Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Tiến nhập tầng mười


trước sau

Cửu Vĩ mộc hệ kia lúc này đã có thương thế trên người, toàn thân linh hồn mờ nhạt đi không ít. Nó vốn không am hiểu chiến đấu. Đánh cùng Kurama đến mức này đã là cực hạn của nó. Hiện tại trúng một đòn mạnh mẽ của Kurama lập tức khó có thể tiếp tục chiến đấu. Kurama được thế không buông tha, hai trảo liên tục vả tới, chín cái đuôi không ngừng bổ tới điên cuồng chèn ép. Cách chiến thắng đã không xa, nó càng điên cuồng, càng bá đạo. Hoàng Minh nhìn thấy tình cảnh này cũng thở ra một hơi, trong lòng yên tâm không ít.

Rốt cuộc sau thời gian uống cạn chung trà, Cửu Vĩ mộc hệ dưới dâm uy của Kurama đã nằm rạp dưới đất không thể đứng dậy. Kurama lúc này đã đạp hai chân trên người đối phương, nó ngẩng cao đầu lên trời gầm lớn một tiếng như muốn thị uy chiến công của mình.

Sau một hồi gầm rú như vậy, rốt cuộc Kurama cũng lấy chín cái đuôi bao lấy cửu vĩ mộc hệ như cái bánh chưng nhắm chỗ Hoàng Minh đi tới. Vẻ mặt của nó lúc này tràn đầy kiêu ngạo cùng vui vẻ.

- Ha ha ha, Thấy thế nào, ta có mạnh hay không?

Kurama đắc ý nhìn Hoàng Minh mở miệng nói.

- Lợi hại!

Hoàng Minh gật đầu như gà mổ thóc làm Kurama càng vểnh mặt lên trời cao hơn.

Hoàng Minh nhìn biểu tình của nó chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ.

- Ta thắng nó, từ nay nó phải đi theo ta. Ngươi thu lấy chúng ta trở về đi. Có thêm nó, ngươi càng có thêm một cỗ lực lượng mạnh mẽ!

Kurama lên tiếng nói với Hoàng Minh. Hoàng Minh nghe Kurama nói đầy kinh ngạc.

- Thu các ngươi, thu cả nó được sao?

Hoàng Minh nhíu mày hỏi lại.

- Đúng vậy, nó giống như ta, cũng là dạng linh hồn. Từ này nó sẽ đi theo ta. Sau này nó cũng sẽ nghe theo ngươi, giúp ngươi một phần sức mạnh. Hơn nữa, hiệp định giữa hai chúng ta, hiện tại thêm cả nó. Sau này nó chính là nữ nhân của ta!

Kurama nói liền một mạch, vẻ mặt đầy bá khí cùng mạnh mẽ.

- Nữ nhân của ngươi? Nó là giống cái?

Hoàng Minh lại một lần nữa há hốc miệng. Khó có thể tin được con cửu vĩ này lại là giống cái. Hơn nữa còn bị Kurama tên này nhìn trúng.

Hoàng Minh nghĩ tới đây, ánh mắt nhìn Cửu Vĩ dưới đất đang bị buộc như bánh chưng kia, lại nhìn về Kurama đầy thâm ý. Kurama vậy mà biết yêu rồi sao?

Kurama bị ánh mắt mờ ám này của Hoàng Minh làm nó có chút không tự nhiên. Thở phì một cái, hai dòng khí từ trong lỗ mũi nó tràn ra đầy vẻ uy hiếp nói:

- Ngươi nhìn cái gì hả, mau thu chúng ta trở về!

- À à!

Hoàng Minh nhếch miệng cười cười, bàn tay giơ lên trận pháp. Lập tức Kurama theo bàn tay của Hoàng Minh kéo theo Cửu Vĩ mộc hệ kia cùng theo vào không gian thức hải của hắn. Hoàng Minh cảm giác rõ ràng được bây giờ thức hải của hắn có thêm một thân ảnh nữa. Không nghĩ tới bây giờ thức hải của hắn lại
có những hai con cửu vĩ rồi.

Sau khi hai cửu vĩ biến mất, trận pháp lập tức biến mất theo. Hoàng Minh nhìn một màn này lập tức đoán ra. Chỉ sợ Con Cửu Vĩ kia không còn thì trận pháp cũng được phá giải. Cũng may Kurama đánh một trận đỡ đi cho hắn phiền toái. Dù sao chiến đấu bằng trạng thái linh hồn, Hoàng Minh hắn chưa thử qua bao giờ.

Chậm rãi tiến tới trước Bồ Đề Thụ. Hoàng Minh cảm giác rõ ràng cây Bồ Đề Thụ này đung đưa. Hắn có cảm giác quái dị như là Cây Bồ Đề Thụ này đang run rẩy vậy. Bồ Đề Thụ đong đưa hai nhánh cây, Hoàng Minh nhìn thấy bên trong hàng rễ cây kia lấp ló một màn sáng quen thuộc.

- Lối vào tầng mười!

Hoàng Minh nỉ non lẩm bẩm một câu. Ánh mắt hắn hướng về mười trái Bồ Đề Thụ đầy vẻ tham lam. Thân thể Hoàng Minh nhoáng lên, lập tức hắn tung người vung tay hái đi mười Bồ Để quả một cách dễ dàng. Bồ Đề Thụ không có chút phản kháng nào, dường như nó sợ hãi Hoàng Minh.

- Tốt rồi, tầng thứ mười sao, ta tới!

Hoàng Minh lại mỉm cười, cước bộ tiến tới màn sáng bên trong đám rễ cây của Bồ Đề Thụ.

Ánh sáng loé lên rồi vụt tắt, Hoàng Minh cảm giác được bàn chân chạm đất, hai mắt hắn rốt cuộc mở ra. Hoàng Minh quan sát một hồi cảnh vật xung quanh. Xuất hiện trước mắt hắn lúc này không ngờ là một gian phòng nhỏ. Không nghĩ tới tầng thứ mười này chỉ là một gian phòng mà thôi. Hoàng Minh kinh ngạc nhìn gian phòng này. Gian phòng không lớn, bên trong phòng chỉ có một cái bàn nhỏ, một cái ghế nhỏ. Trên bàn có một bộ đồ ấm chén pha trà đơn giản. Trong gian phòng này chỉ có bộ bàn ghế này và một cái giường giống như làm bằng ngọc trong suốt. Đáng chú ý nhất chính là, trên giường có người đang khoanh chân ở đó.

Hoàng Minh vừa bước vào phòng, mở mắt ra đã bị thân ảnh này chấn kinh. Một hồi xác định đối phương không có khí tức sinh mệnh hắn mới đảo mắt nhìn qua gian phòng một lượt. Cuối cùng vẫn là nhìn về phía thân ảnh đang ngồi xếp bằng trên giường ngọc kia. Hấp dẫn ánh mắt Hoàng Minh lúc này đó là một toà tháp giống y hệt thập tự tháp trong tay của người kia. Toà tháp này toàn thân toả ra quang mang màu đỏ chói mắt. Đây rõ ràng là bản nguyên Thập Tự Tháp. Không đợi Hoàng Minh kịp phản ứng, bản nguyên Tam Trọng Tháp, Lưu Ly Tháp, Vân Nhai Tháp lập tức lao ra. Thập Tự Tháp vốn còn yên tĩnh trong lòng của thân ảnh người kia lập tức phát hiện ra ba khí tức bản nguyên của tam tháp liền kinh hãi muốn chạy trốn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện