Thổ tông chủ là người âm trầm, ngoài mặt vô cùng hòa nhã, lúc nào cũng cười hề hề. Thế nhưng lần này, hắn lại vô cùng nhanh nhẹn. Khi các tông chủ khác còn chưa lên tiếng, hắn đã lao tới nắm tay Chu Du.
Các tông chủ khác đều kinh ngạc, cho rằng hắn ý muốn cướp ngươi cất tiếng quát to.
- Tên không Thổ Bắc ngươi muốn nuốt lời giao ước?
Thiết tông chủ vô cùng bất mãn hô to.
Bát Sùng cũng hô lớn. Hai mắt trợn lên vô cùng tức giận:
- Thổ tả chết tiệt, còn không mau ra đây, trưa nay ngươi đã nói gì?
Thổ Bắc không nói gì, mặt hắn vô cùng nghiêm túc, tay phải nắm lấy bàn tay Chu Du, một luồng chân khí chạy tới, nhanh chóng bao phủ toàn bộ kinh mạch hắn. Chu Du chỉ thấy một lượng lớn linh lực ngao du trong người hắn, giống như tìm kiếm thứ gì, thế như g tuyệt nhiên không gây cho hắn chút thương tích nào. Một phút sau, Thổ Bắc cười lớn, hai mắt tràn ngập sự sung sướng cùng vui mừng.
- Tiểu Bối, ngươi là thân thể độc tiên linh thể, đúng là trời cao có mắt, thật sự trời cao ưu ái Ám Thiên Tông ta!
Các vị tông chủ khác nghe Thổ Bắc nói, lại giật mình kinh hãi. Độc tiên linh thể sao? Thật sự là quá, quá con mịa nó kinh khủng rồi.
- Tiểu Bối, ngươi tên gì?
Thổ Bắc cất tiếng nói, ánh mắt vô cùng nhu hòa.
- Tiểu bối họ Chu, tên hai chữ Công Cẩn!
Chu du chắp tay thưa.
- Chu Công Cẩn?.
Thổ Bắc lẩm nhẩm đọc hai ba lần, sau đó cười lớn.
- Ngươi nguyện ý theo ta bái sư, trở về Ám Thiên Tông sao?
Thổ Bắc lên tiếng hỏi.
Chu Du không nói, ngay lập tức Quỳ xuống dập đầu chín lần. Đây là lễ bái sư đấy. Toàn bộ hàng ngàn ánh mắt đều theo dõi, lắm kẻ đều khen ngợi không dứt miệng về sự quyết đoán của thiếu niên kia. Sau khi dập đầu chín lần. Chu du đứng dậy, lên tiếng:
- Đệ tử Chu Công Cẩn, ra mắt sư phụ!!
Thổ Bắc lại cười lên ba tiếng khoái chí, hắn vô cùng yêu thích tên đồ đệ này. Vô cùng dứt khoát, thông minh vô cùng. Hắn biết rõ ràng hành động của Chu Du. Tiểu tử này dứt khoát như vậy là tỏ ý theo hắn rời đi. Quan trọng nhất là giúp hắn giải bỏ sự thất lễ của hắn khi nãy, đã vội vàng lao lên đến cạnh Chu Du.
- Đa tạ các vị tông chủ đã nhường nhịn, ta vô cùng biết ơn, ngày sau gặp lại!
Buông lại một câu khách sáo, Thổ Bắc lại đưa Chu Du rời đi.
Phía dưới Bát Sùng hơi nhíu mày, hắn thấy bóng dáng của Chu Công Cẩn kia có chút quen quen. Nhưng rõ ràng là hắn chưa gặp qua mà. Buổi đêm đã chiếu xuống. Bên đống lửa bập bùng. Chỉ còn lại ba bóng thiếu niên ngồi quanh đống lửa.
Vũ bàn tử đang gặm miếng thịt gà, rất nhanh chóng ăn hết. Bên cạnh Đoàn Dự có chút buồn bã. Hoàng Minh thấy vậy, vỗ vào vai hắn ba cái. Đoàn Dự lên
tiếng nói:
- Lão đại à, biết đến bao giờ chúng ta lại tụ hợp?
Hoàng Minh mỉm cười, hắn nói:
- Đừng u sâu, nhất định sẽ có ngày đó.
Đoàn Dự gật đầu, không biết hắn nghĩ gì.
- Đoàn Chổng vó, đừng có đau buồn, mau mau ăn miếng thịt này!
Vũ Bàn tử lên tiếng nói, ném qua cho Đoàn Dự một xiên thịt nướng. Đoàn Dự đỡ lấy, miệng hừ lạnh:
- Mập mạp, ngươi vẫn còn dám gọi ta như vậy?
Vũ mập mạp gật đầu, ra vẻ đương nhiên. Đoàn Dự ngay lập tức biến mất, ngay lập tức xuất hiện đằng sau Vũ mập mạp, liên tục búng tai, bẹo má, đấm đá hắn. Vũ mập mạp kêu đau liên hồi. Hoàng Minh ngồi xem, cảm thán vô cùng. Lăng ba vi bộ, quả lợi hại!
Hoàng Minh chợt ngẩn ra. Đúng rồi, hắn không hề để ý, hắn chưa có thân pháp. Đúng vậy, hắn có nhiều kĩ năng đào mạng, thế nhưng thân pháp hắn lại chưa có. Hoàng Minh trầm ngâm một hồi, ngay sau đó hắn bắt đầu tìm kiếm. Hắn mở bảng kĩ năng công pháp ra, tìm tòi hoài mà chưa thấy. Hắn cất giọng hỏi:
- A Trang, có thân pháp nào phù hợp với ta không?
A Trang lập tức lên tiếng:
- Có hai loại thân pháp phù hợp với chủ nhân. Một là Phiến xã thân pháp, hai là Quang Ảnh thân pháp.
Hoàng Minh ngay lập tức ấn vào hai biểu tượng công pháp trước mặt mình.
Phiến xà thân pháp dựa theo nguyên tắc di chuyển của xà mà di động. Vô cùng trơn trượt, né tránh kì diệu, khả năng đột biến cao.
Quanh Ảnh thân pháp là thiên về tốc độ như ánh sáng. Di chuyển liên tục, nếu luyện tới đại thành, thậm chí có thể để tạo tàn ảnh.
Hoàng Minh gật gù, đây rồi, Quanh ảnh thân pháp nếu luyện đại thành, chắc chắn không thua kém gì Lăng Ba Vi bộ của Đoàn Dự. Hoàng Minh lập tức ấn mua. Quanh Ảnh thân pháp chỉ có mười triệu kim tệ. Hoàng Minh trước kho đi có mang theo năm mươi triệu. Hắn không muốn mang theo nhiều, vì Chu Du đã nói qua với hắn. Kim tệ ở Trung vị diện không được ưu ái nhiều. Ở Trung vị Diện, người ta thường dùng linh thạch để mua bán. Kim tệ cũng dùng, nhưng chỉ để mua các vật dụng hay thức ăn mà thôi.
Hoàng Minh kiểm tra ba lô, đã thấy Quanh Ảnh thân pháp nằm gọn ở đấy, hắn bèn lấy ra ấn sử dụng. Ngay lập tức hắn cảm nhận như thân thể có chút bay bổng, phiêu dật.