Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Nhu tình mật ý


trước sau

Hoàng Minh chứng kiến ánh mắt nhu tình của Hư Trúc, trong lòng bất giác nhớ tới từng gương mặt nữ nhân của hắn. Đã rất lâu rồi hắn chưa gặp được các nàng. Từ ngày giết chết ma vương, bị ép phi thăng tiên giới, thật mong nhớ nữ nhân của mình. Bỗng nhiên bàn tay hắn bị một bàn tay nhỏ nhắn siết chặt, Hoàng Minh quay đầu, nhìn thấy Lập Phi mỉm cười nhìn mình, hắn biết rõ ràng nhìn thấy tâm trạng của hắn. Một cái siêt tay, là sự an ủi cùng cổ vũ hắn, muốn hắn biết lúc này bên cạnh hắn cũng có nàng.

Hoàng Minh mỉm cười với Lập Phi, nhìn thấy ánh mắt của Hư Trúc đang nhìn về hắn, Hoàng Minh chậm rãi đi tới phía trước. Từ trong ba lô lấy ra hơn mười trái Bồ đề quả. Hắn cũng không rõ ràng là cần nhiều hay ít, tiện tay lấy ra mười trái.

- Một trái là đủ rồi!

Hư Trúc hai tay run run lấy ra Bồ đề quả. Bàn tay hắn tràn ngập kích động, ánh mắt vốn nhoè đi lại một lần nữa đẫm lệ. Ai nói hoà thượng không thể khóc đây?

Thư Đồ Sư Lĩnh Chi tiến tới vỗ nhẹ lên vai Hư Trúc hai cái. Hư Trúc quệt ngang nước mắt, đi nhanh về phía Linh Ngọc sàng. Hai tay nhanh chóng vặn lấy chóp đầu của Bồ đề quả để lộ ra bên trong một loại linh dịch màu trắng ngà. Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cùng Hoàng Minh hỗ trợ mở ra nắp quan tài. Lập Phi ở một bên quan sát cũng kích động không thôi. Hư Trúc nhìn nắp quan tài mở ra, một cỗ hương thơm thoang thoảng quen thuộc khiến hắn không thể nào quên lại xuất hiện. Hư Trúc run run nâng Bồ Đề quả lên, nhẹ nhàng cạy mở đôi môi anh đào của thiếu nữ, chậm rãi hé miệng nàng ra rót vào đó linh dịch màu trắng của Bồ Đề quả. Mùi nồng của Linh dịch này quyện vào hương thơm thoang thoảng kia tạo thành một hương vị kì lạ.

Rót hết chỗ linh dịch của Bồ Đề quả, Hư Trúc yên tĩnh đứng ở bên cạnh chờ đợi. Hoàng Minh, Lập Phi, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cũng yên lặng chờ đợi thần tích. Thời gian cứ vậy chậm chạp trôi qua, mỗi một giây trôi như một năm dài đằng đẵng. Ánh mắt Hư Trúc không hề chớp một lần, tâm trí hắn hoàn toàn dung nhập vào thiếu nữ trước mắt. Hắn lúc này như một bức tượng điêu khắc sống động vậy.

Thời gian bất chi bất giác đã qua nửa canh giờ. Bốn người vẫn không ai nói tiếng nào, cũng không phát ra âm thanh nào, đều yên tĩnh chờ đợi không một chút nôn nóng.

Chính vào lúc Hoàng Minh cho rằng một trái Bồ Đề quả sợ rằng không đủ liều lượng, phải chăng cần tăng thêm một trái thì thần tích xuất hiện.

Một ngón tay của thiếu nữ bất ngờ cọ quậy, cử động tuy nhỏ nhẹ này thế nhưng đều rơi vào mắt của mọi người. Hư Trúc hai mắt toả sáng, trái tim như đập nhanh hơn nhiều lần. Bốn ngừoi đều rõ ràng một điểm, rốt cuộc đã thành công.

Thiếu nữ một hồi cựa
quậy ngón tay, bàn tay nàng đã nhanh chóng bị Hư Trúc nắm lấy. Hai hàng lông mi cong vút bắt đầu hơi giật giật. Rốt cuộc đôi mắt cũng chậm rãi mở ra. Xuất hiện trước mắt nàng là một bầu trời xanh thẳm, ngay sau đó là một gương mặt vô cùng quen thuộc xuất hiện. Hắn tại sao lại ở bên cạnh nàng? Nàng không phải đã hết rồi sao? Nơi này là Địa phủ trong truyền thuyết, hắn cũng tới địa phủ như nàng hay sao?

Trong lòng bao nhiêu câu hỏi, thế nhưng nàng không có cách nào thốt lên thành câu. Ánh mắt nàng hướng về khuôn mặt kiên nghị mà tràn ngập nhu tình kia chan chứa bao nhiêu tình cảm. Hai con mắt ngập nước đã bắt đầu mông lung nhoè đi vì nước mắt.

- Tiểu Thiến, nàng rốt cuộc đã trở về. Cả đời này ta sẽ không để nàng chịu bất cứ thương tổn nào nữa, ta Hư Trúc ở đây xin thề với thiên địa!

Hư Trúc nhẹ nhàng nói ra những từ ngữ từ tâm can trong lòng. Những từ ngữ mà hắn đã nói ra không biết bao nhiêu lần trong mộng. Ngày hôm này, hắn rốt cuộc đã có thể nói ra cho nàng nghe.

Thiếu nữ khó khăn nâng bàn tay của mình lên, Hư Trúc hiểu ý nàng nhanh chóng đưa mặt của hắn tới. Thiếu nữ nhẹ nhàng xoa lấy khuôn mặt của hắn, đôi môi anh đào nở ra nụ cười vô cùng xinh đẹp.

Ba người Hoàng Minh, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cùng Lập Phi mỉm cười không ai nói ai liền vô thanh vô tức rời đi để lại một bầu không gian yên tĩnh cho hai người.

Buối tối hôm nay tại Gấu Trúc bộ lạc bắt đầu tổ chức ăn mừng vô cùng náo nhiệt. Nhân tộc cũng tới gố vui cùng Gấu trúc bộ lạc. Hai bên trong bầu không khí náo nhiệt vui vẻ đạt thành hiệp nghị liên minh chặt chẽ. Từ nay về sau hai bên trở thành đồng minh chân chính. Thuỷ Thần cùng Địa Thần cũng trở thành hai thủ hộ thần thay thế cho Viêm Thần cùng Ám Thần đã tử vong. Phiến hoang địa này một trận chiến hoàn toàn thay đổi toàn bộ bố cục.

Trong bữa tiệc, Hải Lão cùng Bất Trường Nan dưới sự chứng kiến của hai bên tộc nhân mấy ngàn người biểu lộ cảm kích cùng tôn trọng trước Hoàng Minh và đám người Hư Trúc, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi, Lập Phi. Nhất là Hoàng Minh, hắn chính là nhân tố biến đổi cả cuộc đại chiến, mang đến kết thúc thắng lợi cho toàn bộ hai tộc nhân. Cuối cùng Hải Lão tuyên bố, hai ngày sau sẽ giúp đám người Hoàng Minh tiến tới truyền tống trận, từ đó trở về thế giới của bọn hắn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện