguyễn Kiều chuẩn bị dọn bát đũa, Bùi Chỉ Hành ngăn nàng lại, "Để ta, hôm nay nàng vất vả rồi, đi nghỉ ngơi chút đi."
Hành động của Bùi Chỉ Hành hôm nay đúng là khiến Nguyễn Kiều phải lau mắt nhìn lại, nàng không ngờ Boss phản diện trước khi hắc hoá lại là một nam nhân tốt trong nhà thế này, nếu không phải tác giả mạnh mẽ viết ra tương lai thê thảm cho hắn, hắn hẳn sẽ có một cuộc đời hạnh phúc mỹ mãn, chẳng trách oán niệm của hắn lại lớn đến mức ảnh hưởng trật tự thế giới.
Nguyễn Kiều có chút thương tiếc cho hắn.
Nhưng mà cũng chỉ một lát thôi, dù sao người này chỉ là người trong sách, đến khi oán niệm của hắn được giải trừ, hắn sẽ không còn tồn tại trên thế giới này nữa.
Tuy Bùi Chỉ Hành bảo hắn đi rửa bát, nhưng Nguyễn Kiều cũng không định để hắn làm một mình.
Nhưng mà, nàng ngây người một lát, quay đầu nhìn lại thì nhìn thấy người xung phong nhận rửa bát