Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Ta không muốn làm Hoàng Đế


trước sau

Tiểu Nhã hai tay chắp trước ngực, miệng nhanh chóng đọc thần chú. Ngay lập tức không gian quanh mập mạp được bao bọc lại. Hắn đã có thể cử động. Thế nhưng một thương kia đã ngay trước mặt rồi. Mạc Hinh đã thấy được chiến thắng ngay trước mắt. Cả khán đài đều đã thấy mũi thương như rồng kia đã đâm tới bụng mập mạp, tưởng chừng đã kết thúc. 

Nhưng mà, Ầm ầm ầm, 3 vụ nổ to vang lên, sàn đấu vỡ vụn, tan nát. Khán giả khiếp sợ, chuyện gì xảy ra vậy? 

- Lục ca lại dùng chiêu đó!

Tiểu Ngư Nhi nhíu mày nói.

- Hơn nữa còn gia trì thêm Chấn Vang Hành khúc của Tiểu Nhã. Lực phá hoại thật kinh khủng. 

Kiều Phong gật đầu nói. 

Khán đài bụi mù không thể nhìn rõ bên trong nữa. 

Quốc Huy Vương quốc.

Đại Điện nhị Hoàng tử hôm nay mở yến tiệc. Cung nữ bưng sơn hào hải vị lườm lượm. Không khí vô cùng náo nhiệt.

- Đại ca, mừng ca trở về, thật sự đệ rất nhớ đại ca, nào, cụng với đệ một ly 

Nhị Hoàng tử, Đoàn Vệ. Năm nay 12 tuổi, là con của Sương Quý phi. Đoàn Vệ hào hùng lên cụng ly với Đoàn Dự. Phía sau hắn, một lão nhân mỉm cười, cầm lấy một gạt nho bỏ vào miệng. 

Đoàn Dự mỉm cười, hai mắt thành hình vòng nguyệt, cực kì anh tú. Cầm ly rượu trên tay, hắn xoay xoay ly rượu một vòng, Đoàn Vệ mặt cười tươi như hoa.

Đoàn Dự thở dài một hơi, đặt ly rượu xuống bàn, đoạn nói:

- Nhị đệ, ngươi nhất định phải làm thế sao?

Giọng hắn có chút âm trầm, pha thêm mất mát cùng đau thương. Đoàn Vệ mặt mũi đỏ bừng, lắp bắp:

- Đại ca, ngươi đang nói gì vậy?

Phía sau hắn, lão nhân đã nhíu mày, miệng hắn lẩm nhầm gì đó. 

Đoàn Dự một tay gõ lên bàn nhỏ trước mặt phát lên tiếng cộc cộc. Nô tì cùng thái giám đã được lệnh lui ra. Đoàn Vệ không khỏi có chút lo lắng, hắn phát hiện ra ư?

Đoàn Dự ánh mắt nhìn về nơi xa, hướng hắn nhìn tới, là Vân Nam.

- Đệ không cần phải làm thế, ta sẽ nói với phụ hoàng. Ngôi vị Hoàng đế, ta sẽ không làm!

Một câu nói của Đoàn Dự làm Đoàn Vệ và lão già kia giật mình. Vậy là sao, buông bỏ sao?

Khuôn mặt Đoàn Dự hiện lên sự thất vọng cùng mất mát cực lớn. Hắn đứng dậy đi ra ngoài. Đoàn Vệ cùng lão già kia không hề có ý chặn lại, Đoàn Dự đã nói vậy, hắn chắc chắn sẽ không làm. Đoàn Vệ hiểu tính cách của vị đại ca này, hắn đã nói là hắn sẽ thực hiện. Bên ngoài đã có hàng trăm thị vệ giương đao kiếm bao vây, Đoàn Dự thở dài, nhị đệ chuẩn bị thật chu đáo. 

- Để hắn đi!

Bên trong Đoàn Vệ lên tiếng. Hơn trăm người được lệnh tách ra làm hai. Đoang Dự ung dung bước qua. Ánh mắt vẫn hướng về nơi đó, miệng hắn thì thào:

- Giờ này, chắc lão đại đang thi đấu rồi!

Thân ảnh Đoàn Dự biến mất, bên trong đại điện, chiếc
Ly trên bàn của Đoàn Dự vỡ tan, bên trong rượu tràn ra ngoài. Rượu đi tới đâu, bàn bị ăn mòn đến đấy!

Bụi mù đã tán đi, mập mạp quần áo rách nát, lồm cồm bò từ đống đất đã bò ra, hắn ho khụ khụ hai cái. Đòn lại tuy mạnh nhưng hắn cũng ảnh hưởng phần nào. Khán giả thấy mập mạp bò ra từ đám đất đá, không nhịn được tìm kiếm thân ảnh còn lại. 

Rắc rắc, vài hòn gạch bay ra, Mạc Hinh cũng từ đám đất đá bò ra, nàng còn thảm hại hơn, mái tóc đẹp đã bị cháy đem khá nhiều. Mặt mũi đen nhẻm, quần áo rách bươm, vài chỗ còn lộ ra xuân quang. Mã Hinh lôi ra trường thương, chống mũi thương xuống để cố gắng đứng dậy. Bên kia Phong Sương ma thụ đã nằm chổng vó rồi. Mọi người khâm phục vô cùng. Là nữ tử mà kiên cường như vậy. Mạc Hinh ho khụ khụ hai cái, hai dòng lệ từ mắt chảy ra, mắt nàng cay xè. Thân hình đang cố gắng đứng dậy bỗng đổ ầm xuống, ngất xỉu. 

- Mạc Hinh không còn khả năng thi đấu, Vũ Văn Thành Đô thắng!

Trọng tài sàn đấu hô to. Khán đài vỗ tay tán thưởng. Phầm lớn là tán thưởng sự kiên cường của Mạc Hinh vừa rồi.

Vũ mập mạp bất chấp quần áo rách nát, nhảy xuống khán đà hô lên ầm ĩ:

- Ta vào top 5 rồi, Đại Nhã, ta vào top 5 rồi, nàng nhất định phải đi chơi cùng ta, Đại nhã,...

Vũ mập mạp hô lớn chạy xuống, Tiểu Nhã bám chặt tóc hắn, vô cùng miễn cưỡng. Tiếng hô làm mọi người chú ý, bên kia Đại nhã hai má đỏ như gấc, vô cùng xấu hổ. Bên cạnh tỉ muội trêu chọc không thôi.

- Tên mập chết bầm, xem ta xử lí ngươi thế nào!

Nàng lẩm nhẩm trong miệng, trong lòng vẫn vô cùng vui vẻ. 

- Lão đại, ta vào top 5 rồi. 

Mập mạp chạy tới ôm chầm lấy Hoàng Minh, nhưng còn cách 1 mét, hắn đã ăn ngay một cước lăn hai vòng. Hoàng Minh rất không để ý một cước đá bay mập ra ra. 

- Ta không thích nam nhân!

Vũ mập mạp bò dậy, miệng vẫn cười ha hả, một cước vừa rồi không xi nhê gì với hắn. Chỉ có Tiểu Nhã vô cùng không hài lòng với Hoàng Minh kêu lên ii nha nha. Hoàng Minh không để ý, đã tới lượt hắn lên sàn rồi. Hoàng Minh bẻ khớp tay răng rắc. Chờ đợi trọng tài gọi.

- Cặp số 3, lên sàn!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện