Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Không gian lưu lại


trước sau

- Lão đại, nàng sao rồi?

Triệu Vân lo lắng hỏi. Trong một căn phòng nhỏ của Hoàng Gia, Hoàng Minh đang chăm chú nhìn về phía Càn Thu. Triệu Vân ngồi cạnh nàng. Đôi mắt kiên nghị của hắn đang bao trùm toàn bộ nét mặt nàng. Chỉ một chút nhăn mặt của Càn Thu thôi cũng làm hắn đau xót vô cùng.

Hoàng Minh đang ngồi đó, hắn sử dụng Bách Hiểu.

Tìm Hiểu Thành công!

Đoạn Phách Chưởng. Là chiến kĩ tàn độc của Âm Minh Phái, vô cùng tà ác. Người trúng phải chưởng này, nhẹ thì rơi vào hôn mê cả đời, nặng thì bỏ mạng tại chỗ.

Hoàng Minh vô cùng sợ hãi, ra tay độc ác như vậy, là kẻ nào?

Hắn chửi đổng trong lòng, bắt đầu nhìn xuống dòng chữa trị. Nhìn vào Hoàng Minh ngưng trọng. Thứ này....

- Lão đại, ngươi sao rồi?

Hoàng Minh thở hắt ra, đoạn trả lời.

- Cách trị duy nhất, chúng ta cần có nước mắt của Phượng Hoàng.

Triệu Vân nghe tới đây thì thừ người ra, hắn chậm rãi quay lại nhìn về phía Càn Thu.

Phượng Hoàng, Linh Thú Phượng Hoàng biết ở đâu mà tìm ra, hơn nữa còn là lấy nước mắt. Triệu Vân hai hãng nước mắt lại không nghe lời rơi xuống.

- lão thất, trước tiên chăm sóc nàng ấy, hiện nàng ấy rơi vào hôn mê sau, chúng ta sẽ nghĩ cách.

Triệu Vân nghe Hoàng Minh nói xong, gật đầu không trả lời. Hoàng Minh thấy cảnh này, thở dài ra một hơi, hắn đành đi ra ngoài, để lại không gian riêng cho cả hai người.

Ra bên ngoài, Hoàng Minh đã thấy đám tiểu đệ còn lại đang ở bên ngoài chờ. Ai cũng vô cùng lo lắng.

- Lão đại, tính hình sao rồi?

Kiều Phong nhanh chóng hỏi thăm. Hoàng Minh thở dài, thuận kể lại một chút cách chữa. Trương Vô Kỵ cùng Chu Du nghe Hoàng Minh nói cách chữa thì bốn mắt nhìn nhau, Chu Du cất tiếng:

- Lão đại, ta biết một nơi có Phượng Hoàng.

Hoàng Minh nghe xong hai mắt sáng rực, gấp gáp định hỏi thì một tiếng nói khác từ phía sau hắn đã hô lên, Triệu Vân không biết là đã ra từ lúc nào. Nghe được Chu Du nói, hai mắt bắn ra lửa nóng. Vô cùng bất chấp dồn dập hỏi Chu Du.

- Tam ca, nói cho ta biết, Ở đâu có Phượng Hoàng.

Giọng Triệu Vân hưng phấn, xen lẫn một chút lo lắng.

- Tinh Thú môn!

Chu Du gấp quạt lại nói. Hai mắt lóe lên anh sánh kì lạ. Trương Vô Kỵ cũng gật đầu xác nhận. Việc Tinh thú môn có Phượng Hoàng chỉ là tin đồn mà thôi, Nhưng chu Du lại có cơ sở vững chắc để tin rằng, biết rằng. Tinh thú môn thật sự có Phượng Hoàng.

- Lão đại, ta ta...

Triệu Vân quay đầu nhìn về Hoàng Minh. Hoàng Minh lắc đầu, nói:

- Bây giờ chưa phải là lúc. Đệ hãy chờ mấy tháng nữa. Hiện tại nàng ấy tính mạng không vấn đề gì. Nhất định mấy tháng sau, ta cho đệ gia nhập Tinh thú môn.

- Vâng!

Triệu vân vâng dạ một câu, lại đi vào trong phòng nhỏ.

Hoàng Minh cho cả đám tản ra làm chút việc. Khi còn lại một
mình, hắn mới lẩm bẩm nói.

- A Trang, có món đồ nào giúp mang giữ người bị hôn mê không?

Hoàng Minh cất tiếng hỏi A Trang. Giọng A Trang vô cùng trong trẻo, trong khi nói Hoàng Minh nghe rõ có một nụ cười vang lên khe khẽ cợ.

- Chủ Nhân có thể mua một chiếc Không Gian Lưu lại. Không gian lưu lại có thể mang theo một người nếu người ấy không kháng cự. Hiện được bán trong shop.

Hoàng Minh vui mừng, ngay lập tức mở Shop ra. Hắn kinh ngạc.

- Mười Bảy triệu?

Hoàng Minh tặc lưỡi. Mười bảy triệu là số vốn cuối cùng của hắn. Dường như hệ thống chết tiệt này biết được trong người hắn có bao nhiêu kim tệ, bèn ra giá lột hết tiền của hắn vậy. Hoàng Minh thở dài, mua, nhất định phải mua rồi. Không thể để tiểu đệ của ta phải lo lắng. Hoàng Minh ngay lập tức nua về. Đoạn lại chạy sang mang cho Triệu Vân không gian này.

Triệu Vân nghe Hoàng Minh nói thù bán tính bán nghi, ngay sau đó nhận từ tay Hoàng Minh một cái vòng tay, vô cùng kì lạ. Vòng tay vừa đặt vào cánh tay, nó đã tự bám chặt vào cổ tay Triệu Vân như không muốn thoát ra..

Triệu Vân nhủ thầm trong lòng, liền muốn thu Thân thể Càn Thu vào, ngay lập tức, Càn Thu biến mất, ngay sau đó Triệu Vân dùng thần thức kiểm tra, ngay lập tức phát hiện Càn Thu đang nằm trong một không gian vừa phải. Nàng nằm trên một cái giường, hai mắt nhắm nghiền. Miệng vẫn có một chút vui vẻ hơi cong môi.

- Đa tạ lão đại!

Triệu Vân vui mừng nói lời cảm ơn. Hoàng Minh xua xua tay, đáp:

- Giữa ta và đệ không xó gì phải cảm ơn, chỉ ngày nào còn ta thì không ai có thể bắt nạt đệ. Việc của đệ cũng chính là việc của ta.

Triệu Vân cảm động gật đầu với Hoàng Minh.

- Không rõ Hùng ca làm đến đâu rồi.

Hoàng Minh chậm chạp bước ra đường, không khí trong thành hôm nay vô cùng loạn. Nhất là khi người dân truyền tai nhau thông tin.

Bốn gia tộc bị một cao thủ thần bí, một lời mang theo bốn vị gia chủ. Đến gia tộc nào đều cướp đi gân chết kim tệ của via tộc đó, sau đó mới thả. Cười rời đi.

Mất đến gần hết bưởi chiều, Hoàng Minh mới thấy Hùng Phương quay lại.trên mặt đầy vẻ đắc ý vì đại công cáo thành.

- Huynh đệ, chuyện của ngươi ta làm tốt rồi, hay là ta nên về Hùng Thiên sâm lâm thôi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện