Trong khi tiên giới nhộn nhịp chuẩn bị đón lấy sự kiện trọng đại này thì tại một không gian xa xôi. Năm thân ảnh lấp loé quang mang xuất hiện tại một cửa hang kì lạ. Năm người này không phải ai khác chính là đám người Hoàng Minh, Hư Trúc, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi, Lập Phi cùng Thiến Thiến. Thân ảnh năm người xuất hiện trong hang động liền kinh ngạc không thôi. Hoàng Minh ngạc nhiên nhìn xung quanh một chút. Hành lang này không lớn lắm, kéo dài theo lối đi sâu vào bên trong. Tại nơi bọn họ đứng chính là một truyền tống trận. Trên hai bên vách tường rắn chắc bằng đá khảm không ít dạ minh châu làm nơi này có ánh sáng nhu hoà.
- Đây là nơi nào?
Lập Phi ngơ ngác lên tiếng hỏi.
Hoàng Minh lắc đầu, hiện tại không ai rõ ràng đây là đâu. Thư Đồ Sư Lĩnh Chi đưa tay sờ sờ một chút vách tường đá nhíu hai hàng lông mày nói:
- Đây là Thiết Vẫn Tinh Nguyên, không nghĩ tới loại tài liệu chuyên để chế tạo thần cấp vũ khí ở đây lại là đánh thành tường đây!
- Đúng vậy, cũng quá xa xỉ!
Hư Trúc gật đầu, vẻ mặt đầy khó tin.
- Trước đi lên xem tình huống một chút!
Hoàng Minh đối với chuyện này không có chú ý lắm, lên tiếng nói.
Đám người gật đầu, cùng nhau tiến vào sâu bên trong theo lối đi. Lối đi này thật dài, dường như càng hướng xuống phía dưới sâu hơn đi xuống. Năm người không dám tách ra, hoàn toàn đề phòng chậm rãi đi tới. Rốt cuộc sau nửa tiếng đồng hồ, năm người đã đi đến một không gian rộng rãi. Hoàng Minh ngạc nhiên nhìn về phía trước, đám người Hư Trúc, Lập Phi cũng kinh ngạc không thôi. Trong không gian rộng rãi này vậy mà có ba toà tế đàn. Trên mỗi tế đàn lại có một tấm bia đá khắc chữ, nét chữ tràn đầy lực lượng cùng phiêu dật.
- Đó là gì?
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi chậm rãi quan sát, hắn nhanh chóng bước lên cạnh tế đàn. Lúc này mới phát hiện ra trên tế mỗi tế đàn đều là một truyền tống trận. Ba tế đàn này rốt cuộc là thế nào đây?
- Ba tế đàn này đều có truyền tống trận, rốt cuộc là truyền tống đi nơi nào?
Hư Trúc ánh mắt có chút mờ mịt. Ba tế đàn này có bia đá khắc chữ, thế nhưng hắn không nhận biết loại văn tự này. Trước khi chưa rõ ràng, không thể vọng động đây, ai biết truyền tống trận này đưa bọn hắn tới nơi nào chứ?
- Tiên Giới Vị Diện, Thập Cửu Vị Diện, Hoàng Tiên đại lục!
Hoàng Minh thì lại không một chút nào khó khăn đọc lên ba hàng chữ trên mỗi bia đá. Bốn người đều kinh ngạc nhìn hắn, không thể ngờ Hoàng Minh lại có thể đọc được tên của ba tấm bia đá kia.
Hoàng Minh làm sao có thể không đọc được ba dãy chữ này chứ. Mặc dù ba dãy chữ này viết theo kiểu thư pháp nhưng hoàn toàn đều là tiếng việt đấy.
Thế nhưng tại sao lại có tiếng việt ở đây, nơi này rốt cuộc là nơi nào chứ?
Hoàng Minh trong đầu nảy lên không ít ý nghĩ hoang tưởng giả thiết cho chuyện này. Thế nhưn khi khớp lại với
nơi này đều không thấy hợp lí cho lắm.
- Hoàng Minh, huynh đọc được mấy chữ này?
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới Hoàng Minh lại có khả năng như vậy đọc được toàn bộ văn tự trên ba tấm bia đá.
- Đúng vậy, tại quê nhà của ta đúng là lưu hành loại văn tự này!
Hoàng Minh gật đầu thừa nhận. Đúng là tại đời trước của hắn hoàn toàn có thể nói hai chữ quê nhà lúc xưa. Càng làm cho hắn nghi hoặc cùng rung động hơn lại chính là bốn chữ "Hoàng Tiên đại lục"!
Tại sao Hoàng Tiên đại lục lại có thể xuất hiện cùng với Tiên giới vị diện cùng Thập Cửu vị diện kia? Không lẽ phía sau Hoàng Tiên đại lục vẫn còn một bí mật nào đó.
- Nếu ta đoán không nhầm, đây có lẽ là một không gian trùng động truyền tống. Có lẽ một vị tiền bối đại năng nào đó đã để lại, cùng với truyền tống của các nơi kia hoàn toàn tương đồng!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi vuốt vuốt cằm một chút lên tiếng nói ra suy nghĩ của mình.
- Nơi đây mặc dù không gian có chút yên tĩnh, bụi đất đã bám thành một lớp, không rõ đã trải qua bao nhiêu lâu thời gian!
Hư Trúc cũng gật đầu nói. Thiến Thiến mặt có chút lo lắng nắm láy tay của Hư Trúc. Hư Trúc mỉm cười siết lấy tay của nàng tỏ ý không có chuyện gì.
- Hoàng Minh, chàng nói nơi nào là tế đàn tuyền tống về Tiên Giới?
Lập Phi cũng tiến lên một bước mở miệng hỏi.
- Đó!
Hoàng Minh chỉ tay về phía tế đàn ở giữa. Mọi người theo hướng tay của hắn nhìn về tế đàn kia. Ngay sau đó đều muốn tiến vào tế đàn.
- Đợi chút!
Hoàng Minh bất chợt lên tiếng khiến mọi người ngừng lại.
- Có chuyện gì thế?
Hư Trúc nghi hoặc hỏi lại.
- Ta muốn về Hoàng Tiên đại lục kia một thời gian ngắn, các ngươi có thể về tiên giới trước!
Hoàng Minh mỉm cười nói.
- Hoàng Tiên đại lục, ngươi biết đó là nơi nào không? Nếu gặp tới nguy hiểm thì sao?
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi lên tiếng đề tỉnh. Những người khác cũng lo lắng nhìn Hoàng Minh.
- Ha ha, không cần lo lắng, nơi đó là nơi ta phi thăng lên Tiên giới đấy!
Hoàng Minh cười lớn, hướng về phía tế đàn bên trái đi tới. Hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới có thể tìm cách trở về Hoàng Tiên đại lục nhanh như vậy. Trước kia không thể cùng toàn bộ người thân ở cùng nhau, hiện tại hắn có thể trở lại rồi.