Nhiệm vụ lần này của bọn họ là đuổi bắt một đào phạm từ trong ngục giam chạy ra, đồng thời phải lấy được chứng cứ trên người hắn, đuổi theo mấy con đường, thiếu chút nữa đã để hắn chạy trốn.
Cũng may gặp được Mục Vân Đông.
"Đừng khách khí, chúng ta cũng coi như là người quen cũ.
"Mục Vân Đông cười hắc hắc.
"Đúng rồi, chuyện cô nhi viện thế nào rồi?"Mục Vân Đông lại hỏi Đường Yên Mộng, chuyện đó đã trôi qua mấy ngày rồi, nhưng cũng không có động tĩnh gì, anh vẫn rất để ý.
"Xin lỗi, chứng cứ của chuyện đó quá ít, tạm thời không điều tra ra được.
Tuy đã tìm được hai tên lưu manh mà anh nói, nhưng không có chứng cứ chứng minh là bọn họ hạ độc.
"Đường Yên Mộng có chút ngượng ngùng, tuy trước đó cô không thích Mục Vân Đông, nhưng trong chuyện hồ sơ cô lại nghiêm túc.
Nhưng thông qua chuyện hôm nay, cô thật sự lau mắt mà nhìn Mục Vân Đông.
"Không ngờ rằng y thuật của anh lại lợi hại đến mức độ này, người chắc chắn phải chết còn được anh cứu trở về.
"Trong mắt Đường Yên Mộng lóe sáng, một sự ngưỡng mộ như núi cao.
"Đó là đương nhiên, bằng không sao bây giờ cô lại có thể tung tăng nhảy nhót như vậy.
"Mục Vân Đông rắm thúi hất đầu, lại lần nữa nhắc tới chuyện anh đã xem bệnh cho cô, vốn tưởng rằng Đường Yên Mộng này chắc chắn sẽ trở mặt lần nữa.
Chỉ là lần này anh nghĩ sai rồi, Đường Yên Mộng chỉ hơi mỉm cười.
"Vậy à, hỏi anh chuyện này, anh thật sự bệnh gì cũng có thể trị à?""Chỉ cần tim còn đập thì chắc là có thể trị được.
"Thật ra thì Mục Vân Đông cũng không dám khẳng định trăm phần trăm, thời gian anh trói định hệ thống không dài, rất nhiều bệnh còn chưa gặp phải.
"Tiểu tử nghĩ cái gì vậy, chỉ cần tim còn đập, hệ thống nhất định sẽ cứu sống hắn.
"Lúc này, trong đầu truyền ra âm thanh của hệ thống.
"À ồ!"Mục Vân Đông không ngờ rằng lúc này hệ thống lại nhảy ra.
"Hừ, dám nghi ngờ hệ thống, cẩn thận lần sau sẽ khấu trừ khen thưởng của anh.
""Dạ dạ, sẽ không có lần sau.
"Mục Vân Đông lập tức gật đầu như gà con mổ thóc.
Đường Yên Mộng nhìn thấy Mục Vân Đông gật đầu, cho rằng anh thật sự chắc chắn mình có thể trị được, lập tức nói:"Tôi có một người bạn bị bệnh thật sự nặng, tất cả bệnh viện đều không trị khỏi, ngay cả Lương Kiếm Bình cũng chưa có biện pháp, vừa rồi thấy anh đã cứu được người thiếu chút nữa chết, cho nên tôi muốn mời anh thử xem.
""Thử xem mà thôi, có thời gian cô đưa anh ta tới phòng khám của tôi, tôi mở phòng khám ở phố cũ, đợi lát nữa tôi sẽ chia địa chỉ cho cô.
""Chỉ sợ không được", Đường Yên Mộng khó xử nói:"Anh ấy là một người thực vật.
""À, như vậy à, chờ cô có thời gian thì nói với tôi một tiếng, tôi tới nhà xem thử.
""Cảm ơn!"Đường Yên Mộng lại cảm kích một trận.
"Đừng khách khí, thật ra tôi cũng có việc muốn làm phiền đội trưởng Đường.
""Hả? Có chuyện gì? Chỉ cần tôi giúp được thì nhất định sẽ không từ chối.
""Chuyện này cô nhất định có thể giúp được, Tiểu Mãnh anh tới đây", Mục Vân Đông vẫy một chút tay.
"Anh ấy là anh em của tôi, xảy ra một chút chuyện nhỏ, bằng lái xe bị thu hồi và huỷ rồi, muốn làm lại bằng lái cho anh ấy.
""À, chỉ cần anh ta không cố ý hãm hại mạng người bất hợp pháp thì chuyện này không thành vấn đề.
"Đường Yên Mộng đáp ứng thật sự sảng khoái.
"Tiểu Mãnh, vị này chính là đội trưởng Đường, mau tới đây cảm ơn người ta.
"Trương Tiểu Mãnh không ngờ rằng bằng lái xe của anh lại có thể giải quyết nhanh như vậy, lập tức bội phục không thôi, liên tục cảm ơn.
"Tôi đi trước đây, tôi còn có rất nhiều chuyện phải làm.
"Đường Yên Mộng nói lời tạm biệt, sau khi đi còn quay đầu lại nhìn Mục Vân Đông một cái.
"Cô gái này đổi tính rồi à? Hôm nay ôn nhu như vậy?"Mục Vân Đông gãi gãi đầu.
"Oa, lão đại, hôm nay anh thật sự quá uy phong, bắt được tên lưu manh, trị được bệnh cho người ta, quả thực là ngầu lòi.
"Một màn trước đó, Trương Tiểu Mãnh đều nhìn thấy trong mắt, tình cảm sùng bái của anh đối với Mục Vân Đông lập tức tăng lên mấy cấp bậc.
"Ngầu à, sau này đi theo lão đại, tôi cũng sẽ làm cho anh ngầu như vậy.
"Mục Vân Đông nhớ tới nước Thần Tiên cường đại của mình, sau khi trở về cũng cho bọn họ uống một chút, dù sao thì sau khi đi theo anh còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
"Càng ngầu hơn chính là hôm nay anh còn có một cô em.
""Tôi có em gái sao?"Mục Vân Đông không hiểu ra sao.
"Không phải chứ? Anh xem, lúc vị đội trưởng mỹ nữ kia đi đã lưu luyến không rời với anh, ánh mắt đầy ẩn tình.
""Có sao? Trước kia cô ấy rất ghét tôi, hận không thể đạp tôi.
""Vậy thì đúng rồi, xem cái nhìn anh một cái lúc cuối cùng của cô ấy, nhất định là bị anh trêu chọc rồi, lão đại, cố lên nhé!"Mục Vân Đông không ngờ rằng Trương Tiểu Mãnh còn là một vua nịnh nọt, lập tức cười hắc hắc:"Ừm, cố lên, có bạn gái thì không sợ uống nhiều nước Thần Tiên cường đại nữa.
"Một nhạc đệm nho nhỏ kết thúc, ba người lại bắt đầu đi