Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Vòng cổ kì bí


trước sau

Ba con Độc Thủ Hạt khá to, lồm cồm bò xung quanh hai người. Ánh trăng có chiếu xuống, Lệnh Hồ Sung cánh tay có chút run run. Người hắn tuy thoát lực nhưng ánh mắt sắc bén vô cùng. Độc Thủ Hạt, Hoàng Minh mà ở đây chắc kinh khiếp lắm. Rõ ràng là bọ cạp thành tinh mà, to khiếp. 

Chần chừ mãi một con cũng lao vào, cái đuôi dài cong vút cắm tới, Lệnh Hồ Sung một tay đẩy nhẹ Nhược Lan lui vể sau, tay còn lại nâng kiếm chém ngang. Keng, một kiếm chém vào đuôi Độc Thủ Hạt, cây kiếm đỏ rực của Lệnh Hồ Sung không biết làm bằng chất liệu gì, cực kì sắc bén, một chém này chém nứt lớp vỏ cứng của Độc Hạt Thủ. Lệnh Hồ Sung càng đánh càng hăng, công thủ rõ ràng, vốn bị thương mà vẫn có thể cân ba con Độc Thủ Hạt, làm một bên Nhược Lan hâm mộ không thôi.

Lệnh Hồ đại ca cũng mạnh lắm, không thua kém các đại ca khác.

Quân Nhược Lan thì thầm. Vút vút vút, dường như biết chưa thể hại Lệnh hồ Sung, một xon Độc Thủ Hạt bỗng tách ra, lao đến tấn công Quân Nhược Lan. 

Không ổn, Lệnh Hồ Sung giật mình, nhanh chóng ngã ra, lộn một vòng phi tới cứu người. Một phát xoáy ngang đuôi của Độc Hạt Thủ vào người Nhược Lan, Nhược Lan là không còn sức di chuyển, chỉ có thể đơ mặt đứng nhìn thôi, một xoáy đuôi này mà trúng, nhất định mất mạng.

- Đừng hòng!

Lệnh Hồ Sung một kiếm chắn trước mặt, chặn đứng cái đuôi xoay tới đấy. Cheng, một kiếm đỡ được nhưng lực phản chấn quá mạnh, hắn bay về sau ngã đúng vào người Nhược Lan.

- Lệnh Hồ đại ca! 

Nhược Lan ôm lấy Lệnh Hồ Sung lo lắng gọi. 

Vút, lại một cái đuôi cắm tới, Lệnh Hồ Sung nghiến răng nghiến lợi đỡ. Cheng, cái mũi đuôi cắm thẳng vào giữa mặt kiếm, Lệnh Hồ Sung hai chân khụy xuống, vút, lại một cái đuôi khác cắm tới, lần này không thể tránh né, roạt. Cánh tay trái của Lệnh Hồ Sung rơi xuống. Hắn bị bổ rơi cánh tay. 

- A a a Lệnh Hồ đại ca!

Lệnh Hồ Sung mặt tái nhợt, máu ở tay phun ra như suối, Quân Nhược Lan ôm hắn khóc như mưa. 

Ba con Độc Thủ Hạt phối hợp thành công, nhanh chóng tiến tới đến lúc thu được thành quả. 

Lệnh Hồ Sung trong lòng vướng mắc vô cùng. 

- Lão đại, các vị huynh đệ, ta có lẽ không thể các ngươi Tiếu Ngạo Giang Hồ được nữa rồi.

Lệnh Hồ Sung than ra một hơi, nhắm mắt chờ đợi cái chết. 

Ba cái đuôi cùng lập tức đánh tới, Quân Nhược Lan hét lên một tiếng thật to, dị biến xảy ra, vòng cổ của nàng lại một lần nữa phát sáng. Một không gian vết rách kì lạ lại xuất hiện, lần này còn to hơn, lực hút cực mạnh, kéo cả hai người cùng ba con Độc Hạt Thú vào không gian. Sự việc diễn ra cực nhanh, chỉ mất hai giây, sa mạc lại trở về yên tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra.

Phủ Quốc Đảo, Hoàng Minh đang đứng trước khung cửa sổ phòng của Linh San.

- Thiếu gia, người cho gọi ta? 

Một nữ hài nhỏ nhắn đi vào,
nàng là Ngọc Mĩ.

- Linh San sẽ một thời gian không quay về được, Hoa Anh Đào thương hội, ngươi hãy thay thế nàng ấy.

Ngọc Mĩ hai mắt mở to, lắp bắp:

- Thiếu gia, ta ta làm không nổi đâu.

Hoàng Minh không nói gì, hắn lặng yên một lúc, sau đo đi ra khỏi cửa để lời nói:

- Đừng làm ta thất vọng!

Ngọc Mĩ hai tay nắm chặt, nàng sẽ cố gắng hết sức, sẽ không để thiếu gia thất vọng được. Nghĩ là làm, nàng ngồi xuống bàn làm việc của Linh San, hôm nay nàng quyết định phải cố gắng.

Phú Quốc đảo vận hành được ba năm nay, nhân khí đã vô cùng hưng thịnh. Hoàng Minh nhìn ra phía xa, nói các thiếu niên nam nữ đang khổ công luyện tập. 

- Lão bát, ngươi đừng có việc gì, cố gắng bảo vệ Nhược Lan!

Hoàng Minh lẩm bẩm. 

Hắn đi về phòng, căn phòng không còn hình bóng quen thuộc chờ hắn từng ngày nữa, Hoàng Minh trống vắng vô cùng, Điêu Thuyền, nàng chờ ta, nhất định ta sẽ tới đón nàng về. Hoàng Minh hai mắt sáng quắc, kiên định vô cùng. 

- Phải nhanh chóng phát triển thế lực này, hơn nữa, chính hắn phải tăng tu vi nhanh hơn, mạnh hơn..

Hoàng Minh tự nhủ, đúng rồi, hắn vừa mới nhận được pokemon mới mà. Hoàng Minh nhanh chóng triệu hồi bulbasaur, đây gọi là ếch kì diệu sao? Hoàng Minh ngắm nghía một chút. Bulbasaur hai mắt to tròn, người hầu một màu xanh lá cây, trên lưng còn có một nụ hoa chưa mở, cái miệng nhe ra thấy được hai cái răng rất đáng yêu. 

Hoàng Minh triệu hồi ra pikachu cùng hitokagr cho ba đứa chơi chung với nhau, sau đó mới nhìn về ba lô một lần nữa. 

Hộp kì bí

May mắn đồ vật.

Hộp kì bí mang đến xác suất mở ra đồ hiếm cực kì cao. Mở thử đi, biết đâu có kinh hỉ.

Hoàng Minh đọc lời giới thiệu, thú vị đây, không biết mở ra được cái gì. Cầu trời đừng ra mấy cái vật phế phẩm, nếu không quá thua lỗ mà. 

- Tinh tinh, phải chăng sử dụng hộp kì bí!

- Phải!

- Tinh tinh, Sử dụng hộp kì bí yêu cầu có nội đan yêu thú cấp 9 hai viên!

Á đù, Hoàng Minh lè lưỡi, chưa bao giờ mở hộp lại phải mất đi đồ vật. 

Hoàng Minh bực mình, hắn nhớ là hắn có nội đan yêu thú, đúng rồi, hắn có nội đan lúc trước lừa con sói già kia. Hoàng Minh vội lấy ra nội đan ở trong đáy ba lô. Không nói đến chắc hắn quên mất luôn 3 cái nội đan này.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện